Trình Vân mơ màng tỉnh giấc xoay sang đã nhìn thấy một bầu trống không ở bên cạnh , toàn thân đau nhứt gần như không thể động đậy
Phần eo và chổ ấy bây giờ vẫn rất ê ẩm mỗi khi động đậy nhưng mà vẫn cố gắng nhẫn nhịn rời giường , đúng là loại chuyện này tuy có phấn khích nhưng mà Trình Vân cảm thấy nó giống như một cái trừng phạt Vũ Thành tặng cho cô vậy " Đúng là hành hạ mình xong liền chạy trốn '' Trình Vân nhìn cơ thể mình trong gương , làn da trắng sữa toàn thân xuất hiện những dấu ấn mà Vũ Thành để lại tối qua , nó cứ đỏ ửng trên làn da của cô , thật sự không chổ nào chêSau khi thay đồ Trình Vân liền nhẹ nhàng đi từ từ xuống lầu , bản thân kìm nén đau cố gắng đi bình thường muốn tránh để người khác trong nhà biết đến " Khanh , cậu đưa tôi đến công ty đi '' Hôm nay bỗng dưng muốn đến công ty gặp anh , nên khi ăn sáng xong cô liền kéo Từ Khanh đi nhưng vừa đến công ty đã nghe thư ký Trần bảo Vũ Thành đã ra ngoại ô khảo sát dự án mới Trình Vân có chút thất vọng rời đi nhưng xe vừa rời khỏi đã nhìn thấy xe quen thuộc của Vũ Thành , cô liền kêu Từ Khanh dừng xe lại Vốn định xuống xe chạy đến anh nhưng từ đâu trên xe còn xuất hiện thêm cả một người phụ nữ và một lão trung niên bên cạnh Không biết vì sao trong lòng Trình Vân cảm giác rất khó chịu mặc dù nghĩ có thể người phụ nữ đấy của người đàn ông đó nhưng mà vẫn cảm thấy không vui " Đến trường huấn luyện đi '' Khuôn mặt ủ rũ xuống đi hẳn mà giờ chẳng muốn về nhà sớm mà thoáng chốc có hơi nhớ đến tên Tiểu Hổ kia nên mới muốn đến Trường Huấn Luyện xem cậu ta tập luyện tới đâu rồi " A , chị Trình Vân '' Tiểu Hổ đang tập luyện cùng mấy vị sát thủ kia bỗng thấy Trình Vân liền lập tức bay đến bên cô , vốn định ôm chằm lấy nhưng chưa kịp đã bị lực tay Từ Khanh kéo lại , Tiểu Hổ mới nhận ra bản thân mình thất lễ " Tập luyện sao rồi '' Trình Vân cười cười với hành động bốc đồng này của Tiểu Hổ , nhìn nó rất giống với Từ Khanh " Tốt lắm , cha chỉ cho em nhiều thứ lắm giờ em đã có thể bắn súng với cấp độ thứ 3 rồi đấy '' Tiểu Hổ ra vẻ đắc ý mà vỗ ngực ta đây với Trình Vân , suốt mấy ngày nay cậu đã không ngừng tập luyện chỉ cần có thời gian rãnh đều thấy Tiểu Hổ ở phòng tập đặc biệt " Vậy thì được rồi vài năm nữa có khi cậu lại vượt qua Từ Khanh đấy , đến lúc nó có thể so tài với cậu ta rồi '' Cô ma lanh nhìn sang Từ Khanh đang có vẻ chăm chú nhìn Tiểu Hổ từ nãy giờ , hai tên con trai kia nghe được lời nói khêu khích này có chút sôi sục trong lòng Vũ Thành mệt mỏi đi vào bên trong Vũ Gia nhìn đồng hồ bây giờ đã mười giờ tối , gần như hôm nay anh tan làm sớm nhất mọi ngày " Vân Vân đâu rồi '' Anh ngồi xuống sofa xoa nhẹ vùng thái dương ánh mắt có chút mệt mỏi mà nhắm mắt lại định thần , hồi sáng có nghe thư kí Trần nhắc đến Trình Vân đến công ty tìm anh , có nghe qua nhưng do công việc bận rộn cho nên chưa có thời gian gọi cho cô " Phu Nhân rời nhà đến giờ chưa ..về '' Bác quản gia nói trong thấp thỏm vì thường ngày Trình Vân có đi đâu đều về trước mười giờ mà nay gần mười giờ rồi mà chẳng thấy đâu Như quả quyết mà thần sắc Vũ Thành đã trở nên u ám hẳn đi , cái tâm trạng hắc ám này của anh làm không khí xung quanh cứ như đóng băng làm tất cả người trong phòng khách không ai dám động đậy Cô vui vẻ đi vào bên trong vừa mới đặt chân vào phòng khách liền đã cảm nhận được luồn không khí đầy ngột ngạt nên khi nhìn qua Vũ Thành cô đã biết vì sao , hôm nay do chơi cùng Tiểu Hổ mà quên luôn cả giờ giấc " Xin lỗi hôm