Vô số ánh đèn flash đồng loạt lóe lên, Thiên Nhã giơ tay che mặt, cô không có thói quen đứng trước nhiều ánh đèn thể này, đôi mày liễu hơi nhíu lại
Lạc Thần Dương dịu dàng vỗ tay cô: “Đừng sợ, quen là thấy ổn thôi.” Thiên Nhã nhìn ánh mắt dịu dàng của anh ta, ngẩn người ra, cảm giác dịu dàng này không hợp với Lạc Thần Dương, làm cô cứ thấy buồn cười, nghĩ vậy, cô bất giác bật cười, người khác nhìn qua còn tưởng hai người đang thì thầm ngọt ngào với nhau
Lạc Thần Dương nhìn nụ cười mê người của cô, biết cô đang cười cái gì, anh ta khoác tay lên vai bên kia của cô: “Đi thôi, anh của anh ở bên kia.” Nghĩ đến Lạc Thần Hi, chân Thiên Nhã bất giác mềm nhũn, cô không2biết cổ tình hay vô ý mà thả lỏng vai một chút để né tránh bàn tay đặt trên vai mình của Lạc Thần Dương.
Lạc Thần Hi bị một nhóm người vây ở giữa, anh đang nói với mọi người về vấn đề gì đó, Hạ Vân Cẩm đứng ở bên cạnh
Khi Thiên Nhã nhìn thấy anh, cô lén thở ra một hơi, đừng căng thẳng, La Thiên Nhã, cứ coi như không quen anh là ổn thôi.
Đến khi cô ngước mắt lên thì phát hiện hóa ra bị mọi người vây xung quanh còn có cả Kha Tử Thích và Karen mặt đầy ngọt ngào đang khoác tay anh
“Ồ, chào mọi người.” Lạc Thần Dương vẫy tay chào hỏi họ, lúc này gần như toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào anh ta và Thiên Nhã
Đầu tiên Lạc Thần Hi quét mắt nhìn Thiên9Nhã từ trên đến dưới, sau đó chú ý tới vòng tay đang ôm chặt cánh tay Lạc Thần Dương của cô, anh vẫn giữ nụ cười nhếch môi quen thuộc, cười như không cười, còn Kha Tử Thích thấy Thiên Nhã thì cảm thấy ngỡ ngàng và cả một chút bất ngờ
Thiên Nhã không khỏi căng thẳng, Hạ Vân Cẩm lạnh lùng nhìn Thiên Nhã ăn mặc xinh đẹp giống như tiên nữ, trong mắt tràn đầy mỉa mai và ghen tị, cô ta liếc Lạc Thần Dương, nhìn dáng vẻ thân mật của hai người họ, đôi chút vui mừng và đắc ý hiện nơi khóe môi.
“Thiên Nhã, sao cậu cũng tới? Đây là...” Karen khó hiểu nhìn Thiên Nhã đứng bên cạnh Lạc Thần Dương.
“Tôi là bạn trai của cô ấy.” Lạc Thần Dương ôm lấy vai Thiên Nhã, tỏ ra “ngây thơ”6cười đáp
Karen vừa ngạc nhiên vừa hoài nghi, cô nhìn Kha Tử Thích rồi lại nhìn Lạc Thần Hi, phát hiện sắc mặt hai người đều khác thường, mặt Kha Tử Thích tối sầm lại.
