5��Ừ, người ta mệt lắm, cho con ngủ thêm một lát nha.” Lạc Lăng nửa tỉnh nửa mê làm nũng. Lạc Lăng ngày càng biết làm nũng rồi, đều do ma mi này nuông chiều mà ra. “Không được, chú Tử Thích của con đến rồi, đang ở bên ngoài, chú rất nhớ con đấy.” Thiên Nhã bể cậu bé lên, không để cậu nhóc ngủ nướng thêm nữa. “Chú nào thì con cũng mặc kệ.” Cậu nhóc không hề có ý định thức dậy, ngả đầu vào lòng Thiên Nhã nói bằng giọng non nớt. “La Tiểu Bảo, vì ngủ mà ngay cả chú Tử Thích đến thăm con cũng không quan tâm.” Kỳ lạ, mấy ngày trước nhóc con này vừa đòi chú Tử Thích ở cùng nó, lần này thì một chút nhiệt tình cũng2không có. “Chú Tử Thích!” Bé cưng cuối cùng đã mở đôi mắt to còn đang lim dim, trong con người sáng lấp lánh lộ ra nét nghi hoặc. “Đúng vậy, chú Tử Thích đã mua rất nhiều đồ chơi đến thăm con.” Đôi mắt to của Lạc Lăng đảo vài cái, ngây người nhìn “ma mi” xinh đẹp dịu dàng trước mắt, chú Tử Thích này lại là ai? Dù thế nào, người đó xem ra có quan hệ không bình thường với ma mi Thiên Nhã này. Kha Tử Thích trở về thành phố A để giải quyết công việc, hiểm khi có một ngày nghỉ phép nên đã đến thăm mẹ con Thiên Nhã, Lạc Lăng rất nhanh đã kết thân với Kha Tử Thích, ngoài việc phản ứng chậm hơn ngày thường một chút thì ngay8cả Kha Tử Thích vốn tính tỉ mỉ cũng không nhận ra điều gì khác thường. Đi chơi với hai mẹ con Thiên Nhã cả ngày, Kha Tử Thích mới đưa hai mẹ con trở về. “Chú Tử Thích, cháu muốn ăn bánh mì kẹp, chú làm cho cháu đi.” “Được, để chú làm cho cháu nhé.” Kha Tử Thích vừa nói vừa vào nhà bếp bắt đầu nấu nướng. “Con nhìn con xem, không phải vừa ăn cơm xong sao, lại sai bảo chú Tử Thích rồi, chú Tử Thích lại không phải người hầu như con.” La Thiên Nhã không thể tiếp tục nhìn con trai cả ngày hôm nay toàn sai bảo Kha Tử Thích làm việc này việc kia, không nhịn được mà trách mắng con trai mình. “Không sao không sao, bảo bối nhỏ thích thì6anh làm thôi, ai bảo anh thích Tiểu Bảo.” Trái lại Kha Tử Thích nói giúp cậu bé. Lúc này Lạc Lăng lén làm mặt quỷ với Thiên Nhã, thật ra hôm nay cậu cố ý liên tục sai khiến Kha Tử Thích, Lạc Lăng nhìn ra người chủ trông anh tuấn như cha mình này thích ma mị Thiên Nhã, nên cố tình giúp Thiên Nhã thử thách chú ấy, xem xem sự dịu dàng ân cần của chú ấy có phải giả vờ hay không. Chú ấy đối xử với Thiên Nhã còn tốt hơn gấp trăm lần cha đối xử với ma mi cậu. Xem ra chú này đúng thật là một người đàn ông tốt, dịu dàng ân cần, hơn nữa chắc chắn chú ấy rất yêu ma mi Thiên Nhã. Nhưng tại sao cậu3lại trông y như La Tiểu Bảo này chứ? Cậu nhìn vào bức ảnh trong phòng, đó là ảnh chụp chung của Thiên Nhã và La Tiểu Bảo cách đây không lâu, ngay cả tóc cũng màu nâu nhạt như nhau, liệu ở trong đó còn câu chuyện gì chăng? Lạc Lăng gãi đầu, thẩm quyết định phải điều tra rõ ràng.