Dám Chạy Xem!

Chương 13

Lương Trừ nhìn bóng dáng đi xa của Cảnh Phí, bàn tay đang nắm cửa hơi run rẩy, lòng bàn tay bị móng tay đâm vào hiện ra vệt đỏ, trong ánh mắt hiện ra sự không cam lòng.

Tuy rằng cô đi theo Cảnh Phí một khoảng thời gian, nhưng Cảnh Phí chưa bao giờ cùng cô ‘Đơn độc ở chung’.

Mỗi khi cô giữ anh lại, Cảnh Phí sẽ luôn tìm lý do để rời đi, lần này cũng không ngoại lệ.

cô vẫn luôn không hiểu, Cảnh Phí nâng cô lên như vậy, cho cô tiền, cho cô tài nguyên, không phải là muốn ngủ cùng cô sao?

Nhưng hiện tại xem ra là không phải, căn bản anh ta đang khinh thường cô, vậy mấy chuyện kia tại sao lại làm như vậy?

- -----------

Ba người ngồi trong xe ở bãi đỗ xe tầng hầm, Quý Chân quay lại nhìn hai người bọn họ, xoa xoa giữa hai chân mày, “anh ta rốt cuộc là cái dạng anh gì của cô, là anh ruột hay là anh để yêu?”

“anh ruột, từ trong bụng mẹ đẻ ra, có cần tôi đưa chứng minh thư cho cô xem không?” KỶ Niệm Sơ vừa nói vừa lôi kéo Kỷ Cẩm Dương làm bộ muốn móc chứng minh thư của hắn ra.

“anh không phải là anh để yêu của em sao?” Kỷ Cẩm Dương vừa nói vừa xoa tóc Kỷ Niệm Sơ thành một đống hỗn độn, con ngươi không kiềm chế được hiện ra sự phóng đãng. (ỏ ( • ̀Ω•́)✧)

“anh câm miệng trước.”

Kỷ Niệm Sơ quát Kỷ Cẩm Dương xong, nhớ tới có một chiếc Bentley lúc nãy đậu sau xe, lúc này mới do dự mở miệng, “Quý Chân, lúc nãy thiếu chút nữa đụng phải xe Lương Trừ, ở đằng sau là chiếc Bentley, hình như tôi đã gặp qua ở đâu rồi, hơn nữa cảm giác đã gặp rất nhiều lần.”

Quý Chân nghe vậy, lập tức khẩn trương, “đã gặp rất nhiều lần? Có thể nào là fan tư sinh* không?”

*Là fan cực đoan, tác phong điên cuồng, thích theo dõi, nhìn trộm, chụp lén cuộc sống cũng như những lịch trình không công khai của idol.

“Tôi cũng không biết nữa, tóm lại cảm thấy có chút quái lạ, để hôm nào tôi cẩn thận coi lại.” Kỷ Niệm Sơ nói xong, quay đầu lại nhìn Kỷ Cẩm Dương ở bên cạnh, “Nhưng mà anh này, tại sao anh ở đây?”

“anh đang đi công tác ở Thượng Hải, biết em đang quay game show, nên tới đây tìm em.” Kỷ Cẩm Dương trả lời, nhéo cổ tay cô, “Tại sao lại gầy như vậy, không chịu ăn cơm sao? đi, anh mang em đi ăn cơm?”

“không ăn, ngày mai còn phải quay nữa, chờ quay mấy ngày bận rộn này em về Bắc Kinh tìm anh.” Kỷ Niệm Sơ không chút nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt hắn, kéo bàn tay đang xoa loạn trên đầu mình ra, ghét bỏ nói.

“Niệm Sơ, những lời nói hôm nay trong lúc cô đang quay game show, sau đó cô có nói rõ ràng với vị luật sư Bùi kia chưa?” Quý Chân lại hỏi, không đợi Kỷ Niệm Sơ trả lời, mới nhớ tới Lương Trừ ở đường cái hồi nãy, lập tức ‘phi’ một cái, “Ánh mắt của sếp ngày càng kém, loại minh tinh không phóng khoáng, không lên nổi mặt bàn thế này mà cũng nhìn trúng được, còn được nâng lên nhiều như vậy…”

“Luật sư Bùi cái gì?” Kỷ Cẩm Dương đột nhiên đánh gãy lời nói của Quý Chân, con ngươi nhanh chóng xẹt qua tia kinh hoảng.

“anh bị gì vậy?” Kỷ Niệm Sơ nhìn sắc mặt đột ngột thay đổi của ca, có chút khó hiểu.