Từ bao giờ Thiên Nhã có người bạn trai thế này? Bản thân cô còn không biết
Cô nên vui vẻ hay là tức giận đây? Nhưng tại sao nhìn người đàn ông này trông rất bất cần đời? Kha Tử Thích và Lạc Thần Hi đều nhìn chằm chằm vào Thiên Nhã, nhiệt độ không khí dường như đột nhiên ngưng trệ, đợi ai đó phá vỡ cục diện bế tắc này
Thiên Nhã muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nuốt câu chữ vào trong bụng
Thôi bỏ đi, tối nay làm “bạn gái của Lạc Thần Dương có vẻ như là lựa chọn tốt nhất, vừa không khiến Kha Tử Thích khó0xử, vừa có thể xóa bỏ nỗi nghi ngờ và sự soi mói của Hạ Vân Cẩm
“Tối nay anh và chị dâu mặc đồ xứng đôi thật.” Lạc Thần Dương tiến lên vỗ vai Lạc Thần Hi, nói lời khen ngợi
Khóe môi Hạ Vân Cẩm hiện lên nụ cười đắc ý, đương nhiên rồi, trang phục dạ hội này là do cô ta cố ý đặt làm dựa theo bộ áo đuôi tôm của Lạc Thần Hi, yêu cầu nhà thiết kế phải làm sao để trông xứng đôi nhất có thể
“Chú cứ nói huyền thuyên, hai người chẳng phải cũng mặc rất xứng đôi hay sao?” Hạ Vân Cẩm tỏ ra buồn cười, nhìn bộ đồ hai người đang mặc từ đầu đến chân rồi nói như ám chỉ
Thiên Nhã liếc nhìn bộ vest màu trắng được thiết kế đặc biệt của Lạc Thần Dương,7cùng với chiếc váy dạ hội lá sen đuôi dài của cô thật đúng là cực kỳ xứng đổi
Lạc Thần Dương cười tươi, đưa tay kéo mặt Thiên Nhã lại gần mặt mình: “Em thấy chưa, dáng vẻ cũng rất xứng đôi, trai tài gái sắc, em nhỉ?” Thiên Nhã hận không thể đạp cho anh ta một cái thật mạnh, sau đó đẩy anh ta ra, nhưng cô chỉ có thể tỏ ra bình thản, nở nụ cười hơi lúng túng, ghé vào tai anh ta, thấp giọng nói: “Đụng vào tối nữa thì anh chết chắc rồi.” Lạc Thần Dương giống như không nghe thấy lời cảnh cáo của cô, ngược lại còn ôm eo cô: “Em yêu à, biết em xấu hổ, anh sẽ không nói đùa nữa.”
Nét mặt Kha Tử Thích cứng đờ lại, tay cầm ly rượu rõ ràng dùng lực mạnh hơn.
Lạc Thần Hi cười như không cười nhìn hai người ân ái, ánh mắt ấy làm người khác không đoán ra được suy nghĩ của anh
Lúc này Trình Viễn Sơn và Jenny Trình đã đi tới
Jenny Trình kéo tay Trình Viễn Sơn, sự kiêu ngạo và nụ cười nhếch môi trên mặt khiến người ta cảm thấy chẳng qua cô ta đang mỉm cười, sự kiêu ngạo thanh cao ở trong mắt hoàn toàn chỉ là ảo giác, không có liên quan gì tới sự khinh thường và rẻ rúng người khác của cô ta
Thiên Nhã thầm nghĩ trong lòng, người phụ nữ này rất biết chừng mực trong tình huống này, cô nhìn lén Hạ Vân Cẩm ở bên cạnh Lạc Thần Hi, cô ta đang nở nụ cười rất hiền dịu, nhẹ nhàng gật đầu với Trình Viễn Sơn và Jenny Trình.
Được rồi, hai người phụ nữ này rất biết chừng mực, ít nhất thì rất có khiếu về diễn kịch
Không biết có bao nhiêu người nhìn thấu màn diễn xuất của cô nhỉ? Nghĩ đến chuyện này là cô lại ủ rũ, tại sao lần nào cũng phải giả làm người yêu với cái tên này? “Ha ha, Thiên Nhã cũng tới à, hoan nghênh hoan nghênh.” Trình Viễn Sơn không che giấu được sự ngỡ ngàng trước trang phục lộng lẫy của Thiên Nhã, ông ta vươn tay muốn bắt tay với cô, Thiên Nhã nở nụ cười xinh đẹp, lịch sự bắt tay ông ta
“Nhưng đây là...”Ông ta nhìn La Thiên Nhã, ôm chặt cánh tay Lạc Thần Dương, cố làm vẻ huyền bí hỏi
Ông ta nhanh chóng hiểu ra: “À! Đúng rồi, tôi không nhớ lần trước hai người...” Thiên Nhã cũng nhớ lại chuyện ở khách sạn Lạc Thần, lúc cô xông vào phòng ăn giống như người điên để trả thù Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình, Trình Viễn Sơn hình như cũng ở đấy
Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình cũng nhớ lại việc này, đều nở nụ cười lạnh, còn cả ánh mắt hận thù
Lạc Thần Dương nắm tay Thiên Nhã: “Chẳng phải vợ chồng son bọn tôi đã hòa thuận như ban đầu rồi sao?”
