Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 3: Bảo Vệ Bí Mật

Cửa bị mở ra, cơ thể của Tô Cẩm Khê bị Tư Lệ Đình cưỡng ép ôm trong ngực, đợt tiến công vận động tiếp theo chỉ chờ thực hiện.

Nếu như tối hôm qua do dưới tác dụng của thuốc mà trầm luân với người phụ nữ này, thì giờ phút này chính là bị cô ta khơi dậy hứng thú dễ như trở bàn tay.

“Cô gái, tôi muốn em.” Anh ta vội vã hôn lên trên cổ Tô Cẩm Khê.

“Theo bối phận tôi phải gọi chú một tiếng chú Ba, chú không thể như vậy được.

Chuyện tối ngày hôm qua tôi không so đo, xin thả tôi ra.” Tô Cẩm Khê luống cuống, cô hiểu rất rõ sức lực của anh.

Nếu như anh ta thật muốn làm loạn, cô cơ bản sẽ không có cách nào để chống cự.

“A…… Vật nhỏ khẩu thị tâm phi, thân thể của cô cũng không hề nói như vậy.”

Ở bên trong bầu không khí càng ngày càng nóng lên, khuôn mặt như vô tình dụ dỗ lấy anh ta.

Môi vừa muốn hôn xuống, cửa lại một lần nữa bị đẩy ra.

Đôi mắt của Tư Lệ Đình gần như tóe ra lửa, Tô Cẩm Khê gắt gao dúi đầu của mình vào trước ngực của anh ta.

Anh cắn răng nghiến lợi, lời nói phát ra qua môi: “Có phải cậu muốn chết hay không?”

Lâm Vận sắp khóc không ra nước mắt, “Tổng giám đốc, ông chủ biết tối hôm qua anh trở về nhà ngủ, nên đặc biệt tới nhìn anh.

Tính thử tầm hai phút nữa sẽ đến, anh không định để ông ấy nhìn thấy dáng vẻ này của anh chứ?”

Từ áo cưới ở dưới, Lâm Vận đã biết được người phụ nữ trốn ở chỗ này là thân phận gì.

Mặc dù anh cũng không biết làm sao ông chủ của mình và cô chủ kia quấn được với nhau, nhưng hiển nhiên nếu tình huống trước mắt bị ông chủ phát hiện, cô chủ kia nhất định phải chết, mà ông chủ của mình cũng sẽ phải đeo tiếng xấu ở trên lưng.

“Đáng ghét, ra ngoài.”

“Vâng, thưa ngài.”

Cửa lại một lần nữa đóng lại.

Tô Cẩm Khê bị dọa nhảy từ trên giường xuống dưới.

Xong , xong rồi.

Nếu ông chủ đến đây, mình nhất định sẽ phải chết!

Giờ phút này Tô Cẩm Khê cực kỳ bối rối, không ngừng xoay quanh ở nguyên một chỗ.

“Đồ phụ nữ ngu xuẩn, trước tiên mặc quần áo vào.” Tư Lệ Đình nhanh chóng từ bên trong tủ quần áo ném qua cho cô một chiếc áo sơ mi trắng của mình.

“Đây là áo của chú.”

“Mặc hay không mặc tùy cô.”

Tô Cẩm Khê nghĩ hiện tại nếu muốn mặc lại bộ quần áo cưới phiền phức kia cũng không kịp nữa, hơn nữa lại càng là dễ dàng bại lộ thân phận.

Lúc này rồi cũng không để ý được nhiều như vậy, cho nên cô thuần thục mặc quần áo lên người mình.

Nhặt quần lót của mình từ dưới đất lên, mắt Tư Lệ Đình lóe lên khi nhìn thấy khuôn mặt con Pikachu đáng yêu đang cười ở phía trên.

“Cô có còn là phụ nữ hay không thế?”

“Có phải hay không mà tối hôm qua chú còn không biết sao?” Tô Cẩm Khê trừng mắt liếc anh ta một cái, nhanh chóng giấu áo cưới của mình áo cưới xuống gầm giường.

Mặc lên đồ lót, quần lót còn vừa hay che khuất cái mông của cô, hai cặp đùi thon dài trắng nõn đẹp đến mê người.

Lúc này Tô Cẩm Khê có sức hấp dẫn rất lớn, một tay của Tư Lệ Đình kéo cô vào trong ngực mình hôn xuống.

“Tiểu Đình, con đã dậy chưa?” Giọng nói của ông lão Đường vang lên.

Tô Cẩm Khê xém chút nữa là bị dọa đến nhảy dựng lên nhưng anh vẫn không ngừng hôn môi.

Cô hung hăng đẩy Tư Lệ Đình ra, người này có phải bị điên rồi hay không!

Phía sau lưng của cô đều chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, Tô Cẩm Khê không dám nghĩ đến hậu quả của chuyện này nếu bị người khác phát hiện ra.

“Thưa ông chủ, chắc cậu chủ còn chưa có dậy.” Lâm Vận ở bên ngoài cũng gấp đến đổ mồ hôi.

Vị đại gia không thèm giảng giải đạo lý kia tuyệt tuyệt đối đừng có mà làm loạn đấy.

“Tiểu Đình không phải từ trước đến nay đều không ngủ một mạch à? Đã lâu lắm rồi tôi không gặp nó.

Nếu không phải lần này Đường Minh kết hôn, chỉ sợ nó cũng sẽ không trở về.

Bỏ đi, để tôi tự mình mở cửa vào trong.

“Ông chủ, đừng…”

Tô Cẩm Khê cắn một cái thật mạnh lên môi Tư Lệ Đình, lúc này Tư Lệ Đình mới buông lỏng cô.

Không lo nói thêm cái gì, tay chân Tô Cẩm Khê nhanh nhẹn bò ra ngoài cửa sổ, phía dưới có một cái bình dài tầm mười centimet.

“Đừng lộn xộn, đợi tôi.” Tư Lệ Đình vốn định giấu cô ở trong phòng tắm là được, ai ngờ con nhóc này đã tự mình bò ra ngoài.