Đấng Du Ký Cửu Giai Giới

Chương 9: 9 Chuẩn Bị

Ma Kim cố hạ giọng:

-Tiểu bối bái kiến tiền bối, mạn phép cho tiểu bối hỏi ngài có đang bận gì không?

Lão nhìn thẳng vô mắt hắn:

Thật ra lí do ta ở đây là muốn được gặp ngươi.

Ma Kim thỉnh cầu:

-Liệu lão tiền bối có thể dừng luồng áp lực lại được không, tiểu bối sức hèn tài mọn, sợ là không chịu được lâu.

Lão cười đáp:

-Ngươi không chịu được hay người mẹ vô dụng của ngươi không chịu được?

Hắn ta trong lòng đầy phẫn nộ, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế:

-Xin lão tiền bối thủ hạ lưu tình!

Lão ta cuối cùng cũng dừng lại, ba người họ cuối cùng cũng thoát khỏi luồng áp lực kinh người đấy, liền thở phào nhẹ nhõm.

Lão ta có vẻ hài lòng với biểu hiện của thằng bé, liền khen ngợi:

-Vừa cương vừa nhu, vừa thừa hưởng dòng máu cương mãnh của ma vương, vừa được giáo dục đức tính nhu mì của mẹ.

Sau này ngươi sẽ có tiền đồ vô hạn, chẳng như ta, thiếu đi một thứ mà ta luôn khinh bỉ, nên giờ mới chết dí ở đây.

Nào, đi theo ta!

Ma Kim buông tay mẹ, đi theo Đồ Cốt Thiên.

Ly Ly và Tử Nguyệt lo lắng, bất lực đứng đó nhìn lão ma đầu dẫn thằng bé đi khuất xa dần.

Hai người đi vào một mật thất, phía trên có những đường dây chằng chịt một đầu nối vào đường ống.

Lão hỏi:

-Ngươi đoán xem, đống dây đó là gì?

-Tiểu bối ngu dốt, đây là lần đầu thấy qua.

-Đấy là long mạch, là mạch máu của loài rồng thượng cổ, ngày trước, ta vì giết một con mà trở nên điên loạn.

Giờ đây, chúng trở thành đường ống hấp thụ hồn khí.

-Hồn khí?

-Là một loại sức mạnh vượt trên cả tiên khí và ma khí.

Nó củng cố sức mạnh cho vũ hồn cường đại.

Hai người họ đi đến một cỗ cơ quan.

Lão nói:

-Đây là thứ có thể giúp ngươi kiểm tra cấp bậc vũ hồn, Đặt tay lên chỗ đó và vận ra vũ hồn đi.

Ma Kim làm theo, bánh răng trên cơ quan bắt đầu hoạt động, có một thanh mức chín bậc, có vẻ như dựa vào đó mà biết được cấp bậc vũ hồn.

Hai người chờ đợi và...!không có gì xảy ra tiếp theo cả.

Đồ Cốt Thiên không khỏi bất ngờ, liền thốt lên:

-Chuyện này sao có thể, ít nhất cũng phải hiện lên nhất giai, chẳng lẽ nhà ngươi giống con ả vô dụng đấy không có vũ hồn?

Ma Kim hồn nhiên trả lời:

-Có nửa cái được không, nửa cái còn lại đã gửi mẹ giữ dùm rồi.

Lão ma đầu nổi giận, túm cổ áo nhấc bổng Ma Kim lên:

-Ngươi nghĩ ta là một lão già hồ đồ tin vào lời xằng bậy mà một đứa trẻ nói sao?

Ma Kim vẫn điềm nhiên trả lời:

-Tiểu bối không dám gạt ngài, nếu muốn, ngài có thể gọi mẹ ta vào đây cùng thử xem.

Vừa nói, Ma Kim vừa tỏa luồng sát khí mang theo hình thù Hắc Long bay bên cạnh, tuy là có chút mờ mờ.

