Được nghỉ tận ba tháng , một tháng được đi ngao du ở Nga giờ đây khoảng thời gian còn lại đều là thời gian rảnh rỗi ăn chơi , còn không thì sẽ đi sang Vương Gia chơi cùng Tần Liên
" Bác quản gia , con đi chơi cùng Tần Liên phiền bác có gì nói lại với Thành Thành nha '' Cuối cùng vẫn là rủ rê Tần Liên đi chơi , chứ thời gian này Vũ Thành đều trên công ty không thì ở Bang Eagle hoặc Bang Rồng Vàng , hai người ít nhiều chỉ gặp nhau được vào buổi tối khuya Nếu như khuya đó cô còn thức thì may còn được nhìn anh mà ôm chằm lấy , còn không phải mất hai ngày mới được , nên hầu như những lúc này Trình Vân đều rảnh rỗi đi chơi cùng Tần Liên " Tuần sau , sinh nhật anh Gia Uy cậu có đến không hả '' Tần Liên tinh ranh nhéo má Trình Vân " Hừm , chắc có nhưng mà mình phải đợi hỏi Thành Thành đã '' Trình Vân từ lúc trở thành người phụ nữ của Vũ Thành liền rất thân với nhà Vương Gia và Hàn Gia , nên hầu như buổi tiệc gì cô cũng có phần trong đó Hai người cũng là phụ nữ mà nên đều lựa chọn hàng đầu luôn là trung tâm mua sắm , mà lần này hai người chọn một khu mua sắm lại rất xa nơi cả hai sống , nên ban đầu năn nỉ Từ Khanh mải mới đi được " Mình nói có đúng không , ở đây bán đồ hiệu nhiều hơn ở trung tâm thành phố đấy '' Tần Liên hào hứng chóng nạnh tỏ vẻ vui mừng không thôi , sau đấy mới hào hùng kéo tay Trình Vân cùng Từ Khanh đi vào bên trong Mà Từ Khanh tuy là thuộc hạ của Vũ Thành nhưng từ khi có cô , liền 24/24 ở cạnh Trình Vân Phút giờ đây mà nói , mỗi lần cô nàng đi chơi thì anh chàng Từ Khanh cứ như được hưởng phúc ké của hai cô nàng tiểu thư này , Nên bởi mới nói Từ Khanh có số hưởng hơn Từ Minh và Tĩnh Nhiên nhiều , trở thành bạn bè thân thiết của Tần Liên và người Trình Vân trọng dụng tin tưởng nhất Trình Vân dòm ngó quan sát cửa hàng bán đồ nam kế bên , liền tách Tần Liên ra đi vào trong đó Ở đây bán khá nhiều mẫu áo và quần cho nam rất sang và tinh tế , có rất kiểu hàng đang thịnh hành nhất trong năm nay Nhìn đến thôi Trình Vân đã muốn mua về một số thứ cho Vũ Thành " Khanh , cậu thích cái nào lựa đi tôi mua cho cậu nè '' Trình Vân quay xuống nhìn Từ Khanh đang dựa vào cửa kính , ánh mắt vui vẻ Cuối cùng Trình Vân lựa được khá nhiều mẫu mã cho Vũ Thành , nghĩ đến cảnh tượng anh mặc lên thôi đã hớn hở lên khuôn mặt rồi Tần Liên cũng mua được vài thứ cho Lãnh Minh , nhìn Trình Vân mà bật ngón tay cái khen không ngớt " À cái này tôi có mua cho Từ Minh và Tĩnh Nhiên cậu nhớ đưa cho họ '' Thứ mà Trình Vân mua cho Từ Khanh đa số rất nhiều , ít nhiều gì cũng phải công bằng một chút không thì để ba người này lại tị nạnh người kia Từ Khanh nhận đồ trong tay Trình Vân mặc nhiên vui vẻ tiếp nhận , đúng là người phụ nữ Lão đại lựa chọn có khác , rất tinh tế và tốt bụng như thế này ai mà không quý mến Cả ba vừa mới bước ra đã bị một trận hồn bay trộm vía , Trình Vân xém nữa ngã lăn nhào ra đất khi bị một