Kỷ Cẩm Dương nghiêng đầu nhìn thoáng qua Kỷ Niệm Sơ, nhìn biểu tình nghi hoặc của cô, cố gắng áp xuống nghi hoặc và kinh hoảng ở trong lòng, một hồi lâu mới lắc đầu nói, “không có gì, anh chỉ tò mò em đụng phải chuyện kiện tụng gì, mà phải đi tìm luật sư.”

“Còn không phải là do lần trước em bị dính scandal với sếp sao, mấy cái tài khoản tiếp thị đó và truyền thông bám em không bỏ, em chỉ đang bảo vệ quyền lợi của mình.” Kỷ Niệm Sơ chỉ nghĩ là Kỷ Cẩm Dương đang quan tâm mình, không nghĩ nhiều, thấp giọng trấn an nói, “anh, anh đừng lo lắng.”

Tâm tư của Kỷ Cẩm Dương đã sớm không đặt ở vấn đề này, có chút hoảng hốt gật đầu, cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay, thấp giọng nói, “Niệm Sơ, nếu em phải về khách sạn, để anh đưa em về.”

“Được.”

Lúc trở về khách sạn thì trời đã bắt đầu tối, Quý Chân nhìn Kỷ Niệm Sơ phải vào phòng, nhớ tới chuyện ban ngày, vội vàng gọi cô lại.

Kỷ Niệm Sơ quay đầu nhìn Quý Chân đang muốn nói rồi lại thôi, biết cô cũng có chuyện muốn nói, mở cửa, nghiêng người tránh qua một bên, làm thế đưa tay mời vào, cười nói, “Tôi ở phòng bên này, có hai phòng, nếu không đêm nay cô ở lại đi?”

- ---------

Hai người rửa mặt xong, nằm ở trên sô pha, Kỷ Niệm Sơ câu được câu không xoa tóc, thì nghe thấy Quý Chân đột nhiên mở miệng nói, “anh ta là anh ruột của cô?”

“…”

Kỷ Niệm Sơ hoàn toàn hết chỗ nói, bất đắc dĩ gật đầu, “Tại sao cô còn rối rắm cái này, cô đã hỏi tôi ba lần rồi, không lẽ chuyện này còn giả được à?”

Đây là bị scandal của cô làm sợ luôn rồi? ))))

“Quả nhiên người đẹp lớn lên mỗi người một vẻ đẹp, còn người xấu thì nhìn sao cũng thấy giống nhau.”

Quý Chân gật đầu, thì thào trong miệng. Đem khăn lông mới vừa lấy cầm ở trong tay ném trên người cô, trực tiếp dỗi, “Đừng trách tôi hỏi cô nhiều như vậy, cô ngẫm lại hôm nay cô và anh của cô ngồi ở phía sau bị Lương Trừ nhìn thấy, cô ấy như vậy, không chừng còn muốn bôi đen cô ở đằng sau lưng.”

Kỷ Niệm Sơ đem khăn lông lau tóc thả xuống, cười nhạo một tiếng, không chút nào để ý, “Làm sao tôi có thể quản được lời nói của cô ta, miệng mọc trên người cô ta, tôi có thể bịt miệng cô ấy sao?”

“nói thì nói như vậy, nhưng cô vẫn phải cẩn thận cô ấy, cũng không biết sếp coi trọng cô ấy ở chỗ nào, tôi nhìn cô ấy chỗ nào cũng không vừa mắt.” Quý Chân đỡ trán, độc mồm nói, “Tôi đi ngủ trước đây, cô cũng nghỉ ngơi sớm đi, đừng ngủ trễ quá, lên ảnh nhìn khó coi lắm.”

Kỷ Niệm Sơ ừ một tiếng, lau tóc xong lên giường nằm, nhớ lại biểu tình hồi nãy của Kỷ Cẩm Dương, cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao đột nhiên lại phản ứng lớn như vậy?

Suy nghĩ nửa ngày kết quả cũng chưa nghĩ ra được gì, cô cũng lười suy nghĩ tới.

cô bấm mở cái ‘cây nhỏ’ của mình, định lải nhải một chút chuyện ngày hôm nay, đăng nhập vào tài khoản Weibo cá nhân mà không ai biết của mình. Mới vừa vào Weibo, một cái lại một cái tin nhắn hiện ra.

Đây là tài khoản cô không thường dùng, trên cơ bản cũng không ai biết, chỉ có một công thức dành cho người sành ăn được chuyển từ nửa tháng trước. Bây giờ vừa thấy, phía dưới còn có một tin nhắn đi kèm, xem thời gian, là tin nhắn của cái chuyển phát nhanh ngày đó.

cô tò mò bấm mở.

[Niệm Sơ Tâm: Có thể học hỏi một chút, tự chiếu cố mình thật tốt.]