Vẻ mặt Trình Viễn Sơn như hiểu ra, liếc mắt nhìn Lạc Thần Hi và Kha Tử Thích ở bên cạnh không nói một lời, cười lớn nói: “Ha ha ha, vẫn là Thần Dương cậu có cách.” Nhưng đôi mắt toan tính của ông ta lại thoáng vẻ không vui
Mọi người ngồi xuống, Thiên Nhã thấy Trình Viễn Sơn thì rất muốn xông tới hỏi ông ta về chuyện cha mình, nhưng ông ta lại đang bàn về dự án, mời rượu Lạc Thần Hi và Kha Tử Thích, Lạc Thần Dương thỉnh thoảng cũng chêm vào mấy câu, cô không biết phải mở miệng thể nào, có lẽ là nên tìm một cơ hội thích hợp rồi hỏi? Jenny Trình nhìn chằm chằm Thiên Nhã, Hạ Vân Cẩm hết nhìn Jenny Trình rồi lại nhìn Thiên Nhã, khóe môi bất giác lộ ra nụ cười khinh thường
Ánh mắt dò xét của Jenny Trình đột nhiên chuyển từ mặt Thiên Nhã sang mặt Hạ Vân Cẩm, hai người phụ nữ đối diện nhau một lúc, sóng ngầm trào dâng khiến không khí bên cạnh hai người đều trở nên lạnh lẽo
Sao Thiên Nhã lại không cảm nhận được ánh mắt gay gắt của Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình chứ? Nhưng cô chỉ cố gắng tránh đi, cúi đầu nhìn điện thoại
“Thiên Nhã, cậu thành thật khai báo đi, từ khi nào mà cậu và anh ta...” Karen đi tới ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Thiên Nhã, sáp lại gần cô rồi khẽ hỏi, thật sự không kìm được sự tò mò
Thiên Nhã nhìn cô bằng ánh mắt “tớ bị oan”, ghé vào tai cô nhẹ giọng đáp: “Mai tớ sẽ giải thích với cậu.” Karen rõ ràng càng tò mò hơn, giọng nói bất giác cao thêm: “Lẽ nào hai người không phải người yêu thật?” Thiên Nhã lập tức che miệng cô lại rồi nhìn mọi người trong buổi tiệc, Lạc Thần Hi và Kha Tử Thích vẫn đang nói chuyện với Trình Viễn Sơn, còn Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình đang cảnh giác nhìn cô
Thiên Nhã lén lè lưỡi, chắc không phải hai người phụ nữ này sắp hợp lại để khử cô đấy chứ? Chẳng lẽ sẽ lột da cô sao? “Bây giờ không tiện, sau này hẵng nói.” Thiên Nhã ghé sát bên tai Karen, giọng càng nhỏ hơn
Tuy Karen không bằng lòng nhưng thấy dáng vẻ e dè của Thiên Nhã thì cô cũng đành bỏ qua, ngoan ngoãn ngồi trở lại bên cạnh Kha Tử Thích
Mặc dù Kha Tử Thích đang nói chuyện với Trình Viễn Sơn và Lạc Thần Hi nhưng dường như vẫn chú ý tới cuộc nói chuyện của Thiên Nhã và Karen, còn Lạc Thần Hi cũng thỉnh thoảng liếc Thiên Nhã và Trình Viễn Sơn một cái
Phóng viên nhà báo và các khách quý đều gần như đã đến đông đủ, buổi họp báo chính thức bắt đầu, đầu tiên Trình Viễn Sơn đi lên phát biểu, sau đó Lạc Thần Hi và Kha Tử Thích cũng ngồi xuống vị trí chủ trì hội nghị, ba người chính thức tuyên bố kế hoạch hợp tác của Tập đoàn MG, Tập đoàn Lạc Thần và Tập đoàn Kha Thị, còn trả lời câu hỏi của phóng viên.
Thiên Nhã ngồi ở bên dưới theo dõi.
