Ở cửa khe cánh cổng kết giới, lũ quái vật đạp lên nhau chui qua khe cửa cao vút, đổ xuống ngày càng nhiều, Nhất Tôn tính toán một khoảng thời gian nữa tất cả mọi người sẽ không trụ được. Nhất Tôn nhìn qua một loạt bao quát chiến trường, anh thấy đâu đâu mọi người đang thua thế cố gắng chống chọi, anh không ngờ đợt quái vật này lại khó khăn hơn đợt trước nhiều vậy. Ánh mắt Nhất Tôn dừng lại ở Mr.2 tốc độ của anh ta vô cùng hiệu quả và cả những chiến binh cận chiến cũng rất thành công trong những đòn đánh trúng.
Nhất Tôn phải đưa ra chiêu thức có độ chính xác và tốc độ xuất chiêu cao, anh suy nghĩ triệu hồi ra những cây cổ thụ có đòn đánh rất uy lực nhưng tốc độ ra đòn quá chậm, lũ quái vật dễ dàng né được. Nhất Tôn liền nghĩ đến một chiêu mình vẫn chưa có việc sử dụng, đây cũng là cơ hội thử sức mạnh này.
Trên tường thành, những tên ở Khu giao dịch bắt đầu lo lắng khi số lượng quái vật tràn vô ngày càng nhiều. Bọn họ đang chuẩn bị điều tệ hại nhất đến, thì một tên hét lên “Cái gì vậy?”.
Một khối cầu khổng lồ vàng óng sáng chói xuất hiện giữa chiến trường, ánh mắt Nhất Tôn liền mở rộng, khối cầu liền tiến về phía chỗ kết giới đang mở. Đây là kim loại bao quanh con boss lần trước Nhất Tôn đã cất giữ kết hợp với kỹ năng điều khiển kim loại của boss, anh đã sáng tạo theo cách riêng của mình.
Mọi người đều thấy khối cầu này thật chất là hàng ngàn mũi dao sắc nhọn liên tục di chuyển tốc độ cao trong đó, nó di chuyển áp sát vào tường kết giới. Da thịt lũ quái như gặp phải một cái máy xay, chúng bị tan nát từng mảnh ngay tức khắc. Một chiêu này đã chặn ngay đường tiến của lũ quái vật, bàn tay của Nhất Tôn đang điều khiển toàn bộ kim loại của khối cầu, chiêu thức này của anh đã làm giảm đi sự tràn vào của lũ quái vật. Mọi người lúc này cũng thừa thế xông lên. Cứ thế cuộc chiến phải kéo dài thêm một tiếng rồi mới dừng lại, xác quái vật chất thành từng đống, còn một vài con sống sót, Nhất Tôn để cho những tân binh đối chiến tập luyện.
Khối cầu bây giờ nhuộm máu của quái vật, Nhất Tôn vận động sức mạnh phủi một cái thật mạnh, rồi chui lại vào người Nhất Tôn. Những tên Khu giao dịch bây giờ mới cảm nhận được khả năng kinh khủng của Nhất Tôn “không hổ danh là người đã diệt boss”.
Mọi người đang dọn dẹp chiến trường, một vài con quái vật còn sống sót được bắt lại nhốt vào chuồng sắt kiên cố do Tiểu Nham làm ra, những còn quái vật này sẽ là dụng cũ học tập của tân binh trong thành. Tiểu Nham bắt đầu đi thu thập nguyên thạch, công việc này quá đỗi quen thuộc với anh.
Ngoài ra, những viên kinh nghiệm thu được đợt này là trung cấp 1, “phần thưởng càng lớn khó khăn càng nhiều” kéo theo đó là lũ quái vật khó đối phó hơn. Nhất Tôn có một vài suy nghĩ trong đầu “Nếu không phải biết trước hình dạng và đoán được khả năng của lũ quái vật thì việc dàn trận sẽ khó khăn. May mắn thêm nữa thành còn có kết giới mới dễ dàng điều hướng di chuyển của lũ quái vật này.”
