Con Rể Chiến Thần

Chương 840: Vua chiến địa quân khu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên trong có trang bị vũ khít Có súng lục, súng tiểu liên, súng bản tỉa, thậmchí có cả súng bazooka! Dao găm, dao quân độivà ám khí đều có đủ.

Tất cả đều do nhà họ Chí chuẩn bị từ trước!Vali vũ khí này là vừa nấy ở sân bay họ đã âmthâm không để lại dấu vết đưa cho anh ta.Sát thủ 47 kiểm tra qua số vũ khí được chuẩnbị, xong đâu vào đấy, anh ta lộ ra nụ cười hài lòng,những vũ khí này rất vừa ý anh.

Anh ta lấy mộtcon dao găm ghim một bức ảnh lên tường.

Ngườitrong ảnh chính là Dương Hạo Quân! Sát thủ 47 nhìn người trong ảnh, khoé miệng nhấch lên một nụ cười lạnh lùng.

Dương HạoQuân trong mắt anh ta chỉ là một con mồi mà thôi.

Anh ta lấy điện thoại ra ấn xuống một dãy số,chờ kết nối rôi nói: “Tôi đã đến rồi, tối nay sẽ kếtthúc mục tiêu! Giờ thì chuyển tiền sang đây!”

“Hiểu rồi!”

Chí Tiêm Long ở đầu kia điện thoại nghe vậyliền không do dự chuyển thẳng một nghìn đô Mỹvào tài khoản của sát thủ 47.

Hắn chẳng cần chờxác nhận ám sát thành công đã chuyển tiền vìhắn biết sát thủ 47 chắc chắn sẽ thành công.Trong giới sát thủ, anh ta nổi tiếng là đáng tin cậy,đây cũng là quy định khi hợp tác làm việc cùnganh ta: trước khi ra tay phải chuyển tiền.

Anh tađã ra tay gần hai nghìn lần và chưa một lần nàothất bại.

Nên Chí Tiềm Long mới tin tưởng chuyểntiên dứt khoát như vậy.

Thấy tiên đã vào tài khoản, sát thủ 47 bèn phá huỷ điện thoại.

Anh ta phải xoá bỏ hết mọi dấu vếtchứng minh anh ta từng hợp tác với nhà họ Chí.Đây là chỗ đáng sợ của sát thủ cấp cao, để saukhi giết người xong sẽ không ai có thể tra đượcmanh mỗi gì, không để lại một chút dính líu gì đếnkhách hàng.

Người chết rồi mà không ai biết là doai ra tay.

Nhất là vua sát thủ như sát thủ 47 đây thìcàng phải đảm bảo tuyệt đối kín kẽ.

Tuy cần tốnnhiều tiên để giao dịch nhưng có thể khiến ngườita yên tâm.

Bất kể là ai anh ta cũng có thể giếtchết.

Sát thủ 47 ghi nhớ thật kĩ dáng hình củaDương Hạo Quân vào đầu, sau đó đốt bức ảnh đi.Anh ta lấy vũ khí giấu ở từng bộ phận trên người, đến khẩu bazooka các thứ cũng bỏ vàotrong ba lô.

Anh ta đeo ba lô, miệng nhai kẹo caosu, ánh mắt lộ ra sát ý không hề che giấu.

Sau đó nhanh chóng lấn vào trong màn đêm.

Đêm nay,Dương Hạo Quân sẽ chết! Dương Hạo Quân không biết nguy hiểm đangtừng bước từng bước tiếp cận mình.

Buổi tối anhở trong bệnh viện chờ Tây Phương mời bác sĩ CổPhong từ chiến khu Cảnh Bắc đến.

“Tướng quân!!!”

Vừa nhìn thấy Dương HạoQuân, Cổ Phong bèn xúc động tiến đến chào hỏi.

“Cổ Phong, vất vả cho cậu rồi”

Dương HạoQuân đáp lời.

“Cổ Phong, lần này mời cậu đến làvì chuyện riêng của tôi, làm phiền cậu quá”

Cổ Phong xoa xoa mắt, cười nói: “Tướngquân, mạng của tôi là cậu cho, chút chuyện nhỏnày có là gì đâu.”

“Tốt, vậy không nói nhiêu nữa! Mau đến xembệnh!”

Khi Dương Hạo Quân dẫn Cổ Phong vào

- -------------------