Editor: Nguyetmai
Một đám phóng viên đông nghìn nghịt chắn trước cửa phòng gym làm cho những người đi đường xung quanh đều vây quanh lại xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lâm Châu nhìn từng phóng viên đang tranh nhau tung ra những câu hỏi xảo quyệt, cậu giơ tay tỏ ý bảo bọn họ im lặng nghe mình nói:
"Hôm nay phòng gym Mầm Non không hề mời bất kỳ bên truyền thông nào đến phỏng vấn, hành vi bây giờ của các vị đã làm ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của phòng gym."
Lời của Lâm Châu còn chưa nói xong đã bị một cô nữ phóng viên giơ micro ghi âm lên trước ngắt quãng, cô ta đưa ra những lời lẽ sắc bén:
"Thưa anh, có phải chúng tôi có thể cho rằng hành động hiện giờ của anh là né tránh không trả lời, cố ý che đậy sự thật? Như vậy có phải chúng tôi có thể mặc nhận, phòng gym Mầm Non quả thực đang tồn tại những quy tắc ngầm?"
Lâm Châu nheo mắt lại.
Bộ dạng như muốn kiếm chuyện thế này cũng được à?
Thế này rõ ràng là đến kiếm chuyện mà!
"Cô nói cái gì vậy!"
Kim Ân Tĩnh ở bên cạnh quả thực không thể nào nghe thêm được nữa.
"Tùy tiện phỉ báng xuyên tạc như vậy, cô có biết xấu hổ không!"
Kim Ân Tĩnh không thể bình tĩnh như Lâm Châu được.
Việc đứng đây để bị người ta chửi bới, hắt từng chậu nước bẩn, nghe những lời ăn không nói có khiến cô tức điên!
"Với phản ứng hiện giờ của cô, tôi cảm thấy có lẽ suy đoán của mọi người là đúng?"
Nữ phóng viên đó nhìn có vẻ rất dày dặn kinh nghiệm, rất có sở trường với kiểu "phỏng vấn đặc biệt" này.
Miệng cô ta đầy những lời đặt điều vô căn cứ, bậy bạ quấy nhiễu, không cần quan tâm có logic hay không, hắt nước bẩn, chụp mũ, liên tục gán mác xấu, bôi nhọ, miễn sao có thể khiến bạn tức giận.
Tất nhiên, cô ta dám lớn tiếng hơn Kim Ân Tĩnh vì còn có rất nhiều người ở đây.
Tiếng điện quang lẹt xẹt vang lên, bên phía Thẩm Khánh Minh không biết đã thả Raichu ra từ bao giờ.
Năng lượng điện khủng khiếp đang tích trữ đã chuẩn bị nổ tung bất cứ lúc nào, cho đám phóng viên phiền toái này một trận điện giật sung sướng!
Đám phóng viên vừa nhìn thấy Raicho muốn tấn công bọn họ, không ít người trong lòng đều sợ hãi mà bất giác lùi về phía sau.
Thế nhưng.
Đừng bao giờ đánh giá cao giới hạn của người khác.
Nữ phóng viên đó vừa thấy tình hình này vội vàng kéo Sudowoodo đang cầm máy ảnh ở bên cạnh lên lên chụp lia lịa, đồng thời cô ta còn nhìn vào ống kính và nói:
"Thưa các bạn, chúng tôi đang trong quá trình điều tra phỏng vấn phòng gym Mầm Non dựa theo những tố cáo của mọi người, không những gặp phải thái độ tồi tệ muốn cản trở của đối phương mà thậm chí an toàn của bản thân cũng bị uy hiếp."
"Bên trong phòng gym bé tẹo này rốt cuộc còn đang che giấu ẩn tình đen tối như thế nào, mời tiếp tục theo dõi kênh tin tức trực tiếp của chúng tôi, chúng tôi sẽ tiếp tục vén bức màn bí mật cho các bạn…"
Nữ phóng viên đó nói những lời lẽ vô cùng đanh thép, nói liên hồi, bẻ cong cả sự thật, biên diễn sự việc hệt như thật.
Lâm Châu bĩu môi, ả phá đám này đúng là chuyên nghiệp thật.
Thấy tình hình dần chuyển sang hỗn loạn, Lâm Châu biết không thể tiếp tục để đám truyền thông vô đạo đức này ở đây kích động, xúi giục nữa.
Cậu tiến lên phía trước một bước, đi đến trước mặt nữ phóng viên đó và nói với cô ta:
"Thôi đi, cô đừng diễn kịch thêm nữa, phòng gym cũng rất bận, không có nhiều thời gian tiếp đón các bạn truyền thông như vậy đâu."
"Thế này đi, cô là người đại diện, có vấn đề gì thì hỏi luôn tại đây, tôi sẽ cho mọi người một lời giải đáp, như vậy mọi người cũng có thể hiểu rõ phòng gym ra sao."
