*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nếu anh còn nhắc lại chuyện đó thì chẳng khác nào vạch lá tìm sâu, huống hồ gì anh cũng chẳng muốn chấp nhất với ông ấy
Nhưng anh v3ừa nghĩ đến chuyện nếu lúc đó em bị bắt cóc và thật sự xảy ra chuyện gì, bây giờ anh nói những lời này giống như đang đùn đẩy trách nhiệm,2 anh thật sự không biết chuyện này nên làm thế nào.”
Lam Anh: “Vậy bây giờ anh muốn làm gì?”
Cung Ngôn Đình: “Anh thật sự 5nghĩ không ra
Tóm lại bắt đầu từ ngày mai, tiền tiêu vặt mỗi tháng của anh sẽ giảm một nửa trên tổng số tiền ban đầu, đã nói xong rồi nhé, nói mà không giữ lời thì em giận anh đấy.”
Cung Ngôn Đình gật đầu: “Anh bảo đảm nói lời sẽ giữ lấy lời, chút chuyện nhỏ này đối với anh chẳng đáng kể gì, cùng lắm thì mỗi ngày đi muộn về sớm, ăn uống ở nhà để tiết kiệm tiền
Nói không chừng tiến anh tiết kiệm nửa năm cũng đủ để dẫn bà xã ra ngoài du lịch một chuyến.” “Vâng, được rồi, vậy em đợi anh dẫn em đi du lịch vậy.”
Một buổi sáng trời trong nắng ấm, Cung Ngôn Đình thức dậy thật sớm, làm ồn ào khiến Lam Anh cũng giật mình thức dậy
Cô phải đi làm, Cung Ngôn tình lại không cho
Nên mới giao cho em quyết định, chỉ cần không chia tay thì làm thế nào cũng được.” Lam Anh vừa nghe xong câu đó thì 4mỉm cười, cô tự cầm lấy khăn lau phần đuôi tóc của mình, “Em muốn làm thế nào cũng được?”
Cung Ngôn tình gật đầu: “Ừ, làm thế nào 0cũng được.” Thể là Lam Anh nói: “Được rồi, tiền tiêu vặt giảm một nửa.”
Cung Ngôn Đình: “...” Lam Anh: “Không chịu sao? Không chịu thì thôi vậy!” Nói xong cô đứng dậy muốn bỏ đi, Cung Ngôn Đình vội vàng giơ tay kéo lại, nhăn nhó nói: “Được mà, nhưng cũng có thời hạn mà nhỉ?” Lam Anh suy nghĩ rồi nói: “Một năm nha, được không?” Cung Ngôn Đình chỉ có thể gật đầu: “Được.” Lam Anh nhìn anh: “Anh nói đẩy nha, đừng có đến lúc đó lại nói với em là em hà khắc với anh.”
Cung Ngôn tình kiên quyết lắc đầu: “Không đâu, là anh chủ động yêu cầu, bà xã anh dịu dàng lại chu đáo như vậy, sao có thể hà khắc với anh? Hơn nữa, em không nói, anh không nói, ai biết được tiền tiêu vặt của anh có bao nhiêu? Còn một điểm tốt nữa, lỡ ngày nào đó anh thật sự hết tiền tiêu, nói không chừng anh có thể xin tiền từ chỗ ba mẹ anh để tiêu, làm vậy không phải đã giảm bớt gánh nặng cho gia đình nhỏ của chúng ta rồi sao?”
Lam Anh dở khóc dở cười: “Được rồi, không dài dòng với anh nữa
“Anh gọi em thức dậy nhưng không cho em đi làm, anh muốn làm gì thế?”
Cung Ngôn Đình: “Tuần trước anh có tìm thấy xem ngày rồi, nói hôm nay là ngày tốt, thích hợp để kết hôn, nên anh quyết định hôm nay hai chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn.”
Lam Anh nhìn anh chằm chằm
Cung Ngôn tình hỏi: “Sao thế? Đi đăng ký kết hôn thôi mà, sao em kinh ngạc thế? Sửa soạn một chút rồi ra ngoài nào!” Tất cả giấy tờ thủ tục đều chuẩn bị đầy đủ, sau khi chụp ảnh xong thì trực tiếp mang đi làm giấy tờ, quá trình cũng rất thuận lợi, sau khi đăng ký xong Cung Ngôn tình đưa Lam Anh đến trung tâm huấn luyện rồi tự mình lái xe về nhà.
Cung Ngôn Đình vừa vào của công ty thì gặp Cung Cửu Dương, Cung Cửu Dương lạnh lùng nhìn anh, “Mấy hôm nay cháu làm gì thế? Suốt ngày đến muộn thể không tốt đâu.”
Cung Ngôn Đình: “Tuần trước anh có tìm thấy xem ngày rồi, nói hôm nay là ngày tốt, thích hợp để kết hôn, nên anh quyết định hôm nay hai chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn.”
Lam Anh nhìn anh chằm chằm
Cung Ngôn tình hỏi: “Sao thế? Đi đăng ký kết hôn thôi mà, sao em kinh ngạc thế? Sửa soạn một chút rồi ra ngoài nào!” Tất cả giấy tờ thủ tục đều chuẩn bị đầy đủ, sau khi chụp ảnh xong thì trực tiếp mang đi làm giấy tờ, quá trình cũng rất thuận lợi, sau khi đăng ký xong Cung Ngôn tình đưa Lam Anh đến trung tâm huấn luyện rồi tự mình lái xe về nhà.
