Con Rể Chiến Thần

Chương 708: Tôi nói một câu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhà họ Trịnh không muốn vuột mất cơ

hội này.

Nhưng năng lực họ có hạn.

Nhưng Đoàn Lê Nguyên lại khác.

Cô có tập đoàn Minh Cường, nếu cô ra

tay, tỷ lệ cao là sẽ lấy được một hạng mục.

Nếu Đoàn Lê Nguyên không thành công.

Họ sẽ có lí do để ngăn cản cô và Dương

Hạo Quân lấy nhau.

Sau đó tìm một người chồng tốt cho cô,

gả cho nhà giàu.

Cũng thế cả.

Cuối cùng, nhất định Triệu gia cũng sẽ

có lợi!

“Đoàn Lê Nguyên, cháu thông cảm cho

chúng ta, điều này cũng có lợi cho cháu và

cha mẹ cháu!”

Trịnh Quốc Thắng nói.

“Bà đã để cha cháu được ngồi vào vị trí

cao trong tập đoàn Trịnh thị, mẹ cháu cũng

đã được điều tới bệnh viện nhân dân Kim Lan

nhờ vào nhà họ Trịnh, làm chủ nhiệm khoai

Họ cũng sẽ đồng ý chuyện này.”

Ngô Thị Lan cũng nói.

Đoàn Lê Nguyên nhìn người nhà Triệu

gia nói: “Tức là chỉ cân cháu lấy được hạng

mục đầu tư tám tỷ USD, chuyện của cháu và

Dương Hạo Quân, mọi người sẽ không nhúng

tay vào?”

“Ừm, nhà họ Trịnh nói được làm được!

Đến cha mẹ cháu cũng không!”

Ngô Thị Lan đảm bảo.

“Được, vậy cháu đồng ý!”

Đoàn Lê Nguyên đồng ý.

Để cô và Dương Hạo Quân kết hôn thuận

lợi, cô buộc phải thử.

Sau khi vê công ty, Đoàn Lê Nguyên bắt

đầu tra tìm các tài liệu liên quan tới lân đầu

tư này.

Thư kí nói: “Tuy lân đại hội đầu tư này là

do bên Kim Lan ra mặt, nhưng tổng phụ

trách lại không phải là lãnh đạo bên Kim Lan,

nghe nói chí công vô tư, làm rất công bằng,

ai có năng lực hoặc tiềm lực mới lấy được

hạng mục!”

“Có người phụ trách như thế là chuyện

tốt, nếu không hạng mục chắc sẽ rơi vào tay

đại gia tộc từ lâu rồi.”

Đoàn Lê Nguyên mắt sáng lên, lần này là

cơ hội tốt.

Ít nhất thì có nhiều hi vọng hơn một chút.

Lúc này, Dương Hạo Quân đến thăm cô.

“Sao thế? Trông rõ buồn phiền!”

Dương Hạo Quân nói.

Đoàn Lê Nguyên chỉ đành nói chuyện đã

xảy ra cho Dương Hạo Quân nghe.

“Hạng mục tám tỷ USD? Đơn giản quá đi!

Anh tưởng chuyện gì khó lắm chứ?”

Dương Hạo Quần cười.

Anh là tổng phụ trách, mọi chuyện đều

do anh quyết định.

Đây là chuyện nhỏ.

——————–