Cuộc Đời Của Nữ Sát Thủ

Chương 42

[Phòng Trịnh Thiên Di-Triệu Minh Tuyết-Phạm Quỳnh Lam]

-Haizz..mệt mỏi quá đi phải đi tắm cho sảng khoái mới được..Hân nhường chị tắm trước nha- Triệu Minh Tuyết nói lấy đồ trong túi đồ ra rồi đi vào phòng tắm nhưng trước khi vào cô khẽ liếc nhìn Phạm Quỳnh Lam xong mới đi vào.

Bầu không khí yên tĩnh có thể nghe thấy được cả tiếng kim đồng hồ chuyển động, hay là tiếng nước chảy trong phòng tắm.

-Tôi có nghe nói cô và Khánh gần đây đang quen nhau phải không?- Phạm Quỳnh Lam lên tiếng phá vỡ bầu không khí kì lạ giữa hai người.

-Rồi sao?- Trịnh Thiên Di nói giọng hơi trầm xuống ánh mắt nhìn như muốn dò xét biểu tình trên mặt Phạm Quỳnh Lam.

-Chắc cô cũng biết tôi và anh ấy trước đây cũng từng quen nhau khi còn Mỹ rồi-

-Nhưng chuyện hai người cũng chỉ là quá khứ..- Trịnh Thiên Di hơi nhau mày.

-Hừ..dù vậy tôi vẫn là người hiểu anh ấy nhất, cô thì hiểu anh ấy được bao nhiêu chứ khi chỉ mới quen nhau? Tôi khuyên cô nên tự động rút lui đi không sau này bị đá sẽ rất thê thảm đấy!- Phạm Quỳnh Lam nói giọng có phần hống hách, ánh mắt nhìn chằm chằm Trịnh Thiên Di.

-Vậy sao tôi cũng thiệt muốn xem Khánh chọn ai đấy-

-Cô…là đang muốn tuyên chiến với tôi sao hả?-

-Tùy cô nghĩ sao cũng được - Trịnh Thiên Di nói điềm tĩnh đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi cô vừa châm điếu thuốc hút nói thầm:

-Thật là quá ngột ngạt rồi!-

....

....

[Tổ chức Vampire]

-Nên cẩn thận vết thương một chút- Hoàng Vũ Phong nói tay thì cẩn thận kéo áo của Trịnh Lâm Anh xuống khi thay băng gạt cho cô, rồi ngẩng mặt lên nhìn cô nói -Biết chưa?-

-Ừm…chỉ là mấy vết thương nhỏ thôi mà - Trịnh Lâm Anh nói giọng nhàn nhạt như không có chuyện gì.

Hoàng Vũ Phong cốc nhẹ vào chán Trịnh Lâm Anh, mặt cũng nghiêm nghị giống như đang dạy dỗ một đứa trẻ bướng bỉnh xong cũng là không nghiêm nghị được lắc đầu nói:

-Hừ..đừng quá chủ quan vẫn là nên cẩn thận…biết chưa?-

-Ừ…biết rồi.. –

Anh cất hộp y tế đi rồi bưng tô cháo vẫn còn nóng hổi mùi hương thơm đến nhức mũi, anh định đút cho cô nhưng anh liền ngăn lại:

-Không sao tôi có thể tự …ưm..-

Cô chưa nói hết câu anh đã đút một thìa cháo vào miệng cô, ánh mắt nhìn cô nói:

-Nghe lời một chút đi-

....

....

[Khu rừng sau khách sạn]

Trịnh Thiên Di ngồi trên một cành cây tương đối cao tựa đầu vào thân cây, một chân co lại một chân duỗi ra, tay cầm điếu thuốc miệng thì hơi mở ra để làn khói trắng mờ bay ra ngoài.

“Lâm Anh bồ đang tính làm gì vậy?”

-Không phải quá nguy hiểm khi ở trên đó sao?- Vương Hạo Khánh đứng tựa lưng vào một gốc cây nhìn lên chỗ Trịnh Thiên Di đang ngồi

Trịnh Thiên Di giật mình nhìn về hướng Vương Hạo Khánh đang đứng tay cầm điếu thuốc hơi khựng lại giữa không trung rồi ho nhẹ mặt lạnh lùng, nhảy xuống khỏi cành cây, ném điếu thuốc xuống đất di chân lên vừa đi vừa nói:

-Chuyện đó chẳng liên quan gì tới anh cả-

Cô đi lướt qua anh không hề liếc nhìn mặt anh thêm một cái nhưng liền bị anh nắm tay kéo lại hằn giọng nói:

-Em thái độ như vậy là sao chứ?-

-Buông ra đừng động vào tôi- Trịnh Thiên Di lạnh lùng gạt tay của Vương Hạo Khánh ra, cô chỉ cần là nhìn thấy anh thôi cũng sẽ khiến cô nhớ lại nụ hôn của anh và Phạm Quỳnh Lam.

