- Không nghĩ tới thân ái của ta lại thâm tàng bất lộ, là cao thủ nha! Thần Phong vừa cười vừa nói, hai tay không nhịn được lại bắt đầu không an phận chậm rãi ôm lấy Ilumia không ngừng di động. Ilumia lập tức đỏ mặt trừng mắt với hắn, sau đó nàng nhẹ nhàng nói: - Đại sắc lang, đừng có loạn động, mau tắm rửa còn ăn tối! Thần Phong cười hắc hắc, rất nghe lời đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Sau khi tắm ra thì cơm nước đã sẵn sàng rồi. Thần Phong không một chút ý tứ nào càn quét toàn bộ thức ăn, một chút cũng không chừa lại. Ilumia hai mắt đầy vui vẻ bất chợt nghĩ tới chuyện gì, vẻ mặt lại tràn đầy lo lắng mà nói: - Gia gia hôm nay có về qua, người có nói rằng trượng hỗn mang đã được chế tạo thành công. Hai ngày sau người sẽ mang theo trượng hỗn mang tiến vào chiến trường phía bên kia! Thần Phong nghe tới đây thì ngẩng đầu lên, chậm rãi nói: - Nàng đang lo lắng sao? Ilumia gật đầu nói: - Gia gia lần này tới chiến trường, ta có dự cảm không tốt cho lắm. Mà lại không còn cách nào ngăn cản, ngoài gia gia ra thì không còn người nào thích hợp ra chiến trường nữa! Nói đến đây, vành mắt của Ilumia có chút hơi đỏ lên. Thần Phong nhẹ nhàng cầm tay của nàng an ủi: - Yên tâm đi, gia gia của nàng ông ấy pháp thuật mạnh như vậy, lại có thêm trượng hỗn mang. Lần này nhất định sẽ chiến thắng trở về! Ilumia nghe Thần Phong nói xong trong lòng cũng yên tâm hơn, gật đầu với Thần Phong. Thời gian trôi qua, Ilumia dọn dẹp xong liền cùng Thần Phong một chỗ hỏi: - Tuần sau sẽ là ngày phân chia chính thức lớp học, chàng đã chọn lựa xong chức nghiệp cho mình chưa? Thần Phong nghe Ilumia nói đến chuyện này mới chợt nhớ. Quả thực là còn có chuyện như này, lớp học của bọn hắn chỉ là tạm thời mà thôi. Sau một tuần nữa chính thức bọn hắn sẽ phân chia lại một lần nữa. Lần này sẽ tuỳ theo học viên lựa chọn lại hai chức nghiệp. Một chính là chiến sĩ, một là pháp sư. Sau khi lựa chọn chức nghiệp thành công, bọn hắn sẽ được học tập và bồi dưỡng theo hai trường phái khác nhau. Mỗi chức nghiệp đều có ưu điểm khuyết điểm khác nhau, thế nên việc lựa chọn này chính là lựa chọn đường đi cả đời tu luyện của bọn hắn. Trước ánh mắt chờ đợi của Ilumia, Thần Phong m cười nói: - Chuyện này để từ từ, ta còn chưa có lựa chọn! Ilumia gật đầu, nàng cũng biết chuyện này liên hệ đến sự nghiệp cả đời của hắn, lựa chọn phải cân nhắc thật kĩ. Thời gian điểm bảy giờ tối, Ilumia tự về phòng bắt đầu tu luyện. Nàng thật sự rất chăm chỉ tu luyện, hiển nhiên tu vi của nàng không phải chỉ có thiên phú mà kèm theo đó là sự cần cù cùng kiên định. Thần Phong mỉm cười, xác định công pháp xủa Ilumia vẫn là công pháp mạnh mẽ, nếu không nàng tu luyện cũng sẽ không nhanh như vậy. Điều này làm hắn cũng không cần bận tâm cho nàng về công pháp nữa. Ilumia trở về phong tu luyện, Thần Phong lại rời khỏi nhà. Hôm nay hắn có một cuộc hẹn, chính là đồng học cùng bàn đây. Bước chân của Thần Phong chậm rãi tiến về phía khu phía sau học viện. Học viện chiến thần buổi tối cũng có không ít học viên đi lại. Ở trên đường Thần Phong gặp không ít tốp năm tốp ba bá vai bá cổ đi lại, tiếng nói chuyện xôn xao. Rốt cuộc đi thêm mười năm phút nữa, thần phong cuối cùng đi tới được dưới một gốc Bạch Đàn to lớn. Gốc Bạch Đàn này rất ít người tới, hiển nhiên nơi này không được ưa thích cho lắm. Lí do vì sao Thần Phong cũng không biết. Chỉ thấy bóng trăng chiếu xuống, dưới gốc cây Bạch Đàn đã có một thân hình nhỏ nhắn đang đứng ở dưới chờ đợi. Thần Phong đi tới nơi này không sai biệt lắm đúng tám giờ rồi. Nhìn thấy thiếu nữ trước mặt, Thần Phong mỉm cười nói: - Ta đến muộn sao? Tiếng nói Thần Phong vang lên, thiếu nữ quay người nhìn về phía hắn. Thần Phong bất ngờ ngây ngẩn cả người. Nếu nói chuyện gì có thể khiến hắn đề kháng yếu nhất. Đáp án chỉ có một mà thôi, đó chính là mĩ nữ. Thần Phong ngây ngốc nhìn thiếu nữ trước mắt. Mái tóc dài được buộc gọn thành hai bên, hai con mắt to tròn ngập nước đang nhìn hắn đầy vẻ thẹn thùng. Trên mặt có đeo một tấm khăn mỏng nhẹ nhàng che đi dung nhan mĩ lệ. Càng là như vậy càng làm cho nàng có thêm sự thần bí cùng mê hoặc. Chỉ sợ ai nhìn thấy thiếu nữ này chỉ hận không thể ngay lập tức đi lên kéo lớp khăn lụa mỏng kia xuống để thưởng thức dung nhan tuyệt mĩ phía sau kia. - Annette? Thần Phong sau một phút ngây ngốc cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, lên tiếng hỏi lại. - Ừm, là ta! Annette cúi đầu ngượng ngùng đáp. Nàng không hiểu nàng hôm nay lấy dũng khí ở đâu, vậy mà lại dám hẹn một nam sinh ra đây gặp mặt. Quả thực là khiến nàng nhất thời khó thích ứng. Hôm nay nàng tự nhiên lại có chút để ý đến cách ăn mặc của mình. Chẳng hiểu vì sao nàng lại chú ý đến hình tượng của mình như vậy. Tâm trạng cứ nhảy loạn cả lên làm nàng vô cùng bối rối!