Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm

Chương 167: An An và đại ca ca Sáu năm sau gặp lại, không hề quen biết

Editor: Waveliterature Vietnam

Nhà họ Lệ là nhà tài phiệt đứng đầu, đương nhiên bản năng rất hung hăng hống hách, cứ như vậy lâu dần, cho dù chỉ là người hầu thấp kém thì thái độ cũng hết sức vênh váo đắc ý.

Vả lại, lời nói người đàn ông cao ngạo như vậy, rõ ràng không hề để mắt đến đại tiểu thư này!

Nghĩ tới chuyện, Lệ Yên Nhiên bí mật dặn dò phải đem bằng được người đàn ông này tới phòng riêng để giáo huấn một trận, cô người hầu không khỏi nóng lòng: "Chẳng qua anh cũng chỉ là tiểu bạch kiểm của con gái nhà họ Trì! Chẳng qua chỉ cần đại tiểu thư nhà chúng tôi mở lời nói một tiếng, tiểu thư nhà họ Trì nhất định sẽ đồng ý giao anh ra! Vì thế cho nên, tốt nhất anh nên biết thân biết phận một chút, chủ động đến tạ lỗi với đại tiểu thư nhà chúng tôi, may ra còn có thể không bị trừng phạt..."

Nghe những lời này, Bạc Dạ Bạch không khỏi cảm thấy mệt mỏi, nhớ lại lời nói cũ.

Chẳng lẽ cái mà Trì Vi nói là lợi dụng chính là muốn đem mình tặng cho người khác.

Không đúng, điều này không thể nào xảy ra được.

Thế nhưng, nếu như không phải như vậy thì mục đích của Trì Vi là gì!

Đối với vở kịch nhiễu loạn trước mắt, Bạc Dạ Bạch cũng chẳng muốn để tâm, không chút nhã hứng muốn tiếp tục dây dưa: "Vậy sao, chờ đại tiểu thư của tôi đến, đích thân đem tôi tặng cho các người, đến lcs đó trừng phạt vẫn chưa hề muộn."

Lời vừa dứt, Bạc Dạ Bạch lạnh lùng quay người, liền muốn trở lại phòng.

Thân thể có chút không khỏe, là vì đã lâu không luyện tập, vừa rồi cùng Lệ Bắc Thành giao đấu, tim không khỏi cảm thấy có chút lao lực, cần phải tiếp tục được nghỉ ngơi.

Nhìn thấy Bạc Dạ Bạch cao ngạo, không hề có chút chủ ý muốn phối hợp, vẻ mặt kẻ người hầu tối sầm xuống, cũng không muốn phí lời thêm nữa, hướng ánh mắt về phía mấy tên vệ sĩ.

Ngay lập tức, mấy tên vệ sĩ vội vàng bước tới, đưa tay muốn giữ lấy Bạc Dạ Bạch.

Trì An nấp ở phía sau, chăm chú nhìn hình ảnh này, cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì... Tất nhiên, đây cũng chỉ là người đàn ông mà Trì Vi bao dưỡng, không hề có chút quan hệ nào đối với bản thân, đương nhiên không nên nhúng tay vào để rước thêm rắc rối.

Chỉ là suốt cả đêm, cô ta vẫn không khỏi thấy bất an bởi Trì Vi luôn miệng nói sẽ tặng cho cô món quà sinh nhật lớn... Đương nhiên, cô ta mười phần đều biết rõ, Trì Vi tất nhiên không hề có chủ ý tốt gì, chẳng qua vẫn là muốn trả thù!

Chỉ là cô ta nghĩ, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

Hơn nữa, nỗi nhớ đại ca ca không hề nguôi ngoai, bức thư mà cô ta gửi đi, đã lâu như vậy nhưng vẫn không hề nhận được bất kỳ một lời hồi âm nào.

Từ đây đến ngày sinh nhật cũng chỉ còn một tuần.

Trong lòng cô ta vừa thấp thỏm, lo lắng, lại vừa chờ mong, không biết rằng...Đại ca ca liệu có xuất hiện hay không?

Nghĩ đến đây, Trì An liếc nhìn đám người kia, cảm thấy sự việc ngày càng đi xa, điểm đáng ngại chính là vệ sĩ của nhà họ Lệ lại muốn mang người đàn ông này đi gặp Lệ Yên Nhiên nhận lỗi!

"Oành..."

Lúc này, đúng lúc Trì An đang muốn xoay người đẩy cửa đi vào phòng.

Phía sau đột nhiên vang lên âm thanh đánh nhau, tiếng va chạm với nền đất.

Theo bản năng, cô một lần nữa xoay người lại.

Đập vào mắt cô là cảnh tượng như trong phim ảnh, người đàn ông nhanh nhẹn như nước chảy mây trôi, nhanh chóng tách cánh tay của bọn vệ sĩ áo đen ra, sau đó lạnh nhạt ra tay, dễ dàng xoay chuyển tình thế.

Rõ ràng, so với thân thể cao lớn của bọn vệ sĩ, hắn chẳng khác nào một cây thụ chi lan, khác một trời một vực.

Chỉ có điều, hắn lạnh lùng chẳng hề mất chút thời gian nào liền khiến cho bọn vệ sĩ bạn thảm hại dưới tay, chật vật đau đớn ngã xuống đất, cũng không rõ chúng bị thương ở đâu, thật lâu không thể nào đứng dậy được.

Cô người hầu bị dọa đến mức người run lẩy bẩy, vội vã nép về phía sau, cũng không còn chút vẻ hung hăng ban đầu nữa!

"Anh hãy chờ đó...Đắc tội với đại tiểu thư nhà chúng tôi... Nhất định kết cục sẽ rất thảm hại..."

Gắng gượng nói được một câu, nữ người hầu nhanh chóng rời đi, việc đương nhiên trước hết phải làm chính là nói với đại tiểu thư biết chuyện người đàn ông này nhất mực cự tuyệt không chịu tội.

Sau đó sẽ mang đến vệ sĩ điêu luyện nhất, một lần nữa trừng trị tên đàn ông này!

Lúc trước, khi người đàn ông này chưa mang mặt nạ, tướng mạo thật không ai sánh bằng, lại là tiểu bạch kiểm được bao dưỡng... Cũng không ai nghĩ tới, thân thủ của người đàn ông này lại cao như vậy, hạng vệ sĩ thông thường không thể nào đối phó được, trái lại còn bị hắn dạy bảo cho một trận!

Người hầu rời đi, bọn vệ sĩ cũng đỡ nhau đứng dậy, cuống quýt đi khỏi đây.

Chỉ một giây sau, cả hành lang chỉ còn lại duy nhất một người đàn ông, cùng với Trì An.

"Khặc khục..."

Bỗng dưng, Bạc Dạ Bạch tựa vào vách tường lạnh phía sau, đưa tay ôm lấy bụng, bắt đầu ho khan không ngừng.

Không chỉ có vậy, tuy mặt đeo mặt nạ, nhưng vẫn có thể dễ dàng nhìn ra được sắc mặt tái nhợt, dường như đang bị bệnh rất nặng.

"Cái này, anh... Không khỏe sao? Anh cầm lấy..."

Chỉ một giây sau, Bạc Dạ Bạch lạnh lùng nhìn xuống, một giọng nói dịu dàng thốt lên, đồng thời chìa ra trước mặt hắn một chiếc khăn tay màu trắng.

Tiếp theo, Bạc Dạ Bạch lạnh lùng ngẩng đầu, mắt đối mắt với cô gái trẻ!