-Anh và cô ấy không có chuyện gì cả ít ra em nên tin vào tình cảm của anh một chút chứ -

-Tình cảm của anh có sao?-

-Em…-Vương Hạo Khánh nhìn thái độ của Trịnh Thiên Di mà tức giận lại càng thêm tức giận, trong lòng tức tối mà không thể nói thành lời giống như núi lửa sắp phun trào vậy. Tay đưa lên vòng ôm lấy eo tay còn lại nắm lấy cằm cô kéo cho mặt cô đối diện với mặt mình đầu cúi xuống, môi mãnh liệt chiếm gọn môi cô.

...

...

[Phòng của Hoàng Vũ Phong]

-Phong con quên thân phận của mình rồi sao?- Tiếng nói phát ra từ phía sau lưng khiến cho Hoàng Vũ Phong giật mình, vẻ mặt bỗng chốc cứng ngắc lại.

-Mẹ tư!- Hoàng Vũ Phong cả người cứng ngắc đứng dậy quay người lại cúi đầu nói

-Đường đường là thiếu chủ của Vampire lại ở đây chăm sóc cho người của tổ chức Evil thật không ra làm sao- Hoàng phu nhân (Vợ thứ 4 của ông Roy) của nói ánh mắt ánh mắt lên nhưng tia băng lãnh, bên cạnh bà còn có Kayla.

-Chuyện đó là chuyện của con-

“Chát”

-Hỗn láo, con quên mình có thân phận gì sao mà dám nói với thái độ như thế với ta-Hoàng phu nhân tát Hoàng Vũ Phong một bạt tai ánh mắt hùng hổ tức giận rồi tiến lại gần Trịnh Lâm Anh.

-Cũng xinh đẹp lắm..-Hoàng phu nhân nói tay nâng cằm Trịnh Lâm Anh lên- ta đã nghe từ Kayla cô đang muốn quyến rũ Phong nhưng nghe đây nó ngu ngốc để cô lợi dụng nhưng ta ở đây cô đừng mong được toại nguyện-

Hoàng phu nhân nói rồi rút tay lại hất mặt bỏ đi.

-Anh không sao chứ?- Trịnh Lâm Anh nói tay vươn lên nắm lấy tay của Hoàng Vũ Phong.

-Tôi không sao, ở đây đừng ra ngoài sẽ nguy hiểm..tôi có việc phải đi- Anh nói đứng lên, cô giúp anh chỉnh áo cho ngay ngắn, anh hơi cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi ra khỏi phòng.

Trịnh Lâm Anh hơi đưa tay lên sờ môi mình, ánh mắt có phần rung động.

....

....

[Chỗ Trịnh Thiên Di]

Tay Trịnh Thiên Di đẩy Vương Hạo Khánh ra tay vung lên tát vào mặt anh nói giọng có hơi trầm xuống:

-Tại sao vậy?Anh không yêu tôi sao lại cứ làm những việc khiến tôi hiểu nhần như vậy? Vui đùa với tôi như thế anh thấy vui lắm sao?- Trịnh Thiên Di nói quay mặt đi những bước chân vội vã hơn giống như chạy chốn.

Vương Hạo Khánh thì vẫn đứng đơ người tại chỗ.

....

....

[Khách sạn-Buổi tối]

-Rốt cuộc Hân Hân đã đi đâu rồi chứ? Gọi mãi cũng không được? Trời cũng tối rồi-Lý Yến Thy nói vẻ mặt lo lắng đi qua đi lại trước cửa của khách sạn thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài.

-Em ấy cũng không có ở trong phòng vậy rốt cuộc là đi đâu?-Triệu Minh Tuyết nói vẻ mặt đăm chiêu.

-Thắng Khánh cũng không tìm thấy đâu cả- Lý Kiến Minh nói.

-Mọi người sao lại đứng hết đây vậy?- Phạm Quỳnh Lam nói đi đến đứng cạnh Lý Kiến Minh mặt nở nụ cười tươi.

Triệu Minh Tuyết nắm lấy cổ áo của Phạm Quỳnh Lam nói:

-Phải rồi có phải cô đã làm gì Hân lúc tôi đi tắm đúng không?-

((((P/s: Sorry mấy bạn đọc tại vì quá bí ý tưởng nên giờ mới ra chương mới được nếu ai thấy không hài lòng thì cứ nói nhiệt tình nhé:<3 cũng xin lỗi mấy bạn đã cmt mà mình không trả lời nha!)))