“Đại Kỷ, hình
như tối nay công ty anh có mở 1 buổi tiệc giao lưu đúng không?” Nhã Ái
ủi áo cho chồng, rồi thuận miệng hỏi luôn cái cục bự chà bá trên giường
đang xem phim. “Ừm...bảo bối muốn đi không?” Đại Kỷ mỉm cười hỏi, tay chọc chọc vào bờ mông mang tã của Thiên Toàn, khiến thằng bé lăn
lăn mấy vòng trên giường. “Dẫn tiểu quỷ này theo luôn.” “Có được
không? Ý em là...đưa em và Thiên Toàn theo?” Nhã Ái chợt dừng tay, rồi
lại tiếp tục ủi áo, mắc vào móc treo lên. Thiên Toàn la chí chóe lăn
lộn, không chịu để baba chọc mông nữa, bò bò lại gần đầu giường trốn. “Được chứ.” Đại Kỷ không tha cho Thiên Toàn, cũng bò bò lại, chụp lấy cái
thân mập mạp của thằng bé, bị thằng bé dùng cái bàn tay nhỏ xíu cào vào
mặt, la làng. “Toàn Toàn, đau! Đau lắm đó!!” Nhã Ái nhìn 2 cha con trên giường, bất giác khóe môi nâng lên. Hạnh phúc, chỉ đơn giản là thế. “Để em chuẩn bị đồ cho con.” Nhã Ái vui vẻ đi lấy đồ cho cục cưng. Đại Kỷ cùng Thiên Toàn nhìn thấy khuôn mặt vui sướng của cô, liền dừng ngay hành động, nhìn nhau bằng con mắt khá là bất ngờ. Lát sau, 1 hội đồng
gồm cha và thằng con họp lại, “bí mật” chui vào chăn tối nhem, giọng Đại Kỷ vang lên: “Tiểu quỷ, mama con rất xinh đẹp, xinh đẹp nhất vũ trụ đúng không?” “Daa.” 1 cánh tay bé nhỏ đưa lên đồng tình. “Tiểu quỷ, con với baba có phước lắm mới có 1 người mẹ và 1 người vợ là mama con.” “Daa.” 2 cánh tay nhỏ bé đưa lên đồng tình. “Tiểu quỷ, baba con cũng rất đẹp trai đúng không?” “Dee...” 2 cánh tay đồng loạt hạ. “Tiểu quỷ, baba rất hợp với mama con đúng không?” “...” 1 ánh mắt khinh bỉ kiểu trẻ con quăng sang Đại Kỷ. Đại Kỷ tung chăn, trả thù chọc mông thằng bé. P/s: Thật sự tui...tui viết tới chap này...cảm giác rất buồn cười...thật sự...rất buồn cười...