*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Phó Thanh Ly bị động lui về phía sau, một trước một sau di chuyển quanh võ đài.
Cô tiến một bước, hắn lại một bước, cô đến, h3ắn tránh.
Người dưới võ đài phát ra tiếng hoan hô vang dội hơn, bọn họ tìm được khẩu hiệu nhất trí trong tạp âm ầm ĩ, nam nữ2 hưng phấn vung tay lên hô: “Đánh! Đánh! Đánh!” Tang Cung nắm tiền chạy về phía người đặt cược, “Tôi đặt họ Sài! Tôi đặt họ Sài!” La5m Anh đánh với Phó Thanh Ly, đương nhiên Tang Cung biết rõ ai có phần thắng hơn
Lam Anh là người Phó Thanh Ly đưa ra ngoài, 4hắn là huấn luyện viên của Lam Anh, sao hắn có thể thất bại được!
Trên người Phó Thanh Ly chồng chất vết thương, động tác liên tiếp lui về phía sau của hắn chọc giận người xung quanh
Bọn họ tức giận gầm lên giận dữ với hắn, dáng vẻ như muốn xé nát hắn ra, thậm chí mắng hắn không bằng đàn bà
Phó Thanh Ly gần như không có phản ứng với âm thanh xung quanh, tất cả sự chú ý của hắn đều đặt trên người cô, cho dù cô ép thế nào, hung mãnh thể nào, từ đầu đến cuối hắn đều không đánh trả.
Tang Cung nóng nảy, “Anh đang làm gì thế hả? Ra tay đi! Ông đây đặt anh thẳng, anh mau ra tay đi..
ra tay đi!”
Cô gái xinh đẹp mang sự quyến rũ và lực sát thương chí mạng giống như một con mèo đen nhanh nhẹn bị chọc giận, tấn công mạnh mẽ về phía Phó Thanh Ly
Cô gái từ trước đến nay đều khiêm tốn kín đáo này đột nhiên vô cùng hung hãn, mang móng nhọn, mỗi động tác vạch xuống đều cuốn theo gió mạnh mẽ, lưỡi dao sắc bén màu đen che giấu trong tay cô trở thành vũ khí chí mạng,
mỗi lần vạch qua đều có thể làm cho người xung quanh phát ra một trận reo hò
Phó Thanh Ly bị động chịu đựng mỗi đợt tấn công dữ tợn của cô, người xung quanh đặt cho Phó Thanh Ly bắt đầu sốt ruột, vây quanh võ đài giục Phó Thanh Ly nhanh chóng đánh trả.
Lam Anh hạ hai chân xuống đất, cô ngẩng đầu lên, tóc đuôi ngựa theo động tác của cô hất ra sau lưng: “Tại sao không đánh trả?”
Sau nhiều ngày liên tiếp chứng kiến thân thủ của Phó Thanh0 Ly, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng đặt Phó Thanh Ly thẳng, sau đó lại vây lấy, hô to “Đá[email protected]”.
Phó Thanh Ly nhìn Lam Anh, Lam Anh nhìn chằm chằm hắn, khẽ cong khóe môi lên, “Anh không đánh chính là nhận thua.”
Cô khẽ cử động ngón tay, vũ khí linh hoạt giống như chiếc nhẫn chụp lên ngón tay cô
Cô quay đầu lại gật đầu ra hiệu với người phụ trách đánh chiêng bên cạnh võ đài, sau một tiếng chiêng đinh tai, tín hiệu khai chiến phát ra.
Lam Anh động thủ trước.
Bọn họ tức giận gầm lên giận dữ với hắn, dáng vẻ như muốn xé nát hắn ra, thậm chí mắng hắn không bằng đàn bà
Phó Thanh Ly gần như không có phản ứng với âm thanh xung quanh, tất cả sự chú ý của hắn đều đặt trên người cô, cho dù cô ép thế nào, hung mãnh thể nào, từ đầu đến cuối hắn đều không đánh trả.
Tang Cung nóng nảy, “Anh đang làm gì thế hả? Ra tay đi! Ông đây đặt anh thẳng, anh mau ra tay đi..
ra tay đi!”
Quy tắc đấu quyền ngầm chính là không có quy tắc, bất kể dùng cách gì, thắng là được
Tang Cung vô cùng tức giận và bất lực vì Phó Thanh Ly không ra tay, “Anh đừng có bị cô ta nắm mũi dẫn đi, cô ta đang chơi anh đấy! Ra tay đi! Anh ra tay đi!”
Phó Thanh Ly vẫn không đánh trả, Lam Anh cười với hắn, nói: “Phó Thanh Ly, anh không đánh lại, tôi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình
Tôi đến nơi này không phải là vì nhìn anh không có chút phản ứng nào
Sức mạnh vừa nãy đánh đối thủ của anh đi đâu rồi?”
Cô từ từ đứng thẳng người, giơ tay lên, nắm chặt, lao thẳng về phía hắn, “Vậy anh chịu chết đi!” Lưỡi dao sắc bén mang theo ánh sáng u ám lao về phía mắt hắn, hắn nhìn ánh mắt lạnh lùng và động tác không hề dừng lại của cô, đột nhiên cử động
Hắn tránh đòn tấn công của cô, cuối cùng đám người xung quanh cũng nổ ra tiếng reo hò nhiệt liệt
Dưới sự thưởng thức của bọn họ, một đôi trai gái vô cùng ưa nhìn trên võ đài cuối cùng cũng bắt đầu màn quyết đấu đặc sắc, trong sức mạnh anh tới tôi đi mang theo cả gió, bất cứ chiêu thức nào cũng có thể bị đối phương phá giải.
Kiểu quyết đấu không phân biệt được cao thấp này càng thêm kích thích người xem, tiếng hô gần như muốn lật tung cả võ đài.
Tang Cung ở phía dưới vung tay, liều mạng hét: “Đánh ngã cô ta! Đánh ngã cô ta!”
Cuộc so tài trên võ đài vẫn đang tiếp tục, chiêu thức của hai người giống nhau, hoàn toàn không phân cao thấp.
Trên tay Lam Anh có vũ khí bí mật, mỗi đòn cô đánh ra đều có thể khiến Phó Thanh Ly chảy máu khiến người ta kinh hãi chấn động.
Hai người lại một lần nữa lao vào nhau sau khi tách nhau ra, trên mặt Lam Anh dính vết máu, cô giơ tay lau vết máu trên mặt, quay sang bên cạnh phun nước bọt, trong nước bọt có lẫn cả vết máu
Tầm mắt Phó Thanh Ly dừng lại ở bãi nước bọt nhuốm máu hai giây, sau đó hắn chủ động bày ra thể tấn công.
Lam Anh cũng thi triển động tác tay, trong tiếng hoan hô rung trời, hai người dùng tốc độ nhanh nhất đánh nhau
Tang Cung cực kỳ tức giận, “Phó Thanh Ly, anh đang làm gì thế hả? Chúng tôi đều đặt anh thắng!”