[Đại Ngu Hải Đường] Sự Tồn Tại Tuyệt Vời Nhất

Chương 11

Ngu Thư Hân im lặng bỏ điện thoại xuống, khuôn mặt nàng thoáng vẻ nặng nề. Sau lần công diễn vừa rồi, những antifan bắt đầu công kích vào Triệu Tiểu Đường, lấy lí do là cô ấy coi thường Thái Trác Nghi và Trương Ngọc. Ngu Thư Hân nghĩ lại lúc Trương Ngọc khóc, Triệu Tiểu Đường là người đầu tiên an ủi, rồi sau đó lại chạy vào nhà vệ sinh khóc một mình, nghĩ tới lúc nhìn Thái Trác Nghi tập luyện cả đêm, mệt tới mức ngủ luôn trên sàn phòng tập, Triệu Tiểu Đường đã rủ nàng cùng mua đệm cho mọi người nằm. Người đó quan tâm mọi người như vậy, hào phóng như vậy, tại sao cứ phải chịu đựng những điều này chứ? Triệu Tiểu Đường giống như một cây xương rồng, sẵn sàng phóng gai vào những ai làm tổn thương người cậu ấy yêu quý, mà cũng sẵn sàng bẻ cái gai đó đi khi đứng trước người yêu thương mình.

Nhưng điều khiến Ngu Thư Hân bực mình hơn cả là những thông tin nói rằng công ty của Triệu Tiểu Đường lợi dụng Ngu Thư Hân để tạo nhiệt, nói rằng quan hệ của hai người thật sự không hề tốt, tất cả đều chỉ là làm theo kịch bản, rằng fan của Đại ngu hải đường sẽ sớm quay lưng với họ, đặc biệt là Tiểu Đường. Chính bản thân Ngu Thư Hân đã từng trải qua tất cả chuyện này, nàng hiểu rõ những lời nói này có bao nhiêu tàn nhẫn, bao nhiêu sự độc ác. Với người thẳng thắn nghĩa khí như Triệu Tiểu Đường, như thế này khác gì đẩy cô ấy xuống vực chứ.

Ngu Thư Hân đủ thông minh để hiểu rằng ai thật sự tốt với mình, ai lợi dụng mình để chuộc lợi, mà những người thuộc vế thứ 2 thì nàng luôn cư xử có chừng mực, không quá quan tâm mà cũng chẳng quá bài xích, nhưng chắc chắn là sao có thể tự nhiên mà bày tỏ sự yêu thương thân thiết như với Triệu Tiểu Đường chứ? Nàng cũng không thể giả tạo tới mức không yêu thích Tiểu Đường mà đi đâu cũng nói tốt cho cô ấy được.

Những lúc thế này, có lẽ Triệu Tiểu Đường cần nhất là một người bên cạnh, trước đây Ngu Thư Hân cũng vậy, nàng thậm chí còn lướt hàng trăm comment chửi bới của antifan chỉ để cảm ơn một bạn fan đã bênh vực mình. Trước khi quay về an ủi cục đường kia, Ngu Thư Hân quyết định ra mặt một chút, nàng đến với cuộc thi này là tự lực gánh sinh, chưa bao giờ muốn dựa vào quyền lực của bản thân, cho nên không ai biết nàng có thể làm được những gì. Nhưng nàng lại không có thói quen để mặc người quan trọng của mình phải chịu thiệt thòi, cho dù những thiệt thòi đó bất cứ idol nào cũng sẽ có ngày phải gánh chịu.

Ngu Thư Hân vào phòng nhưng chỉ thấy cả phòng trống trơn, đoán chừng người kia cũng biết những việc này rồi, nàng đi lên sân thượng, thấy Triệu Tiểu Đường cùng Khổng Tuyết Nhi đang ôm nhau khóc. Khổng Tuyết Nhi trước đây cũng từng gặp phải những chuyện thế này, cho nên bây giờ, Tuyết Nhi trở nên dè dặt và nhút nhát trước ống kính hơn. Nhưng từ khi quen Triệu Tiểu Đường, lúc nào cô ấy cũng nói rằng chỉ cô ấy được phép bắt nạt Tuyết Nhi, còn người khác thì không, khí thế bức người của cô ấy khiến cho Khổng Tuyết Nhi cảm thấy yên tâm, cảm thấy được bảo vệ. Cho nên giờ đây, nhìn Tiểu Đường gần như gục ngã, Tuyết Nhi thấy đau lòng gấp bội.