Cung Ngôn Đình vừa vào của công ty thì gặp Cung Cửu Dương, Cung Cửu Dương lạnh lùng nhìn anh, “Mấy hôm nay cháu làm gì thế? Suốt ngày đến muộn thể không tốt đâu.”
Cung Ngôn Đình: “Cháu có chút chuyện nên đến muộn”.
“Theo như chú biết thì gần đây cháu đâu có chuyện gì phiền não?” Cung Cửu Dương nghi ngờ
Cung Ngôn Đình: “Không gì, chỉ là nhân lúc tâm trạng tốt đưa Lam Anh đi đăng ký kết hôn thôi
Ông chủ còn việc gì không? Nếu không thì cháu đi làm việc đây.” Cung Cửu Dương suýt chút tức chết: “Đăng ký kết hôn xong thì trở lại làm việc? Lam Anh đâu? Sao nó không cắn chết cháu?” “Vợ của cháu rất dịu dàng lương thiện, sao lại nỡ ra tay với cháu? Cháu là người có vợ, sau này phải chuyên tâm lo cho gia đình
Ông chủ nên nhanh nhanh đi tìm một người vợ đi, như vậy ông chủ sẽ không có thời gian nhìn chằm chằm vào đám nhân viên cấp dưới nữa.” Cung Cửu Dương lạnh lùng nói một câu: “Lo quản chuyện của cháu đi!” Nói xong, hắn xoay người bỏ đi.
Thứ hai, Cung Ngũ và Yến Đại Bảo rảnh rỗi liền gọi cho Lam Anh nói muốn đi xem trung tâm huấn luyện mà bọn họ đầu tư
Lam Anh đưa địa chỉ cho bọn họ, hai người họ cùng dẫn Cải Trắng Nhỏ xuất phát.
Cải Trắng Nhỏ đeo bao tay quyền anh nhỏ, khi lên tới nơi còn ra sức đánh vào bao cát, lập tức thu hút ánh nhìn của người xung quanh
Các học viên ở đó đều trở thành fan hâm mộ của Cải Trắng Nhỏ, đứng vây quanh cô bé cổ vũ
Yến Đại Bảo đứng bên cạnh chỉ đạo: “Cải Trắng Nhỏ đánh chỗ này, chỗ này chỗ này, cả chỗ này nữa..
tư thế tư thế, phải chú ý từ thế.” Cung Ngũ đi quan sát trên dưới một lượt, cảm thấy trung tâm huấn luyện này thật sự rất lớn, cô tham quan xong thì quay lại hỏi: “Lam Anh, ở đây ban đầu đã như vậy, hay là sau này mới đầu tư vào mở rộng?” Lam Anh: “Là sau này mới mở rộng.” Cung Ngũ gật đầu: “Không tồi, quy mô rất lớn, mỗi ngày đều có rất nhiều học viên hay là đúng lúc hôm nay mới nhiều như vậy?”
Lam Anh dẫn Cung Ngũ đến chỗ máy vi tính, để cô xem tình hình học viên mỗi ngày: “Ở đây có ghi lại hết, những người này đều là học viên, mỗi lần đến đều phải cà thẻ
Nên trên máy tính sẽ hiển thị thông tin, cậu xem cái này đi...”
Cung Ngũ nghiêm túc xem, phát hiện số người đến mỗi ngày rất đông, xem xong, cô xoa xoa tay, hỏi: “Nếu vậy thì kiếm được rất nhiều tiền nhỉ?” Lam Anh gật đầu: “Khá ổn.” Rồi cô dẫn Cung Ngũ đi làm quen các huấn luyện viên: “Có vài người trong bọn họ là bạn của tớ, năng lực tốt, thái độ làm việc cũng rất nghiêm túc, đương nhiên, tiền lương của bọn họ cũng rất cao.” Cung Ngũ kề sát vào mặt Lam Anh, hỏi: “Tiền lương rất nhiều sao?” Lam Anh gật đầu: “Ừ, rất nhiều.” Sợ Cung Ngũ sẽ bảo giảm tiền lương nên vội vàng bổ sung một câu: “Chúng ta làm công việc về thể lực có liên quan đến kỹ thuật, nếu tiền lương ít người ta sẽ không ra sức làm việc, người bình thường lại làm không được, nên phải có qua có lại.”
Cung Ngũ suy nghĩ, gật đầu: “Là vậy à, cũng đúng, không thể chuyện gì cũng yêu cầu nhiều như vậy.” Ở bên kia, sau khi Yến Đại Bảo cùng Cải Trắng Nhỏ đã xong một trận quyền anh, cô lại dẫn Cải Trắng Nhỏ đi tham quan một vòng, tìm thấy Lam Anh, liền nói: “Anh Anh, tớ cảm thấy nên mở rộng một chút nữa.” Lam Anh: “Đây là quy mô vừa mở rộng, chúng ta phải dựa trên tình hình phát triển để quyết định quy mô sau cùng, không thể vội vàng được
Đại Bảo, sau này sẽ từ từ phát triển.”
Yến Đại Bảo gật đầu: “Cậu nói cũng đúng.”