Điều này làm lão ta ngạc nhiên, lão lập tức thả Ma Kim xuống, nghĩ thầm: "Điều này thật vô lý, nhưng đúng thật đây là vũ hồn."

Ma Kim nhân cơ hội này, liền thỉnh cầu:

-Tiền bối có thể gọi luôn Nguyệt tỉ vào không, tiểu bối cũng muốn xem thử vũ hồn của tỉ ấy.

Thế là lão sai người dẫn hai nữ nhân đó vào.

Vừa nhìn thấy họ, Ma Kim liền chạy tới ôm Tử Nguyệt.

Cả bọn bất chợt ngơ ngác, Ma Kim cười nói:

-Đệ muốn ngửi mùi thơm của Nguyệt tỉ xíu, trong đây bớt ngột ngạt hơn ngoài kia rồi!

Tử Nguyệt đỏ mặt, nhéo tai Ma Kim:

-Cái thằng nhóc này, đến giờ vẫn còn tâm trạng đùa giỡn.

Hắn cười khà khà, sau đó kéo tay Tử Nguyệt tới gần cái máy, bảo nàng làm theo các thao tác khi nãy.

Một, hai, ba,...!năm, đó là vũ hồn ngũ giai.

Ma Kim nói vu vơ dường như cố ý để lão già kia nghe thấy:

-Ồ, vật này không bị hỏng!

Lão ma đầu tức giận, nghĩ thầm: "Nó còn dám nghi ngờ chất lượng cỗ máy của ta, bảo sao yêu cầu gọi thêm người vào."

Ma Kim quay sang bảo Ly Ly:

-Mẹ yêu, lại đây kiểm tra vũ hồn của chúng ta nào!

Thế là hai mẹ con nắm tay, cùng vận ra sức mạnh vũ hồn.

Từng nấc, từng nấc được dịch lỏng lấp đầy.

"Bát....! bát giai?" Lão nghĩ trong đầu "Ngày trước ta kiểm tra ra thất giai đã sung sướng cả ngày trời, hai mẹ con này lại cùng sở hữu vũ hồn bát giai sao"

Ma Kim trêu chọc Tử Nguyệt:

-Ái chà chà, nếu vũ hồn không phải bị tách ra làm đôi, thì con rồng bé nhỏ của đệ đã lên tới cửu giai, chả bù cho con dơi xấu xí của tỉ.

Đồ Cốt Long lại suy nghĩ trong đầu: "Cửu giai sao, nó có thể lên tận cửu giai à, thằng nhóc này không đùa chứ?"

Tử Nguyệt bức xúc:

-Này, thiên phú của đệ như không phải là quá ăn gian rồi sao?

-Im lặng nào!

Lão lớn tiếng lấy uy rồi chỉ tay vào Ma Kim:

-Ngươi đấy, chuẩn bị tinh thần tuần sau sẽ làm lễ huyết tẩy!

Ma Kim ngây ngô hỏi:

-Tiền bối có thể giải thích cho tiểu bối huyết tẩy là gì không?

Đồ Cốt Thiên nói với cái giọng đáng sợ, như muốn hù dọa thằng nhóc ba tuổi này:

-Là đổ máu của trăm người vào một cái nồi, sau đó đun lên, lúc nó sôi thì quẳng nhà ngươi vào đây.

Nếu thất bại thì sẽ phát bạo mà chết, thành đống máu một trăm lẻ một người cho ta tẩm bổ, nếu thành công, ngươi sẽ thay da đổi thịt, tăng cường ma khí, lúc đó ngươi mới thực sự trở thành một tiểu ma vương.

Ma Kim nói với cái vẻ hớn hở:

-Tiền bối có thể lựa cho tiểu bối toàn bộ máu là của phụ nữ không?

Ba người còn lại đều há hốc mồm nghĩ trong đầu "Thằng nhóc này là thứ quái quỷ gì vậy?"

.

.

Trong khoảng thời gian một tuần đó, Ly Ly không giây phút nào là ngừng lo lắng.