…
Nhiều ngày sau đó, một số người bắt đầu tụ họp ở kết giới Thành Hòa Bình, người trong thành vô cùng bất ngờ “Tại sao họ lại nhanh như vậy tới giao dịch rồi”. Nhưng nhìn kỹ lại, quần áo họ tả tơi do cuộc chiến khốc liệt, cơ thể như muốn té xuống đất, binh lính liền báo cho Nhất Tôn và những người khác thông tin này. Nhất Tôn liền di chuyển ra chỗ kết giới, anh cẩn thận mở kết giới rồi xem xét tổng thể. Nhất Tôn thấy mọi thứ ổn thỏa liền cho bọn họ vào, cung cấp thực phẩm và nước uống cho họ. Một lúc sau, bọn họ bắt đầu bình tỉnh lại
Nhất Tôn nhẹ nhàng hỏi “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Thành của tôi đã bị hủy!” Người đàn ông giọng rất yếu chỉ thốt ra một câu rồi bất tỉnh
“Anh cứ lo nghỉ ngơi đi” Nhất Tôn vẫn không nghi ngờ gì. Lúc Nhất Tôn quay đi, mí mắt của người đàn ông này hơi kỳ lạ.
Ngày hôm sau, đám người này sau khi chữa trị khỏe mạnh trở lại, Nham Nham đã ở đó.
Nhất Tôn xuất hiện hỏi Nham Nham tình hình “Tình hình sao rồi em?”
Nham Nham “Tất cả bọn họ đều khỏe lại rồi!”
Nhất Tôn “Vậy tốt quá, anh cám ơn em nhiều nha”
Nham Nham “Trách nhiệm của em mà, thôi em trở về trong thành đây”
Sau khi hỏi thăm tình hình sức khỏe của nhóm người tị nạn, Nhất Tôn tiếp tục công việc thăm dò thông tin của đám người này, anh vẫn còn nhiều điều muốn hỏi
Nhất Tôn lại gần người đàn ông cũ “Anh nhớ tọa độ thành của anh được không?”
Người đàn ông liền chỉ tay vào tấm bảng đồ Nhất Tôn mang theo “Anh đi theo hướng Bắc khoảng 100 cây số sẽ tới thành chúng tôi!”
Nhất Tôn kêu “hãy kể toàn bộ chuyện xảy ra với thành của anh”
Người đàn ông bắt đầu chậm rãi kể “Thành của tôi cũng đương đầu với đợt quái vật này, nhưng không ngờ bọn quái vật này quá nhanh nhẹn, bọn chúng đã dễ dàng nhảy vào trong thành giết hết những người yếu, rồi sau đó bao quanh những chiến binh lại. Bọn tôi phải tách ra chạy cứu lấy thân mình, sau ngày hôm nay chúng tôi xin rời đi để tìm kiếm thêm đồng đội của mình”.
Những lời kể của người đàn ông rất hợp lý trong từng chi tiết, nếu không phải chứng kiến mà chỉ nghe kể sẽ chấp nhận ngay. Nhưng tính cách của Nhất Tôn luôn để lại trong mình một phần nhỏ nghi ngờ, thêm vào đó anh có cách kiểm chứng điều này.
Nhất Tôn kêu đám người lạ nghỉ ngơi, có điều gì cần cứ liên hệ với người ở ngoài, anh để lại một người lính canh ở ngoài canh phòng. Nhất Tôn nhanh chóng đi xem xét điều người đàn ông này nói có chính xác không, theo những gì người đàn ông đó chỉ trên bản đồ, anh dễ dàng tới được đó.
“Phóc” Nhất Tôn đã dịch chuyển tới gần thành phá hủy, anh sử dụng sức mạnh điều khiển kim loại biến kim loại màu vàng bao bọc lấy chân anh. Nhất Tôn điều khiển kim loại đó bay lên đồng thời cũng là bệ đứng cho lực đẩy về phía trước của anh, như thế Nhất Tôn đã có thể bay được. Tới tòa thành đó, đúng như lời đàn ông đó kể, trong thành đã bị quái vật chiếm đóng, đâu đâu cũng thấy quái vật.
….
Ở Thành Hòa Bình, đám người đàn ông muốn gặp mặt chủ nhân tạo ra kết giới này “nhằm thỏa sức hâm mộ, một sức mạnh có thể bảo vệ vững chắc người dân, và nếu thành ông ta cũng có sức mạnh này thì đã không bị phá hủy”. Nghe lời nói này, người lính canh cảm động chạy đi tìm.
Nham Muội và Nam Nam đang không chút về phòng tới gặp người đàn ông này, còn đám người này trong phòng thì đang chuẩn bị sức mạnh chỉ cần có người mở của sẽ lập tức mất mạng….