Lâm Châu tiến lên nói với ngữ khí rất ôn hòa, có vẻ rất muốn giữ hình tượng tích cực cho phòng gym, chí ít là trong mắt nữ phóng viên đó.
Hừ, muốn tỏ ra là một hình tượng người tốt? Có tác dụng không?
Trong lòng nữ phóng viên đó thầm chế giễu.
Làm trong ngành truyền thông kiểu dạng "lá cải" như cô ta chính là chuyên môn đi hủy hoại danh tiếng của bạn, bôi nhọ bạn, Bồ Tát vàng sau khi qua tay bọn họ đều có thể trở thành Bồ Tát bùn.
Mọi người lại thích âm thầm xem xung đột, vì tần suất người xem mà dù không có chuyện gì bọn họ cũng làm cho bạn xảy ra chuyện, càng huống hồ lần này còn nhận được tiền đặc biệt đến đây xử lý phòng gym Mầm Non này.
"Thưa anh, xin hỏi nguồn thu nhập bí mật của phòng gym các anh chủ yếu đến từ đâu? Có phải đang tồn tại tình trạng không đưa đủ phong bì thì không được thông qua sát hạch không?"
Nữ phóng viên đó vừa mở miệng đã ép người ta quá đáng, nhất quyết không chịu buông tha mà mặc nhận hỏi luôn phòng gym có thu nhập bí mật hay không.
Việc này nếu để Thẩm Khánh Minh qua đây thì không cần nói nhiều, một câu thôi đã có thể ra tay đánh nhau rồi.
"Phòng gym không hề có thu nhập bí mật, mỗi một thẩm định viên đều không được phép nhận phong bì."
Không hề nghe ra chút bất ổn nào trong ngữ khí của Lâm Châu, cậu cũng không nổi cáu mà chỉ nói một cách rất bình tĩnh.
Thế nhưng nữ phóng viên lại không hề khách khí, trực tiếp quay sang ống kính nói:
"Chủ phòng gym lựa chọn né tránh vấn đề này, tuy chưa biết rõ được tính hình thực tế nhưng xem ra quả thực có chuyện đó nên họ mới có ý che giấu."
Cao Bác, Kim Ân Tĩnh ở bên cạnh đều sửng sốt!
Chuyển trắng thành đen luôn được!
Liêm sỉ đâu! Có cần liêm sỉ nữa không vậy!
Lâm Châu mỉm cười, không hề phản bác, ý bảo nữ phóng viên cứ tiếp tục màn biểu diễn của cô ta.
"Chúng tôi nhận được lời tố cáo từ không ít những người thách đấu nữ, trong phòng gym có thẩm định viên đã dùng chứng nhận tư cách Huấn luyện viên để uy hiếp, có ý định mờ ám với họ." Nữ phóng viên từng bước ép sát.
Lâm Châu buông thõng tay, chỉ sang Kim Ân Tĩnh.
"Tất cả những người thách đấu là nữ mà chúng tôi tiếp đón đều do nữ thẩm định viên kiểm tra, không tồn tại ý định mờ ám hay quấy rối tình dục như cô nói."
"Việc này cũng chưa chắc."
Nữ phóng viên mở miệng ra là cạm bẫy, là bác bỏ, suy diễn bừa bãi, việc này đã trở thành bản năng của cô ta rồi.
Kim Ân Tĩnh bĩu môi.
"Hừ, cũng chẳng thèm nhìn xem bản thân mình xấu đến mức nào."
"Nhân viên của phòng gym Mầm Non lại một lần nữa cản trở phóng viên chúng tôi và uy hiếp con người."
Nữ phóng viên đó điềm nhiên phán bừa như đúng rồi.
Kim Ân Tĩnh đã vượt quá giới hạn chịu đựng, cô sờ tay lên Pokeball nhưng Cao Bác ở bên cạnh đã nhanh chóng ngăn lại.
Tuy cậu ta cũng rất tức giận nhưng ở thời buổi này, đánh chó thì được chứ đừng đánh truyền thông! Sự việc lằng nhằng về sau còn rắc rối hơn cả bị chó cắn!
"Phòng gym Mầm Non thành lập mấy ngày nay nhưng vẫn không có một người thách đấu nào có thể thông qua sát hạch trở thành huấn luyện viên, ngược lại liên tục xuất hiện những tin đồn về việc đòi phong bì hay quy tắc ngầm."
"Việc này phải chăng đã chứng tỏ, hệ thống sát hạch dùng đánh giá của thẩm định viên làm yếu tố quyết định của phòng gym đang tồn tại vấn đề? Liệu có phải quyền lợi của thẩm định viên đã quá lớn khi chỉ dựa vào ý kiến của họ để quyết định một người thách đấu được thông qua hay không, dẫn đến sự lạm quyền?"