Ma Kim thì ngược lại, mấy ngày đó hắn vô tư tá túc ở chỗ Tử Nguyệt để dạy nàng luyện huyết.

"Mẹ yên tâm đi, con chắc chắn không sao đâu, mẹ lo giữ gìn sức khỏe đi kìa, khi con trở thành ma nhân thì mẹ còn có sức mà dạy dỗ con trở lại thành trẻ ngoan." Ma Kim vẫn thường hay trấn tĩnh Ly Ly như thế.

Hắn biết một tuần là không đủ để có thể thay đổi gì, cứ tạm tin vào vận may của bản thân vậy...

Tin tức Ma Kim làm lễ huyết tẩy nhanh chóng lan khắp Địa Ngục.

Tuy nhiên Đồ Cốt Thiên đã cấm không cho ai truyền tin về giáo phái nên về phía đó không có can thiệp gì.

"Liệu thằng nhóc có chịu nổi không nhỉ, nếu nó chết thì mình hối hận cả đời mất!" Không ai khác mà chính Đồ Cốt Thiên đang phân vân.

Vào ngày thứ sáu, lão lại lấy lí do chưa thu thập đủ nguyên liệu mà dời kì hạn lại một tháng, đồng thời, lão ra lệnh toàn bộ cai ngục tạo điều kiện cho đứa trẻ thăng tiến sức mạnh.

Ma Kim chỉ chờ đợi có điều này, hắn rủ Tử Nguyệt đi vô khu luyện dục chơi.

-Hả, đệ đi một mình đi, ta không vô đó đâu, nơi đó ghê lắm!

-Ý gì đây, mấy nay đệ đã toàn tâm chỉ tỉ luyện huyết rồi, giảm thời gian luyện xuống gấp đôi mà chất lượng tăng hẳn một bậc.

Tiếng tăm của tỉ đã nổi danh cả Địa Ngục lẫn trên đó.

Mà lúc đề rủ đi chơi một xíu lại từ chối.

-Nhưng mà, vô đó sẽ đầu độc tâm hồn trong sáng của ta mất, ta nghe bảo trong đấy có thứ gọi là dâm khí, khiến cho người ta dễ động tay động chân.

-Ồ, thế à, vậy thôi đệ đi một mình, tiện tay tiện chân không vướng bận.

-Này, tỉ nghĩ lại rồi, đệ cũng không được đi, nếu không thì tỉ méc mẹ đệ đó.

-Trông mặt đệ có sợ hai người không?

-Ừm, nói sao nhỉ, hai lọ âm dịch nghe bảo Ly tỉ vẫn còn đang giữ, nếu lỡ may nó bị rơi rớt thì sao nhỉ?

-Ơ kìa?

-Sợ rồi chứ gì? Thằng oắt con biến thái.

-Không đi cũng được, nhưng ta muốn tỉ đồng ý với ta một chuyện.

-Nói ta nghe thử trước đã rồi...!tính.

Ma Kim bất ngờ kéo nàng sát vào người, ngửa cổ nàng ra, hai răng nanh phập lấy động mạch hấp dẫn.

Tử Nguyệt bất ngờ nhưng không hề phản kháng, cơ thể nàng mềm nhũn, chẳng thèm nghĩ ngợi gì nữa, mặc kệ hắn làm gì thì làm.

Tay hắn lúc này không ngoan ngoãn như những lần trước mà bắt đầu sờ soạng khắp người nàng, nàng cũng hưởng ứng theo.

Sau khoảng chục phút, hai người vẫn không đi đến bước kế tiếp mà chỉ dừng lại ở việc hút máu.

Ma Kim nhìn đắm đuối vào mắt nàng và nói.

-Âm dịch....

Tâm trí Tử Nguyệt đang phiêu lạc giữa chín tầng mây, nàng chưa kịp nghe hết câu đã rớt một mạch xuống đất, miệng lấp bấp:

-Hả...hả...ngươi nói gì đấy?

Trong đầu nàng đinh ninh cho rằng: "Hắn ta biết đó là của mình rồi sao, chắc chắn là biết rồi, ta phải làm sao đây?"