- Tiểu Đường à, cậu như thế này, người khác bắt nạt tôi thì tôi làm sao bây giờ?

- Triệu Tiểu Đường.

Ngu Thư hân cất tiếng gọi, Khổng Tuyết Nhi cùng Triệu Tiểu Đường quay lại, thấy Ngu Thư Hân đứng đó, Khổng Tuyết Nhi nói thêm vài câu, rồi chủ động đi xuống, để cho hai người không gian riêng.

Ngu Thư Hân nhìn khuôn mặt người kia tái nhợt mệt mỏi, mắt sưng vù vì nhiều ngày không ngủ, lại vừa khóc một trận, nhìn càng thê thảm. Trước đây, nếu có ai hiểu sai về mình, Triệu Tiểu Đường đều rất tức giận, thậm chí còn nói ra những câu nói có chút bốc đồng, sau một khoảng thời gian dài, cho tới bây giờ, có lẽ cô ấy cũng quá mệt mỏi khi phải đi giải thích rồi.

Ngu Thư Hân trong lòng tràn đầy xót xa, nàng không rõ nên nói gì cho đúng, cuối cùng quyết định đưa tay lau nước mắt cho Triệu Tiểu Đường.

- Tiểu Đường, cậu khóc thành thế này, thật mất hình tượng.

- Làm sao bây giờ, không ai hiểu tôi cả.

- Tiểu Đường, mọi người yêu quý cậu đều hiểu, chẳng ai tin vào những tin hắc đó đâu, cậu còn rất nhiều fan hâm mộ bảo vệ cậu.

- Những bạn đó có lẽ cũng đang phải chịu đựng rất nhiều đúng không, Ngu Thư Hân? Tôi ngoài cách liều mạng trốn ở đây tập luyện ra, hoàn toàn không còn làm được gì nữa. Tôi mệt mỏi quá. Đến bản thân tôi còn không cảm thấy đau lòng cho tôi nữa, vậy thì người khác chắc chắn cũng sẽ không.

- Tiểu Đường, nghe đây, mọi chuyện xảy ra đều là sự sắp đặt của số phận. Có thể sẽ rất khắc nghiệt, cũng có đau thương, nhưng sẽ không phải là kết thúc. Số phận chỉ kết thúc khi cậu tự tay chấm dứt nó mà thôi. Tiểu Đường, ngoài kia có fan ủng hộ cậu, ở đây có tôi. Tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu. Cậu phải mạnh mẽ lên, cậu phải chứng minh bản thân mình, không phải cậu nói sẽ bảo vệ tôi nữa ư? Cậu còn khóc nhiều hơn tôi nữa, vậy ai bảo vệ tôi?

Triệu Tiểu Đường nghe được câu nói này, lẩm bẩm nhắc lại, ai bảo vệ Ngu Thư Hân đây? Ngu trứng của cô, chẳng phải cũng phải chịu tất cả những điều này hay sao? Sao cô lại trốn ở đây để người kia đến nâng mình dậy chứ.

- Nếu cậu muốn nói gì, tôi sẽ nghe. Chỉ cần cậu đừng bỏ cuộc, chúng ta nắm tay nhau debut, có được không?

Ngu Thư Hân vừa nói, vừa vuốt tóc người trong lòng vẫn đang thổn thức không yên. Cô như nhìn thấy bản thân mình của mấy năm về trước, cũng bộ dạng này, cũng tâm trạng kích động này, cuối cùng cái duy nhất cô có thể làm được là im lặng tiếp tục cố gắng. Đi tới giờ phút này, hoàn toàn là giẫm lên cả gai mà đi.

- Ngu Thư Hân, cậu biết không, cậu là sự tồn tại đẹp nhất trên thế gian này.

Triệu Tiểu Đường trả lời, một câu nói dường như chẳng ăn nhập gì với những lời kia của Ngu Thư Hân.

Triệu Tiểu Đường, làm thế nào mới xứng đáng với điều tuyệt vời này đây?