"Ý kiến của đám đông rất dữ dội, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, hành vi bất chính như vậy thật không công bằng với đám đông, không biết bên phía phòng gym Mầm Non định giải quyết vần đề này thế nào."
"Có phải các vị nên tự kiểm điểm lại chính mình, quản lý nghiêm khắc nếp văn hóa nội bộ, có một lời giải thích chính thức với đám đông hoặc là tổ chức miễn phí đợt sát hạch mới cho những người thách đấu phải chịu đãi ngộ bất công trước đây?"
Đến rồi đến rồi, nữ phóng viên đó thầm dương dương tự đắc.
Cô ta đặc biệt thích cái thời điểm mà sau khi kích động quần chúng, có thể đẩy đối tượng đang công kích ra đối diện với cơn giận của quần chúng.
Mỗi một người nhậm chức chủ phòng gym gặp phải vấn đề này đều cúi đầu đi giải thích và cam đoan.
Mà chỉ cần nói lời giải thích đó ra là họ thua chắc.
Anh làm được, anh sẽ làm tổn hại đến lợi ích của mình.
Còn anh không làm được? Vậy thì càng tốt! Vừa hay rơi vào miệng lưỡi thế gian, mang bản thân ra cho đám đông chửi rủa!
Đó là việc mà cô ta thích nhất, làm đối phương nổi giận khiến bọn họ sa vào tình cảnh khốn khó, để phát ngôn của bọn họ lộ nhiều sơ hở, sau đó cô ta có thể mang câu chữ của họ ra mổ xẻ rồi tố cáo ra bên ngoài.
Nữ phóng viên đó gật gù đắc ý, cảm thấy mình thật sự có thể ép phòng gym Mầm Non đến mức thảm hại.
Vụ bê bối bùng nổ dư luận như vậy không cần biết là thật hay giả nhưng ảnh hưởng đối với doanh nghiệp quả thực sẽ rất lớn, về sau trong lòng đám đông sẽ bị mang cái mác ô nhục và ngay lập tức sẽ phải đóng cửa.
Thế nhưng, có thể nữ phóng viên đó rất lành nghề, rất chuyên nghiệp, nhưng có lẽ cô ta đã không hiểu bản thân mình đang đối mặt với một người như thế nào.
Lâm Châu đứng đó mỉm cười, dường như không những không quẫn bách với vấn đề cuối cùng nữ phóng viên đó hỏi mà ngược lại còn tỏ ra rất hài lòng vì cuối cùng cô ta cũng hỏi.
"Bạn phóng viên này có thể đã hiểu lầm gì đó rồi, phòng gym Mầm Non từ khi hoạt động đến nay vẫn chưa có người thách đấu nào trở thành huấn luyện viên không phải vì những lý do mà mọi người nghĩ."
Lâm Châu lắc đầu cười, lời lẽ tiếp theo của cậu khiến người ta kinh ngạc:
"Chỉ là vì một lý do rất đơn giản, những vị đến thách đấu trước đây đều kém cỏi, đều là rác rưởi."
"…"
Xung quanh im lặng như tờ.
Không chỉ có đám phóng viên sững sờ mà sắc mặt của không ít những người thách đấu xung quanh đến "hít dramma" cũng đều rất khó coi, vẻ mặt họ không kìm được sự tức giận.
Vừa rồi thực ra trong lòng bọn họ cùng lờ mờ cảm thấy cô phóng viên đó nói rất có lý.
Nhiều người như vậy không thông qua sát hạch chẳng phải là vấn đề trình độ của bọn họ, ừm, chính là vì các người sát hạch có vấn đề, các người cố ý không muốn để chúng tôi thông qua!
Khi con người ở trong tình huống bản thân bị phủ nhận, tư duy rất dễ bị lầm đường, từ đó bị một đám người gặp cùng cảnh ngộ dắt mũi, không còn để tâm đến sự thật.
Đám truyền thông này không hề kiêng nể điều gì, từng bước dồn ép phòng gym Mầm Non chính là đang tận dụng sự đông người ở đây để đổi trắng thay đen.
Thế nhưng, khi đối diện với tình huống này, Lâm Châu đã làm gì?
Lâm Châu phát biểu rằng, anh là khách hàng của tôi thì đã sao? Kiểu ngu ngốc này tôi không chiều theo được.
"Chỗ chúng tôi là phòng gym chứ không phải là đống rác, không nhận phế thải, không thông qua thì mời ra về luyện tập nhiều hơn."
Lời lẽ sắc bén trực tiếp xé rách lớp màn che đậy, không nể mặt ai mà chỉ nói cho rõ ràng mọi chuyện.
Điều này khiến những thí sinh thách đấu thất bại trước đó hổ thẹn căm phẫn đập bàn, nói ai thèm cái phòng gym nát, coi thường người khác này của anh chứ, họ thề sau này sẽ không bao giờ đến nữa!