Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!

Chương 5: Dương Dương trở lại

Bước đến bên cạnh cô, anh cúi đầu mỉm cười cưng chiều, đưa tay cho cô

"Bà xã, lại đây anh đỡ em"

Trịnh Sảng vẫn không tin vào mắt mình, người đàn ông này là anh sao..?

Chậm rãi nắm lấy bàn tay to lớn cô dùng sức đứng lên

Nhưng do đứng không vững ngay lập tức ngã vào lòng anh, vòng tay ấy..vẫn ấm áp như vậy...an toàn như vậy...cảm giác quen thuộc ùa về, không biết bao lâu rồi Trịnh Sảng không cảm nhận được hơi ấm quen thuộc này, khẽ khép hờ đôi mắt, cô chậm rãi thưởng thức mùi hoắc hương tỏ ra từ cơ thể ai đó.

"Dương Dương??"

Cô bán tính bán nghi hỏi

"Phải, là anh"

Anh nhìn thẳng vào đôi mắt như lưu ly của cô chậm rãi nói.

Lời nói này của của anh như từng viên trân châu rót vào tai cô, trái tim khẽ rung lên một nhịp, cô nhìn anh khẽ mỉm cười

"Sao lại để người khác ức hiếp thành ra như vậy?"

Lúc này, mắt anh hướng đến gương mặt nhỏ nhắn có phần sưng đỏ cô, đau lòng không thôi. Từ nhỏ đến giờ, anh còn chưa từng lớn tiếng với cô, dù có tức giận thế nào cũng chỉ im lặng không nói chuyện, hừ, vậy mà bọn người không phân trên dưới, tự cho mình là nhất này chẳng những lớn tiếng nói cô là kẻ thứ ba mà còn dám bạt tay cô, đúng là muốn sớm đến gặp Diêm La Vương mà.

Sự cưng chiều, cùng đau lòng trong mắt của anh nhanh chóng được thay thế bởi sự lạnh nhạt, băng lãnh khi nhìn Cổ Lực Na Trát

"Là cô...?"

Hàng chân mày như lưỡi kiếm của anh nhíu chặt, không kìm được tức giận trừng mắt nhìn cô ta. Hừ, nếu không phải vì quy tắc của mình anh đã một tay đánh chết cô gái kia.

Cổ Lực Na Trát bị bộ dạng nhưng muốn giết người của Dương Dương thì không khỏi chột dạ, núp sao lưng Trương Hàn

"Anh là ai??"

Trương Hàn cũng lửa giận bừng bừng nhìn người đàn ông trước mặt, rốt cục anh ta là ai mà lại có thể để cho Trịnh Sảng-người con gái này có thể dựa dẫm như thế.

"Anh không đủ tư cách để hỏi?"

Dương Dương cũng không buồn liếc Trương Hàn một cái. Bộ dạng vô cùng ngạo mạn

Cổ Lực Na Trát nhìn thấy bộ dạng này của Dương Dương thì không thể không tức giận, cô ta trợn tròn mắt, lớn tiếng thét

"Bảo vệ đâu? Hai vị này không có thiệp mời đuổi ra ngoài"

Trịnh Sảng nhìn bộ dạng tự cho mình là cao cao tại thượng này cô ta thì không khỏi cười giễu một tiếng, nghĩ thầm

"Cô gái này thật không muốn sống nữa..."