Ma Kim vẫn bình thản đưa ra yêu cầu:

-Tỉ có thể cho đệ thêm được không?

Tử Nguyệt tức giận trước sự thẳng thắn của hắn, nàng xô hắn ra và hét lớn:

-Đi ra khỏi phòng ta ngay, tên biến thái!!!

Thế là Ma Kim ngoan ngoãn bỏ về phòng, trong lòng bối rối: "Rõ ràng lần đầu nhờ thì vui vẻ đồng ý, sao nay lại quạo thế không biết.

Phụ nữ thật khó hiểu."

Trong lúc đó, Tử Nguyệt đỏ mặt ngồi bệt dưới đất, thở dốc, miệng không ngừng mắng:

-Ngươi là tên biến thái, là tên ngốc, là tên biến thái, aaaaa phát điên mất!!!

.

Kể từ ngày hôm đó, Ma Kim cũng không tới thăm Tử Nguyệt nữa, hắn gom một đống khối huyết tinh về phòng.

Dùng phương pháp cũ, cho Ly Ly hấp thụ thông qua vũ hồn rồi hắn hút máu nàng ấy.

Mấy tuần liên trôi qua, tu vi của hắn chẳng tăng miếng nào, cứ tới cực hạn của nhị giai sơ kỳ thì lại tụt xuống.

Trong khi đó Ly Ly đã tới nhị giai hậu kỳ viên mãn rồi đột phá lên tam giai sơ kỳ nhờ những nguyên liệu mà cai ngục cung cấp.

Đến tuần thứ tư, Tử Nguyệt ghé sang phòng hắn, mắt vờ nhìn qua chỗ khác, tay thì đưa hắn ba lọ âm dịch:

-Của ngươi yêu cầu đây!

Ma Kim nghi ngờ, tra hỏi:

-Lần này có sai xót gì không mà đưa nhanh vậy, hay mấy tên luyện dục phụng lệnh lão tiền bối mới chịu nhả hàng tốt cho ta?

Vừa nói, hắn vừa ngửi thử từng lọ.

Tử Nguyệt ngớ người:

-Ý đệ là gì?

-Đệ phải hỏi tỉ mới đúng chứ, đệ chỉ nhờ tỉ đi lấy thêm âm dịch thôi mà, tự nhiên hôm bữa lại cáu gắt, còn đuổi đệ.

Tử Nguyệt ngại ngùng nói:

-Chỉ...!chỉ là như vậy thôi sao? Thế sao tên ngốc nhà ngươi mấy nay không ghé qua ta?

-Ơ, chỉ hết bí kíp luyện huyết rồi qua chi nữa, nếu có thì chỉ là hút máu, nhưng hôm bữa tỉ bỗng cáu lên, đệ cứ tưởng đệ làm tỉ đau nên thôi không dám làm bừa nữa.

Tử Nguyệt biết bản thân hiểu lầm, chạy đến chỗ Ly Ly giả vờ đánh trống lảng sang chuyện khác:

-Ly tỉ xinh đẹp, muội có mang cho tỉ nước hoa mới nè!

Ma Kim vẫn không thể hiểu nổi phụ nữ.

Hắn nhanh chân đem cất mấy lọ âm dịch đó vào trong tủ, thi thoảng chỉ dám mở nắp ngửi tí, coi nó quý giá như là báu vật vậy.

Vào tuần cuối, hắn thay phiên hút máu Ly Ly và Tử Nguyệt nhưng kết quả chỉ giúp hai nàng ấy gia tăng sức mạnh, còn hắn vẫn cứ là dậm chân tại chỗ

"Tại saooo? Ngay trong mơ cũng không giải thích về việc này!!!" Hắn vắt óc cũng nghĩ chẳng thông.

.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, ngày đó cũng tới, mới sáng sớm có tiếng gõ cửa:

-Địa Ngục Vương bảo hạ thần dẫn Ma công tử tới nơi làm lễ tẩy huyết!