nay chơi vui nên không để ý giờ giấc cho lắm '' Trình Vân cười ngượng đi đến ngồi xuống ghế sofa mà có vẻ không quá gần với Vũ Thành , cái hành động này của cô làm đáy lòng anh vô cùng khó chịu " Có phải anh quá thả lỏng với em '' Vũ Thành mang theo sự tức giận ôm chặt lấy cô vào lòng , từ trước đến nay anh đều thả lỏng không ràng buộc đối với Trình Vân nhưng hành động hôm nay của cô làm Vũ Thành rất tức giận dường như không kiểm soát được thái độ mình Trình Vân biết bản thân mình đã chọc giận anh nhưng mà nghĩ đến chuyện hồi sáng , đáy lòng liền nhảy dựng lên không nhịn được mà giằng co với anh " Vậy cho em xin lỗi , Còn anh muốn giam lỏng hay kiểm soát chặt chẽ thì tuỳ anh em đều nghe '' Cô lạnh nhạt vùng khỏi người anh , hành động mạnh mẽ này là Vũ Thành có chút ngạc nhiên cơn giận cứ vậy mà lên đến đỉnh điểm , anh đứng phắc dậy định đánh Trình Vân nhưng suy nghĩ một lúc liền khựng lại " Bác quản gia , Bắt đầu từ ngày mai chưa có sự cho phép của tôi không ai được phép để Trình Vân rời khỏi nhà '' Vũ Thành tức giận dường như cứ không kiểm soát được lời nói của mình , anh nói mà người xung quanh đều lo sợ dùm Bọn họ đều hiểu tính cách Trình Vân như thế nào , tuy đơn thuần trong sáng hay hiểu chuyện nhưng mà cô vẫn là người kiên định dám nghĩ dám làm và có chút cố chấp ngang bướngCó vẻ như vụ hồi trước anh chưa rút ra được kinh nghiệm ! " Được là anh nói đó '' Trình Vân giận dữ không thèm nhìn anh một cái mà chạy lên lầu , anh là cái thá gì dám cấm túc cô không được ra ngoài cơ chứ ! Đúng là quá sai lầm khi giao lần đầu cho Vũ Thành, anh vẫn như vậy vẫn không quan tâm đến cảm xúc của cô " Ngày mai cậu đến Trường Huấn Luyện đi không cần bên cạnh cô ấy '' Vũ Thành cũng nhanh chóng rời khỏi với tâm trạng hỗn tạp , Từ Khanh cứ như bù nhìn đứng một hồi mới rời đi mà trong lòng có chút cầu nguyện cho Trình Vân khi chọc giận phải Vũ Thành Hai người cứ vậy không gặp nhau không nói chuyện trong suốt ba ngày liền , Trình Vân vẫn bỏ qua chuyện đêm tối đó chẳng hề nghĩ đến mà ăn uống no say cả ngày trời , dù sao Tần Liên kia đã cùng Lãnh Minh đi du hí tận bên Úc chẳng lấy ai để đi chơi Vừa đi ra khỏi nhà bếp cô đã đụng mặt Vũ Thành đang đi vào bên trong nhà và bên cạnh còn có một người phụ nữ .... Toàn thân thể Trình Vân có chút khựng đứng lại một chổ Trước kia Ngũ Hộ Pháp hay Bác Quản Gia bảo Vũ Thành chưa từng dẫn một phụ nữ ngoài cô ra vào Vũ Gia sao , vậy mà hôm nay chỉ vì chuyện ba ngày trước hay vì gì ...? Dẫn người phụ nữ vào đây Cô cười khẩy rồi bước nhanh đi lên lầu , hành động lạnh lùng , vô tình này của Trình Vân làm Vũ Thành càng thêm tức giận Mà Triết Vi bên cạnh nhìn được thái độ khác thường này có chút vui trong lòng " Triết Vi , nhiệm vụ tôi giao bên Nga tiến hành như cũ '' Anh mệt mỏi ngồi xuống ghế trong lòng không ngừng suy nghĩ về Trình Vân , rốt cuộc vì sao Trình Vân lại đột ngột thay đổi thái độ như thế Trước nay chưa từng thấy một Trình Vân vô tình lạnh lùng như thế với anh Cộng thêm thái độ tối ba ngày trước của cô vô cùng ngạo mạn gần như không để anh vào mắt ! Nghĩ đến thôi đã làm đáy lòng Vũ Thành vô cùng khó chịu " Lão đại .... Sao vậy ạ '' Triết Vi nhận ra dường như những lời nói mà cô vừa nói từ nãy giờ anh đều không để ý đến , trong lòng có chút thấp thỏm lo sợ vì từ trước đến nay nếu những thứ không làm anh vừa mắt sớm bị anh ngó lơ đi " Ừ , thứ đó đâu '' Vũ Thành lạnh giọng nói với Triết Vi nhưng ánh mắt vẫn cứ u uất điều gì đó