Thái Sinh lau nước mắt, cúi đầu, từ trong ngỏ tắt hẻm nhỏ quẹo vào trên đường lớn náo nhiệt.Thật xin lỗi đại thiếu gia, hắn không thể trở về.Vì hạnh phúc của đại thiếu gia cũng được, vì tự tôn chính hắn cũng được, hắn cũng không có thể trở về.Thật ra vừa rồi hắn biết chính mình nói có chút quá đáng nhưng mà hắn cũng không biết vì sao không suy nghĩ liền nói như vậy, có lẽ cho tới bây giờ hắn đều cảm thấy được chính mình rất ủy khuất nha.Hắn thừa nhận, hắn yêu Bạch Tấn Vân.Ngay từ đầu cũng không có phát hiện vấn đề này, thẳng đến hắn hiểu lầm chính mình, thẳng đến hắn viết hưu thư, thẳng đến hắn rời khỏi hắn, thẳng đến hắn thấy hắn cùng nam nhân khác cùng một chỗ……Yêu là dạng gì nha,giữa hai bọn họ là không thể .Bạch Tấn Vân có cuộc sống của Bạch Tấn Vân,Thái Sinh có cuộc sống của Thái Sinh chẳng qua là hai cách sống khác nhau.Nếu không phải bởi vì tỷ tỷ Thái Liên đào hôn hắn vĩnh viễn cũng sẽ không thể gặp được hắn.Suy nghĩ lung tung một chút sau đó đã đứng ở trước cửa y quán, lau khô nước mắt thay và đó là nụ cười ôn hòa,tiếp theo ngồi trở lại đến trên ghế nhìn vị bệnh nhân kế tiếp nói:“Ngài làm sao không khỏe nha?”Đây nụ cười có bao nhiêu chua sót, có lẽ chỉ có chính hắn chưa biết.Bạch Tấn Vân đứng ở trong hẻm nhỏ, thẳng đến tiếng bước chân của Thái Snh đi xa, hắn mới trở lại tựa vào trên vách tường, không ngừng nghĩ lời Thái Sinh nói, nghĩ lại chính mình đối với hắn làm những chuyện như vậy.“A…… Chẳng lẽ bị hắn chán ghét sao?” Bạch Tấn Vân ngửa đầu, cái ót tựa sát trên vách tường, một tay khoát lên trên trán, tự mình cười nhạo mình một chút.“Xem ra phải nghĩ cách để hắn cam tâm tình nguyện trở lại mới được nha.” Bạch Tấn Vân lầm bầm lầu bầu nói xong, đứng dậy xoay người đi về phía tiền trang.Vừa mới rảo bước tiến đến cửa lớn tiền trang, liền có một bóng người nhanh chóng vọt lại, gắt gao giữ chặt áo Bạch Tấn Vân, thấp giọng chất vấn nói:“Đại ca, nghe nói huynh đã hưu đại tẩu ?”Vẻ mặt của Bạch Tấn Vân không có gì biến hóa, nhìn vẻ mặt phẫn nộ còn mang theo nghi ngờ của Bạch Tấn Uy, hắn chỉ đưa tay cầm lấy tay Bạch Tấn Uy đang bắt lấy tay áo mình dùng sức kéo ra.“Chuyện của ta và nàng ấy như thế nào, không tới phiên đệ tới nói chuyện.” Bạch Tấn Vân lạnh lùng cảnh cáo Bạch Tấn Uy, hắn đã sớm đã nhìn ra Bạch Tấn Uy cũng rất thích Thái Sinh, tuy rằng hắn không biết Thái Sinh là nam nhân.Nhưng mặc kệ nói như thế nào, có ý nghĩ như vậy là không được, hắn Bạch Tấn Vân kiên quyết không cho phép , đời này của Thái Sinh chỉ có thể là người của hắn!Hành động hai huynh đệ kỳ quái, khiến cho những người khác ở tiền trang chú ý, đương nhiên Bạch Tấn Vân và Bạch Tấn Uy cũng chú ý tới , cho nên khi Bạch Tấn Vân kéo tay Bạch Tấn Uy ra, Bạch Tấn Uy cũng không có dây dưa nửa.Mà là đi theo Bạch Tấn Vân vào phòng.Thẳng đến đã không có người ngoài, chỉ có hai huynh đệ bọn họ,Bạch Tấn Uy mới mở miệng hỏi:“Đại ca,huynh thật sự hưu đại tẩu sao?”Bạch Tấn Vân quay đầu nhìn hắn, ánh mắt rét lạnh giống như một thanh lợi kiếm, sau đó mới chậm rãi mở miệng:“Đệ rất để ý sao?”“Dạ!” Bạch Tấn Uy nói thật kiên quyết, hai tay hắn nắm lại thật chặt, từng câu từng chữ nói thẳng với Bạch Tấn Vân:“Nếu đại ca không thích,như vậy về sau Thái Liên sẽ do đệ chăm sóc!”