“Vợ à, anh
muốn có 1 đứa.” Đại Kỷ nằm trên giường, õng ẹo lăn lăn, không để Nhã Ái
ngả lưng xuống nằm. Anh là đang xem tin tức trên tivi, chợt có quảng cáo tã em bé, nhìn trông rất dễ thương, Đại Kỷ muốn có 1 đứa xem thế nào.
Dù sao 2 người cưới nhau đã 1 tháng rồi mà chưa động chạm gì, đêm tân
hôn chủ yếu là nằm khò khò mất tiêu. Nên nhân cơ hội này, anh đòi công bằng. “Anh chắc chắn?” Nhã Ái thấy chồng quá trẻ con, kể cả phương diện này, nên
ngồi xuống thành giường, mỉm cười hỏi lại cho chắc. Cô lo lắng sợ anh
bận bịu khi cô mang thai, nên không dám đề cập tới chuyện có con, chừng
nào anh muốn thì cứ việc. Trước đây cả 2 cũng đã bàn, khi công ăn việc
làm ồn định, sẽ có con. Bây giờ chắc là ổn rồi. “Chắc! Anh muốn có 1 đứa!” Đại Kỷ hào hứng nói. Thấy vợ gật đầu, ngay đó nhào vào không quan tâm gì hết. Một đêm nồng ấm cùng cực. Sáng ra, Đại Kỷ hào hứng đi làm, nhân viên thấy hơi bị giật mình. Anh hào
hứng, chắc là sẽ có người rất mệt, bao giờ cũng là ngược chiều như thế. Quả đúng như vậy, Nhã Ái hôm nay không xuống giường nổi, nằm ngủ li bì. Hẳn là 1 trận bão táp, khổ cho Ái Ái rồi.