người con trai đụng phải , Ban đầu Trình Vân trông vô cùng tức giận nhưng khi nhìn vào người con trai trên cơ thể đầy vết thương và khuôn mặt đầy vết thương thì cơ mặt liền thả lỏng ra " Thằng nhải kia , đứng lại '' Ở đằng kia , một đám côn đồ mặc đồ đen chạy đến với vẻ mặt vô cùng thịnh nộ , trên tay ai nấy đều có vũ khí hung tợn tiến đến " Từ Khanh , chặn lại '' Trình Vân tuy không biết người con trai này làm lỗi hay có đụng độ gì với bọn này nhưng cô vẫn sẵn sàng đứng ra bảo vệ , Từ Khanh lập tức bỏ hết đồ trên tay rút cây mã tấu nhỏ sau xe đứng chặn phía trước " Mấy người không muốn chết thì giao thằng nhãi đó ra '' Tên cầm đầu hung tợn chỉa cây mã tấu về phía Từ Khanh , nhưng ánh mắt liền không biết xấu hổ đặt lên người Tần Liên và Trình Vân Cô nhận ra được ánh mắt đê tiện của tên cầm đầu đó đáy lòng lại vô cùng khó chịu , nhưng suy xét tình hình hiện tại nếu như Từ Khanh ra tay thì bọn cô chỉ có chịu thiệt , liền nhủ động bấm điện thoại gì đó " Tôi không biết , ông có dụng gì gì nhưng mà người giờ trong tay chúng tôi đừng hòng đòi lại ''Trình Vân ngạo mạn không quan tâm cục diện về sau sẽ thế nào , chỉ biết cô sẽ nhất định bảo vệ người con trai này , lúc này Tiểu Hổ đã vô cùng sợ hãi mà núp sau lưng Trình Vân Cô nhận ra nên liền dang tay ra để Tiểu Hổ dựa vào , dù gì cô biết ít nhiều gì Tiểu Hổ là người bị hại Lúc này nhận được tin nhắn từ Trình Vân là lúc Vũ Thành đang họp cổ đông nhưng khi thấy dòng tin nhắn khẩn cấp của cô , anh liền vội vàng bỏ cuộc họp mà rời khỏi Vũ Thị , để lại biết bao ánh mắt ngơ ngác của mọi cổ đông Từ Khanh tuy vậy nhưng trong lòng đã rất lo lắng , bên kia nhiều người cho dù cậu có rút súng ra cũng chưa chắc địch nổi mà huống chi ở đây còn hai vị phu nhân , cậu không thể làm liều chỉ có cách kéo dài thời gian " Tụi bây nghĩ có thể lành lặn rời khỏi sao , còn muốn rời khỏi thì cũng được , đưa thằng nhãi đó ra đây và cút đi '' Tên cầm đầu trợn trạo mà chỉa cây vũ khí ra lần nữa , lần này hắn còn dùng lời nói hung tợn như đã mất kiên nhẫn đến nơi rồi vậy " Có ngon bước đến đây lấy lại , còn không cậu thanh niên này của bọn tôi '' Tần Liên ngang ngược dùng ánh mắt khinh thường mà nói , cô chỉ không biết tại sao Trình Vân lại ra tay bảo vệ tên không quen biết này nhưng vẫn thản nhiên hợp tác theo " Được , là bọn bây lựa chọn cái chết , tụi bây lên '' Tên cầm đầu giờ đây dường như đã vượt giới hạn sự tức giận , hắn không còn hơi đâu mà cợt nhã với bọn cô , hắn chỉ biết nếu để Tiểu Hổ lọt vào tay người khác thì bọn chúng chỉ có đường chết mà thôi Từ Khanh cũng không nhẫn nhịn liền rút súng ra , Trình Vân để Tiểu Hổ một bên cũng cùng Tần Liên săn quần săn áo đi lên , Cả ba người hùng hổ mặc dù số lượng chỉ vỏn vẹn ba người nhưng mà có vẻ như bọn cô đều bất chấp Vũ Thành vừa đến liền đã nhìn thấy hỗn tạp phía trước , anh ngó nghiêng nhanh chóng xung quanh đã nhìn thấy