Cô cùng Tần Liên dắt díu nhau vui vẻ đi thong dong trên con đường vắng tới trường , hai người mới có dịp dậy sớm thế là quyết định cùng nhau đi bộ đến trường , Trình Vân trong quá trình liên tục ngó nghiêng quan sát xung quanh
Cô không ngờ cảnh quan lại rất phong phú đa dạng , thu hút người khác , làn gió buổi sáng thổi qua làm mát mẻ trong người Ngẫm nghĩ lại cô đã rời Trung Quốc đến ở với anh gần như được nửa năm vậy mà thời gian của cô đều dành bên anh , nghĩ đến đây cô lại rất nhớ đến anh " A Vân , cậu đang nhớ chú ấy à "" Gần như vậy thôi , thôi trễ rồi chúng ta đi nhanh đi " Trình Vân trả lời qua loa rồi kéo Tần Liên đi nhanh vào , hai người chỉ vừa mới vào lớp đã nghe tiếng cãi lộn um xùm trong lớp , cả hai đẩy cửa lớp vào thì đã thấy trong lớp là một đống hỗn độn Nào là bàn ghế lộn xộn , sách vở bị quăng lung tung xuống nền nhà , trên bảng đầy những vệt màu nước với dòng chữ :" Tẩy Chay lớp trưởng " . Cô không biết nguyên do vì sao những con người này lại muốn tẩy chay lớp trưởng Cô cũng không thuộc tuýp người lo chuyện bao đồng , chuyện không phải của cô , thì nhất quyết sẽ không bao giờ quan tâm đến , chỉ vừa mới đặt mông ngồi tạm bợ vào một cái ghế cuối lớp , thì đã thấy hai ba bốn cô cậu hùng hồn kéo đến nhìn hai người chằm chằm " Trình Vân , Tần Liên hai người thế nào " " Giải quyết lẹ rồi còn vào học " Khuôn mặt chán ghét , lời nói chua chát như có như không của Trình Vân làm cho hai cô nữ trước mặt tức giận không thôi định đi đến cho cô bài học nhưng chưa kịp thì đã bị Tần Liên tát cho choáng váng mà ngã mạnh xuống nền nhà lạnh lẽo Người còn lại thấy vậy trong lòng sợ hãi liền lùi lại đằng sau , Đáng lẽ ra hai người họ không nên động vào hai cô gái xem trời bằng vung này Người ở dưới đất sau một hồi lâu mới đứng lên với vẻ mặt hậm hực , tức tối , Nghi Khả Nhiên cô từ trước tới nay ăn hiêp , bạo lực với tất cả nhưng chưa từng ai dám kháng cự lại vậy mà hôm nay ..... hôm lại ...lại bị hai con ranh trước mặt làm nhục như thế này Trình Vân cười khẩy đáp lễ Nghi Khả Nhiên thấy vậy càng thêm điên tiết , cô móc điện thoại ra , những ngón liên tục bấm bấm linh hoạt trên màn hình điện thoại Cô nhìn cũng đủ hiểu là đang kêu người tiếp viện đây mà mà bây giờ Vũ Thành lại không có ở đây , cô biết làm sao đây , đành phải tự lực cánh sinh thôi vậy Có vẻ như trong cái lầu này , lớp cô là cái lớp um xùm nhất mà dường như chẳng giáo viên nào dám vào can ngăn, một phần vì cái lớp 11-2 này toàn tụ lại những thành phần khét tiếng , động vào chỉ có con đường chết nên không một giáo viên , thầy giáo có tiếng nói Cửa lớp đột nhiên bị tác động mạnh mà bung ra , những anh chị đại trên tay đều có vũ khí hiên ngang , hùng hổ bước vào Trai có , gái có , trên người những con người này đều có một loại hình xăm lớn trước cổ nhưng đối với Trình Vân mấy con người này chỉ đang ra dáng vẻ anh đại chị đại để người khác nhìn vào sợ hãi Trẻ con thật ! Tên cầm đầu định nói gì đó nhưng khi nhìn qua khuôn mặt xinh đẹp của Trình Vân mà bị hút hồn , phút chốc mà bị vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành kia mà đứng hình mất năm giây " Hự ...hự .. nghe nói mày đụng đến em gái tao đúng không , nhìn cô em ngon như vậy hay là ....." Hắn có vẻ như đang rất thèm thuồng muốn sở hữu cô , ánh mắt cáng đểu kia không ngừng quan sát từ trên xuống dưới của Cô , càng nhìn hắn càng đắm chìm mà xém quên chuyện mà cô em gái hắn nhờ " Anh muốn tôi cũng được nhưng mà ...." Trình Vân cười nhép đột nhiên đứng dậy nói nhỏ vào lỗ tai hắn ta , trước khi nói xong còn thổi nhẹ vào ót của hắn ta như đang ra sức si mê người đàn ông đểu này Khi nghe đến điều kiện mà cô nói , ban đầu hắn ta có vẻ rất rất do dự không biết làm như thế nào nhưng sau đó lại bị một luồn gió mê hoặc mà dứt khoát cắt đi hai ngón tay của Nghi Khả Nhiên dưới sự bất ngờ của cô và đàn em của hắn " Bây giờ em chiều anh được chưa " Ánh mắt hắn ta nhìn cô như đóm lửa vàng bập bùng từng cơn , yết hầu không ngừng lên xuống ừng ực khi nghĩ đến chỉ một giây nửa thôi cô bé xinh đẹp , mỹ mều nãy sẽ thuộc về hắn Bàn tay còn chưa kịp động vào người cô thì đã bị một lực mạnh thứ gì hất ra , theo đó là máu chạy xối xả ra nền đất khi Trình Vân nhìn kĩ lại đó là một vết của hình viên đạn Theo thoả tự nhiên , cô nhìn ra hướng phía cửa thì bóng dáng người đàn ông cao ráo , khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng cùng mùi hương quen thuộc bước vào Trình Vân bất ngờ mà không nói nên lời chạy nhanh đến ôm chầm lấy anh , hưởng thụ mùi hương thơm phức toả ra từ cơ thể anh Vũ Thành ôn hoà ôm lấy thân hình bé nhỏ mà dịu dàng cúi người hôn nhẹ lên vần tráng láng mịn của cô , suốt hai tháng công tác không ngày anh không nhớ cô , muốn gặp cô , ôm cô vào lòng cho nên khi vừa đáp máy bay , anh tự lái xe chạy thẳng đến đây Vừa vào anh đã thấy được trận hỗn độn ngay trong lớp học của cô , cũng đúng lúc khi anh vừa tới chứng kiến được có gã không sợ trời cao đất dày mà muốn động chạm vào người phụ nữ của anh " Chú về khi nào thế " Vũ Thành ôn nhu đặt cô ngồi lên đùi của mình , tuy mệt nhưng anh vẫn dịu dàng nở nụ cười nhẹ với cô " 15 phút trước " Cô không quan tâm những ai ở đây cô chỉ biết giờ đây có anh bên cạnh mà ôm chặt lấy thắt eo của anh , nhận ra rằng hai tháng không gặp mà anh ốm như vậy rồi , cô nếp khuôn mặt yêu kiều của mình vào lòng ngực vạm vỡ kia mà hưởng thụ hơi ấm từ Vũ Thành