Phốc, tại sao người này biết mình không nấu cơm? Còn có giọng điệu nghiêm túc này, Kỷ Niệm Sơ nhìn tin nhắn, có chút muốn cười.

Niệm Sơ Tâm?

Hơn nữa ID này hình như cô đã gặp qua, hình như ở tài khoản chính.

Trong một lúc, cô có chút sững sờ, người này quan tâm chú ý tới tài khoản chính và tài khoản phụ của mình, đây là…mình bị bại lộ tài khoản cá nhân?

không lẽ tài khoản phụ bị người đào ra rồi?

cô vội vàng chuyển qua tài khoản Weibo chính của mình, sẽ không có gì kỳ quái chứ?

Lướt từ trên xuống dưới, cuối cùng cũng không phát hiện ra cái gì kỳ quái, lúc này cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Bấm vào Weibo của hắn nhìn một chút, trên Weibo cơ hồ đều là chuyển phát cho cô một số đồ vật, không có thông tin cá nhân nào, nhìn cũng không biết là ai.

Kỷ Niệm Sơ cũng lười xem tột cùng xem là ai, chậm rãi đứng lên, đi tới cửa sổ sát đất chụp một tấm hình cảnh thành phố lúc về đêm, đăng lên Weibo.

[Hôm nay tôi muốn ăn lẩu thật ngon: Vội vàng một ngày, lúc trở về còn xém xảy ra tai nạn, may mà tôi may mắn và vẫn an toàn, ngủ ngon~jpg.]

Weibo mới vừa đăng không bao lâu, liền có một cái bình luận nới, cô có chút nghi hoặc, bấm mở.

[ngủ ngon.]

Rốt cuộc người này là ai?

Cơ hồ chỉ trong một giây đã bình luận, thời thời khắc khắc đều chú ý đến động thái của mình sao?

Kỷ Niệm Sơ đốt điếu thuốc, trong lòng có chút buồn bã, từ trên cao nhìn xuống dòng xe chạy nhộn nhịp bên dưới, đôi mắt phản chiếu ánh sáng nhạt vụn vặt.

- --------

Cố Sâm nằm ở trên giường đang muốn ngủ, ngáp một cái, đang muốn nhắm mắt lại, đột nhiên nghĩ tới cái gì, mở Weibo ra lướt.

Quả nhiên, nhìn thấy tài khoản phụ của mình đã có bài đăng mới, ánh mắt sáng lên.

Bấm mở liền nhìn thấy bài viết mới của Kỷ Niệm Sơ, thấy rõ nội dung sau, nhíu mày, vốn định gọi cho cô hỏi tình huống cụ thể một chút.

Nghĩ rồi lại nghĩ, bây giờ khả năng cô đã ngủ, vẫn là thôi đi.

Nghĩ về việc ngày mai phải đi thu âm một chương trình tài năng ca hát, Cố Sâm không nhịn được nở nụ cười, lăn lộn ở trên giường.

Đây là lần đầu tiên hắn tham gia chương trình trong nước từ khi trở về nước, hắn làm giáo viên nghệ thuật thường trú, tầm quan trọng không cần nói cũng biết, trùng hợp là đi Thượng Hải, Niệm Sơ cũng ở đó, ngẫu nhiên gặp được thì thật là tốt quá.

- -----------

Cố Sâm quay xong chương trình tài năng thì cũng đã là buổi chiều, từ hậu trường đi ra, ngửa đầu uống nước trong tay, giơ tay lau vệt nước dính trên miệng, hỏi người quản lý Adela, “Chị, chị biết thử thách ngôi sao quay ở đâu không?”

Adela gật đầu, “Biết, làm sao vậy?”

“Gửi địa chỉ cho em xem một chút.” (ngẫu nhiên gặp được )

Vừa dứt lời, cách đó không xa liền có tiếng hô nhỏ truyền tới.

“Aaaaaaaa chết mất, chồng tôi đẹp trai quá, uống nước cũng đẹp trai như vậy nữa.” một cô gái đang đeo thẻ nhân viên kích động kêu lên. (Trời ba)

Hai cô gái đẩy qua đẩy lại đi về hướng hắn, tựa hồ có chút ngượng ngùng, Cố Sâm từ xa nhìn thấy liền biết hai người muốn chụp ảnh chung và ký tên, hướng về phía hai người chớp mắt.

Kỳ lạ thay, mặt hai người ngày càng đỏ lên, giống như muốn ngất xỉu.

“Được, nhưng để làm gì?” Adela móc điện thoại ra, vừa gửi địa chỉ cho hắn vừa khó hiểu hỏi.