Lạc Thần Dương đi ra khỏi phòng vệ sinh thì tình cờ gặp Karen đang đi về phía phòng vệ sinh nữ
Nhìn thấy Lạc Thần Dương, cảm giác tò mò trong lòng cô lại bị khơi dậy
Karen tiến lên giơ tay ngăn Lạc Thần Dương lại: “Nói đi, anh và Thiên Nhã không phải quan hệ yêu đương nam nữ gì đúng không?” Nhìn phản ứng của Thiên Nhã là biết không phải rồi, bây giờ cô chỉ tìm chứng cứ mà thôi
Lạc Thần Dương bị cổ chặn ở cửa phòng vệ sinh, anh ta liếc nhìn cô gái xinh đẹp đang trợn to mắt, nếu như nhớ không nhầm thì có chính là em họ của Kha Tử Thích, cô gái mặc trang phục cô dâu tỏ tình với Kha Tử Thích trong tiệc sinh nhật lần trước? Ha ha, chuyện này được lan truyền rồi, còn có cả ảnh chụp nữa
“Sao vậy? Cô không hi vọng là đúng ư? Chẳng lẽ tôi thật sự đẹp trai đến mức có nhiều cô gái thầm thích tôi đến thế.” Anh ta vừa nói vừa vươn tay muốn vuốt mặt cô
Karen hoảng sợ vội vàng lùi về phía sau hai bước: “Cái tên xấu xa này! Dám vô lễ như vậy!” Lạc Thần Dương tỏ ra vừa vô tội vừa oan ức: “Côhai à, là cố chặn tôi đấy.”
“Vậy anh nói đi, rốt cuộc anh với Thiên Nhã có phải đang yêu nhau thật hay không!” Karen chống nạnh thở hổn hển hỏi, cô chỉ muốn có được đáp án thôi, việc gì phải úp mở ở đây!
Lạc Thần Dương híp mắt, vươn tay kéo cô qua, chống hai tay vào tường để cô không thể nhúc nhích
“Chứ cô nghĩ thế nào? Bọn tôi yêu thật, hay là yêu giả?” Anh ta ghé sát vào mặt cô hỏi
Karen sợ hãi nghiêng mặt đi, hành động ngả ngớn của anh ta làm cho cô bùng lên cơn giận
Cô vừa muốn giơ chân lên cao đại cho anh ta một phát thật mạnh, không ngờ Lạc Thần Dương giống như biết trước, anh ta giơ chân trái lên nên cô đạp hụt
Cổ trợn mắt, lại giơ chân lên muốn tập kích chân còn lại của anh ta, không ngờ Lạc Thần Dương lại nhanh chóng né được, nhưng hai tay vẫn chống tường nhất cô lại
Karen dứt khoát dùng sức đẩy, Lạc Thần Dương sớm đã có sự chuẩn bị, đúng lúc cô đẩy thì anh ta cũng ôm lấy cô, nhân lúc Karen còn khiếp sợ chưa kịp phản ứng lại, anh ta đẩy cô vào phòng vệ sinh nam
“A” Trong phòng vệ sinh nam truyền đến tiếng hét sợ hãi long trời lở đất của Karen
Lạc Thần Dương đứng ôm bụng cười lớn ở trong phòng vệ sinh nam, Karen giống như phát điên đuổi theo muốn đánh anh ta, Lạc Thần Dương chạy như bay về sảnh tiệc, Karen tiếp tục đuổi theo sau.
“Anh họ! Anh ta bắt nạt em!” Bài phát biểu của cuộc họp báo kết thúc, kế tiếp chính là thời gian vui vẻ, Karen tiến lên khoác tay Kha Tử Thích, chỉ vào Lạc Thần Dương ở bên kia đang kéo tay Thiên Nhã giống như đang muốn kể chuyện cười
Kha Tử Thích nhíu mày, siết chặt tay lại, anh đi về phía hai người đó.
“Thiên Nhã, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện một lát.” Kha Tử Thích kéo tay Thiên Nhi muốn đi ra ngoài.
Không ngờ Lạc Thần Dương lại bắt được cổ tay Thiên Nhã: “Sao thế? Chủ tịch Kha, anh muốn nói gì với bạn gái tôi vậy?” Anh ta hỏi một cách thích thú, trong mắt còn chứa ý khiêu khích.
Kha Tử Thích hất tay anh ta ra: “Tôi nghĩ tôi không có nghĩa vụ phải nói cho Phó Chủ tịch Lạc.” Anh vừa nói vừa kéo Thiến Nhã muốn đi, Lạc Thần Dương lại giữ tay kia của cô lại: “Đừng đi mà, em yêu, lát nữa chúng ta hãy nhảy một bài.”
Sau đó anh ta tiến đến bên tai Thiên Nhã, nói: “Em đừng quên trước khi tới đây anh đã nói với em chuyện gì?”