Cô Vợ Được Mua

Chương 8: Anh Là Cái Thứ Đáng Ghét!!!

" nè vợ thằng hai đến đây bóp vai cho dì đi " Thảo Hạnh thấy Nhã Linh đang ngồi đó thì lên mặt nói

" dạ " Nhã Linh đi ra phía sau bắt đầu bóp vai cho bà ta

" mà mẹ này con nghĩ cũng nên kiếm cho chú út một người vợ rồi biết đâu sau khi có vợ chú ấy sẽ làm việc chăm chỉ hơn " Huyền My nhìn Thảo Hạnh nói, mẹ con nhà này thật sự tham vọng lật đổ Gia Luân quá lớn tìm hết cách này đến cách khác để đạt được mong muốn

" mẹ cũng tính vậy, mà cái thằng này lúc nào cũng làm theo ý nó, mẹ sợ nó không chịu " Thảo Hạnh nhăn mặt nói

" thì mình khuyên cậu, chị hai cũng thân với cậu út lắm nè phải không chị?" Huyền My đưa mắt nhìn Nhã Linh, cô ta đang muốn kiếm chuyện với cô đây mà

" haizz cái thứ nghèo hèn như cô ta thì Gia Phát chỉ chơi qua đường thôi chứ thân gì chứ" Thảo Hạnh không nể nang gì mà nói thẳng, bà luôn khinh bỉ người nghèo, nhất là cô đối với bà cô chẳng có gì xứng để con trai bà phải làm thân cả

" thôi cô đi xuống bếp phụ mọi người đi " Thảo Hạnh hất tay Nhã Linh ra nhăn mặt nói

" Dạ" Nhã Linh và Liên Nhi cùng nhau xuống bếp

" nhà này phép lịch sự đi vắng rồi hay sao vậy" Nhã Linh khó chịu nói ai đời lại đi chê người khác trước mặt họ như vậy chứ, nghèo có lỗi hay sao?

" thôi mợ ráng nhịn đi ở đây ai cũng biết là bà cả ghét cậu hai, nên cái gì liên quan đến cậu hai bà cũng ghét hết á, hồi xưa thằng Tèo làm sao có tí mà bà đánh nó bệnh một tuần lận á mợ " Liên Nhi thở dài nói, dù sao đây cũng chính là quy tắc của nhà giàu, họ giàu, họ có tiền, họ muốn làm gì họ làm

" ghê vậy? đến đây mở hỏi cái này" Nhã Linh vừa nói vừa kéo Liên Nhi đến một chỗ vắng vẻ hỏi " vậy mẹ cậu hai đâu? mợ không nghe ai nhắc về bà ấy hết vậy?"

" ừm!.

" Liên Nhi do dự sau đó nhìn xung quanh xác định là không có ai cô mới dám nói " mẹ cậu hai chết rồi "

" cái gì chết rồi á?" Hèn gì Nhã Linh chưa bao giờ nghe thấy Gia Luân nhắc về mẹ anh ta

" nói nhỏ thôi mợ" Liên Nhi thấy vậy liền bịt miệng của Nhã Linh lại đưa ngón tay lên miệng làm dấu " cái này là con nghe người ta nói, mợ nhớ đừng nói ai nha, chết mợ mà cũng chết con đó, thiệt ra con nghe mọi người bảo mẹ cậu hai bị chết đuối ngay cái hồ trong vườn á, mà nghe đâu lúc tìm thấy vuốt kiểu nào bà ấy cũng không nhắm mắt, thầy bảo bà ấy chết oan "

" ghê vậy? rồi tìm được hung thủ chưa?" Nhã Linh không ngờ mẹ của Gia Luân lại chết oan ức như vậy

" dạ chưa" Liên Nhi thở dài lắc đầu

" ai mà ác nhân thất đức quá vậy trời " Nhã Linh thở dài sau đó kéo Liên Nhi đi về hướng bếp vì cô sợ nếu ở đây lâu quá sẽ bị người khác phát hiện

Hôm nay, ông bà chủ đi dự tiệc của một người bạn, vợ chồng cậu ba đi về nhà mẹ, Gia Luân vẫn chưa đi làm về chỉ còn cô và Gia Phát ở nhà

" Nhã Linh nhậu không?" Gia Phát cầm một chai rượu trên tay nói nhỏ vào tai Nhã Linh

" lỡ ai biết thì sao?" Nhã Linh hỏi, đúng là cô không thích những lời mà Thảo Hạnh dành cho mình nhưng đâu thể vì vậy mà ghét bỏ Gia Phát, vứt bỏ mối quan hệ bạn bè này được

" không sao đi theo tôi "Gia Phát kéo tay cô ra vườn

Cả hai biết dù sao hôm nay ngoại trừ Gia Luân ra thì những người kia sẽ không về nên rất thoải mái, uống quên cả trời đất

Gia Luân trở về thấy trong nhà trống không, hỏi thì mới biết mọi người đều đi công việc, khi hỏi đến Gia Phát và Nhã Linh thì không ai biết cả

Cậu đi về phòng theo sau là thằng Tèo, khi đi ngang vườn thì nghe thấy tiếng của Nhã Linh và Gia Phát

" hình như là tiếng của mợ hai với cậu út ấy cậu" Thằng Tèo nhìn Gia Luân nói

Gia Luân không trả lời đi thẳng vào vườn cậu thấy Nhã Linh đang nằm trên ghế đá còn Gia Phát nằm dưới đất ôm chai rượu

" Út đẹt!.

không Nhã Linh! không chị dâu, tôi nói cho bà biết tôi thích bà đáng lẽ tôi định sau chuyến đi chơi này tui sẽ tỏ tình với bà, nhẫn cũng đã mua rồi mà sao!.

.

" Gia Phát cười khổ nói, đúng là say thì lời nói sẽ là lời thật lòng

Gia Luân và thằng Tèo từng câu từng chữ đều nghe rõ, vẻ mặt thằng Tèo không giấu được sự hoảng hốt, còn Gia Luân vẫn lạnh lùng như vậy anh đi thẳng đến cõng Nhã Linh lên vai vẫn không quên dặn thằng Tèo đưa Gia Phát vào nhà

" tôi đang bay sao?" Nhã Linh ngây thơ nói, cô cảm thấy người mình không chạm đất mà vẫn di chuyển được

" bay cái đầu cô, hôm nay còn uống say nữa " Gia Luân lạnh giọng mắng, con gái gì mà không biết giữ ý gì cả uống rượu cùng em chồng còn say không thấy trời đất nữa chứ

" anh là Gia Luân, tôi nói anh biết anh là cái thứ đáng ghét lúc nào cũng ăn hiếp tôi " Nhã Linh nghe thấy giọng của Gia Luân là nhận ra ngay, cô bắt đầu kể khổ.