Cố Sâm nhớ tới lát nữa sẽ được gặp Kỷ Niệm Sơ, tâm trạng cũng tốt lên không ít, giọng điệu nhẹ nhàng, “không có việc gì, chỉ là có bằng hữu đang quay chương trình đó, nên tôi muốn đi thăm cái ban lạp.”

Cách đó không xa, hai cô gái đã chạy tới trước mặt Cố Sâm, trong đó có một cô gái đỏ mặt ngập ngừng nói, “Sâm, chúng ta là anh não… fan ruột, có thể chụp ảnh với anh được không?”

“Tất nhiên có thể rồi.” Cố Sâm nhếc môi cười, gật đầu.

Adela gửi cho hắn địa chỉ cũng không xa nơi anh ở lắm, chỉ mất có nửa giờ đi xe, Cố Sâm ngâm nga giai điệu không biết tên suốt quãng đường đi, vừa lái xe vừa vui tuơi hớn hở cười.

Từ khi hắn về nước, còn chưa gặp qua cô lần nào, cũng không biết cô có nghĩ tới mình không, được, coi như đây là kinh hỉ dành cho cô đi. (Ủa anh, đâu ra vậy)

Cố Sâm rất nhanh đã tới được chỗ quay chụp, bước chân hắn đang đi cũng nhẹ hẳn, mới vừa đi đến cửa chính chuẩn bị đi vào.

Xa xa rất nhanh liền thấy một đám người nhân viên công tác đang ra ra vào vào đang cầm đạo cụ trên tay, mặt khác, một vài người bên cạnh hét to chỉ huy người khác làm việc, hình như cũng sắp xong rồi.

anh mới vừa tới lại còn che kín mít, cũng không ai chú ý tới hắn.

Tuỳ tay bắt lấy một nhân viên đang công tác hỏi bây giờ đang thu tới khúc nào rồi, nhân viên công tác từ trên xuống dưới đánh giá hắn vài lần, chỉ chỉ bể bơi cách đó không xa, có chút không hiểu, “anh là trợ lý của lão sư nào? Sắp kết thúc rồi mà bây giờ mới đến…”

Nhìn anh có giống trợ lý không?

Hôm nay tâm tình của Cố Sâm rất tốt, cũng không thèm để ý, lười so đo với hắn, đi về hướng ngón tay hắn chỉ.

đi đến địa điểm đang quay ở bên ngoài, Cố Sâm đè kính râm thấp xuống, rất xa đã thấy được Kỷ Niệm Sơ, một thân mặc trang phục mùa thu, tóc dài được buột lên, lộ ra sườn mặt duyên dáng trắng nõn, đang cười với một đám người, không biết đang nói cái gì.

Cách đó không xa là camera và đạo diễn, đối diện là những người đang chỉ đạo.

Xem ra còn chưa xong?

Tới gần địa điểm quay chụp cách đó không xa thì có một cái hàng rào cách Kỷ Niệm Sơ và bể bơi nhỏ một khoảng cách.

Cố Sâm liền dựa vào hàng rào, chán muốn chết đợi trong chốc lát, liền mở tài khoản phụ trong Weibo ra bắt đầu lướt.

hắn đưa lưng dựa vào lan can, chụp tự sướng với bối cảnh của Kỷ Niệm Sơ ở đằng sau, ‘chụp chung’ một bức ảnh với cô.

Kỷ Niệm Sơ trong hình cũng rất mơ hồ, chỉ loáng thoáng nhìn thấy hình dáng, cũng không tõ ràng, nhưng nếu là người quen thuộc thì cũng có thể miễn cưỡng phát hiện ra cô.

anh lũc này mới yên tâm mở app trên điện thoại ra, ở giữa hai người vẽ trái tim, lúc này mới đem hình lưu xuống, đăng lên Weibo.

[My girl: Hôm nay tới thăm, xem người ta quay ~[ hình ảnh/ tình yêu / thân thân @hôm nay tôi muốn ăn lẩu thật ngon]

Đăng lên xong, Cố Sâm lướt các trang khác trên Weibo, vừa muốn tắt, màn hình di động đột nhiên loé lên, giao diện Weibo hiện ra những cái mã, sau đó liền tắt máy.

???

Nhanh chóng tắt điện thoại.

Cố Sâm khởi động lại điện thoại, rất lâu điện thoại mới khởi động lại, nhưng vẫn không có dấu hiệu kết nối mạng, thật vất vả màn hình mới sáng lên, hiện ra màn hình nhập mật khẩu, lại hiện ra mật khẩu không hợp lệ. (Mọi người nghĩ ai làm )))

“Mẹ Kiếp?”