Crush tao là thằng Kây Ji

Chương 2: Class síc and Khang

#2

Tôi với cậu biết nhau từ cái hồi năm lớp 6. Cái hồi đi

nhận lớp, làm quen bạn mới gặp mặt thầy cô.

Hồi đấy đứa nào đứa lấy trông cũng hớn hở. Mặt mày trông vẻ thích thú lắm. Tò mò về cái trường cấp 2, cái trường mà chúng nó sẽ dành 4 năm ở lại. Tôi cũng háo hức hớn hở như vậy.

Chúng tôi đứng trước cửa lớp, đứa nào cũng xô đẩy nhau để nghe thầy cô đọc tên mình, để mình học lớp nào, có còn được học cùng mấy bọn trẻ trâu lấm bùn hôi sữa cấp 1, mầm non hay không?

Chúng nó đều tò mò lắm!

Tôi hôm đó chả hiểu sao lại đến muộn, nhưng được cái may là cô chưa đọc đến tên tôi. Đứa bạn thân tôi vừa thấy tôi đã quát cho té tát rồi kéo tôi lại cái đám đông bu kín lại ở phòng bên cạnh. Hai đứa lặng lẽ sang lớp bên đấy.

Khi cô đọc tên tôi: Hoàng My _24/1 tôi giật mình " Dạ" một tiếng rồi vào trong lớp đợi con bạn kia vô.

Bước chân vào lớp, có làn bụi nào đổ bộ vào mũi của tôi khiến tôi ho sặc sụa. Mấy bọn mới bước vào cũng thế, nhảy cẫng cả lên.

Nhìn xung quanh lớp, có lẽ đây là phòng học của các anh chị cuối cấp vừa ra trường. Từng bộ bàn ghế được xếp chồng lên nhau như những đống sắt vụn sắp tái chế trong xưởng thu gom nhà máy vậy.

Cô giáo vừa điểm danh cho chúng tôi vừa vẫy mấy thằng con trai ra bê xuống. Bàn ghế thì không dính bụi bặm cho lắm, có lẽ bụi là do cái lớp lâu chưa được lâu dọn giờ mới lắm bụi dư này.

Dọn dẹp đâu vào đó gọn gàng ngăn nắp xong nhìn căn phòng sáng sủa hẳn. Cô giáo giới thiệu bản thân của mình và giới thiệu lớp tôi. Lớp tôi hồi đó là lớp 6C, cái lớp nâng cao trong khối, cho đến nay vẫn vậy.

Nhưng các bác đừng có nghĩ lớp chọn là giỏi, nghĩ vậy là dở rồi. Mang tiếng lớp chọn vậy thôi chứ lớp tôi mang đủ đặc tính của các lớp thường có khi còn hơn ấy chứ.

Tôi năm lớp 6 tính trẻ trâu đíu chịu được, vậy chả hiểu sao được làm lớp trưởng suốt 5 năm cấp 1 cơ đấy!

Sau 1 màn giới thiệu và phổ biến nội quy các thứ các thứ thì đến màn xếp chỗ. Tôi và con bạn tôi đứa thì xa nhau đúng 1 cái thân thể lại còn ngồi bàn cuối là đủ ấu dề ấu dề rồi nhé!

Nhìn đi nhìn lại chỗ mình, uầy toàn zai, toàn thằng chưa quen ( trừ thằng bên cạnh). Thế là tôi lại hê lâu với sây hai với các bạn xung quanh. Dù thế nào thì bạn ngồi trên mình là bạn Khang đấy nhé.

Để tôi miêu tả sương sương ngoại hình của nó lúc bấy giờ cho các cô nghe. Đơn giản thôi, có ai để ý avata hình ông Lương Sâm tôi để không? Bạn Kây Ji lúc đó trông y chang vậy đó. Khác mỗi đầu nó vẫn còn lởm chởm tí tóc hơn ông Sâm, chứ như ông Sâm là trọc mịa rồi.

Khang cười lên trông chim te cực, như là mặt trời sưởi ấm áp lòng tôi vậy. Nhưng lúc đó tôi không thấy thế, tôi còn nhớ rất rõ, đầu năm lớp 6 tôi ngồi dưới nó mà chửi lên chửi xuống chửi phải chửi trái chửi qua địa cầu rồi đến hành tinh.., không hôm nào không chửi nó, thế mà nó cười tươi lắm cơ.

Vậy mà giờ muốn nó cười lại như vậy sao khó thế, phải chăng là do chúng tôi đã và đang trưởng thành? Phải vậy không?

________________________________________________________

@Gao đỏ: Xin lỗi anh Sâm và fan anh Sâm vì sự so sánh khập khiễng này. Nhưng anh làm em nhớ crush quá đíu chịu được lên viết đôi lời tình ca... Truyện không hay thì mong mọi người góp ý nhé, tui sẽ cố gắng hết sức.

@Gao đỏ: Ờ thì lại là 1/5 chúc anh em vui vẻ. Luôn chăm trong đầu 1 câu:" Lao động là vĩnh quang, mừng quốc tế lao động nhé."

@Gao đỏ: Chúc mừng 46 năm giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2021), chúc 30/4 muộn nè