Trình Vân đang hung tợn đánh với những tên côn đồ Ánh mắt liền trở nên u ám đi , anh săn tay áo đi về phía trước một cước mạnh đá bay tên côn đồ đang ngáng đường trước mặt Trình Vân quay sang bất ngờ đã nhìn thấy dáng vẻ cao to đang ôm chầm lấy mình , nhưng mà thần sắc của anh làm cô chút không dám nhìn thẳng vào " Em chỉ là thấy bọn này ỷ đông ăn hiếp kẻ yếu nên mới ra tay giúp '' Trình Vân thấy cục diện giờ đã được người của Vũ Thành đánh bại , mới quay sang ôm chầm lấy anh vuốt ve giải thích Anh mới quay lại nhìn Tiểu Hổ đang run cầm cập nếp mình hết cở vào chiếc xe " Bọn này không phải những kẻ tám năm trước đã cướp lô hàng chúng ta sao '' Tĩnh Nhiên lạnh lùng xách tên cầm đầu đến trước mặt Vũ Thành , tên cầm đầu bị Tĩnh Nhiên đánh thừa sống thừa chết quỳ lại van xin chừa con đường chết , khi nhìn vào ánh mắt Vũ Thành làm hắn ta có chút chột dạ " Ôn Gia đã không còn , tôi xem cậu chạy đi đâu '' Vũ Thành cợt nhả nói với hắn ta , tên Lưu Thiện Quang này tám năm trước đã đụng độ đến anh nhưng thời điểm đó thế lực Vũ Thành trong giới không mấy tiếng tăm , chẳng thể đụng độ nhiều với Ôn Gia nên đành uất hận thả Lưu Thiện Quang cho Ôn Tuất Hành Cho đến khi , trong tay Vũ Thành nắm được toàn bộ thế lực giới hắc đạo mới ra tay diệt trừ toàn bộ gia tộc Ôn Gia , để xem lần này Lưu Thiện Quang tìm được kẻ nào chóng lưng " Cậu làm sao bị bọn đuổi cùng gϊếŧ tận như vậy '' Trình Vân lúc này mới nhớ đến Tiểu Hổ liền nắm tay Vũ Thành lại chổ Tiểu Hổ đang được Từ Khanh chăm sóc " Em là trẻ mồ côi , chỉ là vô tình biết được chuyện xấu bọn chúng làm , bọn chúng hợp tác với Phương Thị hay Phương Gia gì đó ...nói là muốn san bằng lô vũ khí tiếp theo của Vũ Gia , nhưng tôi nào biết Vũ Gia là ai '' Tiểu Hổ được Từ Khanh chăm sóc giờ đây khí thái có phần ổn áp hơn khi đụng độ vào bọn cô, cậu là trẻ mồ côi chỉ là mỗi ngày chấp thuận việc này việc kia để có tiền ăn qua ngày , chỉ không ngờ vô tình biết chuyện bị đám côn đồ đuổi cùng gϊếŧ tận " Tĩnh Lâm Quân , thì ra là ông ta hèn gì ngày hôm qua mới ngỏ ý muốn hợp tác với lão đại '' Từ Minh lạnh lùng lên tiếng " Cho người san bằng Tĩnh Gia ''Vũ Thành tức giận lên đến đỉnh điểm , Tĩnh Lâm Quân này ba năm này liền nhiều lần đến Vũ Thị hợp tác , năm lần bảy lượt làm khó dễ Vũ Thành trên các cuộc họp cổ đông , thì ra cái hắn muốn không phải lợi nhuận mà là lô vũ khí sắp được sản xuất ra Hay cho một Tĩnh Lâm Quân mưu mô đa trí , tài diễn xuất đỉnh cao , muốn chơi với Vũ Thành anh thì đợi kết cục sắp diễn ra với Tĩnh Gia đi Tĩnh Lâm Quân chưa nghĩ đến cục diện khi đụng chạm phải con sói ngàn năm khát mà , nhìn cơ nghiệp một tay khổ cực gầy dựng phút chốc hoá thành tro bụi và trả giá bằng chính tính mạng của mình , những kẻ này quả thật rất ngạo mạn, thích đụng vào người không nên đụng Xa cách bao lâu vẫn là gặp lại , gặp lại lần này coi như chỉ là một con đường chết