Sáng hôm sauCô thức dậy sau một giấc ngủ ngon từ đêm hôm qua. Ngồi dậy nhìn sang giường đã không còn thấy an nữa. Cô vội đi vệ sinh cá nhân rồi xuống lầu biết đâu anh còn ở đó đợi cô thì sao?Khi xuống dưới phòng ăn quả nhiên không ngoài dự đoán của cô anh đúng là vẫn đang ngồi ở đầu bàn ánh mắt chăm chú nhìn cô.- " Tiểu Ngạn, chào buổi sáng". Cô nói rồi đi lại ngồi cạnh anh.- " Chào buổi sáng". Anh nhìn cô nói. Ánh mắt của anh ngập tràn sự yêu thương.- " Hình như thiếu Khải Phong với đám Tuấn Thành thì phải?". Cô nhìn quanh bàn ăn rồi nghiêng đầu nói.- " Họ đến công ty rồi". Anh xoa đầu cô nói.Cô nghe anh nói vậy thì gật đầu, cùng lúc đó một người làm mang ra một tô cháo cho cô. Cô nhíu mày nhìn tô chó rồi quay sang nhìn anh chỉ thấy anh nhìn mình với ánh mắt đầy sự sủng nịnh.Cô mỉm cười rồi ngồi ăn tô cháo ngon lành. Mà kể cũng lạ thường thường khi người khác mang thai. Việc ăn uống thường rất khó ăn nhưng cô thì lai không giống vậy. Và hầu như từ khi mang thai đến giờ cô không có biểu hiện của ốm nghén điều duy nhất nhận ra cô mang thai đó là cái phần bụng hơi nhô lên của cô.Mà thấy như vậy cũng tốt, lúc đầu khi nghe bác sĩ nói anh thật sự rất lo cho cô nhưng bây giờ thì anh có thể an tâm rồi.- " Anh đến công ty đây". Nói rồi anh đứng dậy hôn má cô rồi ầm áo vest ra ngoài.- " Em muốn ăn bánh gato khi nào về nhớ mua cho em nha". Thấy anh đi cô nói giọng theo.Có thể là vì lưng anh quay về phía cô nên cô không thể nhìn thấy đượcnụ cười trên môi anh.Anh lái xe đến công ty rồi nhanh chóng vào phòng họp. Khoảng 30 phút sau cuộc họp kết thúc anh lại quay về phòng làm việc của mình.- ------------------------------------------------------Trưa hôm đó- "Này trưa rồi đi ăn thôi". Hạ Khải Phong đi sang phòng làm việc của anh nói.Nghe Hạ Khải Phong nói anh bất giác nhíu mày nhìn anh ta rồi nhìn lại đồng hồ trên tay mình. Đúng là đã hơn 11 giờ rồi. Anh gật đầu nhìn anh ta rồi cả hai cùng đi ăn. (Au: 2 tên đàn ông đi ăn với nhau dễ gây hiểu lầm lắm á nhe).Tại một nhà hàng Ý.- " Cậu đang có việc gì đúng không?". Anh nhìn Hạ Khải Phong đang uống rượu nói.- " Không sao đang tìm một người thôi". Hạ Khải Phong nghe nh nói vậy liền nhếch môi cười bàn tay cầm ly rượu vang lắc qua lại.- " Có cần tôi giúp cậu?". Anh nhìn anh ta nhếch môi nói rồi nhanh chóng cầm ly rượu của mình uống một ngụm.- " Không cần, cậu nên lo cho Lạc Y kìa". Hạ Khải Phong nói rồi cầm ly rượu uống một ngụm. Chất lỏng màu đỏ chạy xuống cuống họng khiến anh ta lại thấy tỉnh táo hơn.- " Cậu muốn làm sao cũng được nhưng hãy nhanh chóng trở về là một Hạ Khải Phong mà tôi từng quen". Anh lạnh lùng cất giọng nhìn anh ta nói.- " Tôi cũng mong là vậy. Còn cậu đừng để đánh mất Lạc Y một lần nào nữa vì như vậy có hối hân cũng không kịp". Anh ta nhìn anh nói bằng một chất giọng nghiêm túc.- " Sẽ không có việc đó xảy ra nữa". Anh nhìn anh ta nói giọng điệu vô cùng nghiêm túc.Hạ Khải Phong nghe anh nói vậy liền gật đầu rồi tiếp tục uống rượu. Giờ thì anh ta đã hiểu câu nói "" muốn biết thứ gì quan trọng thì cứ thử đánh mất đi"" và có lẽ anh ta đã vô tình đánh mất một thứ rất quan trọng với anh ta.- " Trong 3 người chúng ta cũng chỉ có cậu là hiểu tôi nhất". Hạ Khải Phong nhìn anh nói rồi uống một hơi hết sạch ly rượu của mình. Rồi sau đó cả hai bắt đầu ăn bữa trưa của mình.Khi ăn xong cũng đã gần 12 giờ trưa rồi. Anh lái xe đến một tiệm bánh gato anh để xe ở ngoài rồi đi vào trong.Hạ Khải Phong hơi bất ngờ nhìn anh đang đi vào trong tiệm bánh thấy vậy anh ta cũng vội đi theo anh xem cuối cùng là anh muốn làm gì. Khi vào trong anh ta hơi bất ngờ khi thấy anh đang lựa bánh gato. Cuối cùng thấy anh chon một chiếc bánh gato dâu. Sau đó anh ra xe và về biệt thự của mình.- " Mang vào cho Lạc Y hộ tôi tôi có việc rồi". Nói rồi anh đưa chiếc bánh mình mới mua cho Hạ Khải Phong. Anh ta lúc này mới hiểu hóa ra là vì Lạc Y muốn ăn nên tên này đã đi mua cho cô.Hạ Khải Phong cầm lấy rồi đi vào trong. Anh thấy vậy liền lái xe đi đến một nơi nào đó.Tối hôm đó- " Lạc Y phá bỏ cái thai đi". Anh đứng trước mặt cô nói bằng một chất giọng nghiêm túc.