Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Chương 11

Tôi nghĩ, thật sự là tôi quá thông minh rồi.

Mãi mới chờ đến lúc có điểm thi phát xuống, hơn nữa Cúc Tịnh Y lại thừa nước đục thả câu với tôi không nói cho tôi biết.

Môn Toán thi cũng không tệ lắm, hơn 110, kém một chút thì 120, Ngữ Văn và Anh Ngữ xem như là tốt..

Anh Ngữ lần này có đột phá được hơn 140, Ngữ Văn cũng do Cúc Tịnh Y phù hộ được một trăm ba.

Tính toán một chút tổng điểm, tổng cộng hơn 600 lận.

Cúc Tịnh Y nói khen thưởng tôi, tôi có thể không phải học hai tiết thể dục chán ghét, cuối tuần cùng nàng ở cùng nhau.

Tôi vốn đầy cõi lòng chờ mong cho rằng Cúc Tịnh Y sẽ giúp tôi xin Triệu lão sư nghỉ ngày cuối tuần.

Không nghĩ tới.

Cúc Tịnh Y dĩ nhiên chiếm hai ngày cuối, tuần tiết thể dục thay bằng mở lớp dạy Ngữ Văn, tuy rằng thường thường để chúng tôi tự học, thế nhưng lần này có chút không giống vậy.

Sau đó lúc tôi đi chất vấn Cúc Tịnh Y, Cúc Tịnh Y còn một mặt chính nghĩa nói với tôi: "Làm sao? Không phải là không để em ở trên sao? Còn có thể ở cùng chị, em không thích? "

Tôi chỉ có thể cười nhạt nói " Thích, em thích muốn chết, em thật cảm ơn chị ạ. "

"Em thích là tốt rồi. "

...

Cúc Tịnh Y thật là đồi bại, đến tột cùng là theo ai, để tôi biết còn không đánh chết nàng.

Tôi nhớ kỹ vừa ghi chép vừa mắng Cúc Tịnh Y.

Đang viết đoạn văn ngắn Lý lão sư đột nhiên liên tục hắt xì hai cái.

Lý Nghệ Đồng: Ai mắng tôi đó, lẽ nào là mình bảo Cúc Tịnh Y cách chỉnh đứa nhỏ, phương pháp không đúng nàng mắng mình?

Ở sát vách trong lớp học Cúc Tịnh Y cũng hắt hơi một cái.

Cúc Tịnh Y: Chắc là ở sát vách đứa trẻ kia nhớ mình rồi, Lý Nghệ Đồng nói biện pháp có thể dùng, qua mấy ngày mình sẽ có thể làm công.

Lại sau thời điểm tốt nghiệp trung học Cúc Tịnh Y vẫn cùng tôi nhắc lại chuyện này, nàng nói : "Lúc đó Lý Nghệ Đồng một mặt chính nghĩa thuyết giáo chị làm sao làm công, chứ mãi để em đứa trẻ này làm công thật mất mặt cỡ nào mà, không nghĩ tới, cô ấy chỉ muốn chỉnh em mà thôi. "

Có điều lúc tôi biết đã là lúc Lý Nghệ Đồng vừa vặn đi công tác huấn luyện một tuần.

Thế nhưng hiện tại tôi vẫn chẳng hay biết gì.

Đúng vậy Cúc Tịnh Y đồi bại không ít.

Bởi vì vào thu, khí trời bắt đầu chuyển lạnh, vốn tôi ỷ lại vào giường đệm, nếu còn không phải là vì có thứ so với giường của mình còn quan trọng hơn là bạn gái, thì tôi đã sớm rời giường rồi.

Thế nhưng gần đây Cúc Tịnh Y đều dậy sớm hơn tôi.

Tôi cho rằng mình có thể ỷ lại vào giường, nhưng sự thực đúng là như vậy.

Không nghĩ tới một tuần lễ sau Cúc Tịnh Y thấy tôi rúc trong chăn không chịu dậy, đi ra mở cửa sổ vén chăn lên buộc tôi rời giường.

Rõ ràng trước đây nàng sẽ không đối xử với tôi như thế! Trước đây nàng rất là ôn nhu!

Hơn nữa sau đó tôi ỷ lại tiếp tục rúc chăn Cúc Tịnh Y cũng mặc kệ tôi, nàng tự mình lái xe đến trường học dạy học, nếu như không có tiết học đầu tiên thì nàng đứng ở cửa chờ tôi đến.

Chờ tôi tỉnh lại lần nữa, với việc Cúc Tịnh Y không có gọi mình rời giường tâm tình kinh ngạc không ít, lại chen lên giao thông công cộng chạy tới trường học, thời điểm mùa hè tiết học bình thường đã sớm kết thúc bây giờ thì tiết học đầu tiên cũng quá một nửa.

Lúc này Cúc Tịnh Y sẽ kéo cái tai của tôi đem tôi mời tới phòng làm việc.

Sau đó trong lớp mọi người sẽ cười nhạo tôi, đặc biệt là Viên Vũ Trinh còn có Từ Tử Hiên.

Hừ, tôi lần sau muốn đi tìm Doãn Vân, xem tôi làm cho Doãn Vân đem Viên Vũ Trinh đóng WC nhốt một buổi tối, còn muốn đi tìm Na Na, nói Từ Tử Hiên gần đây không tốt, luôn cùng Viên Vũ Trinh "lời chàng ý thiếp".

Thế nhưng loại này hiện trạng cũng không có kéo dài quá lâu, chỉ là không lâu sau đó tôi dựa vào ngày cuối tuần thứ hai trả thù Cúc Tịnh Y, kết thúc tư tưởng phản công của nàng, còn làm cho nàng đau thắt lưng mấy ngày.

Cuối cùng nàng nói nàng muốn thêm một lần nữa, đúng vậy "yêu nàng", sau đó tôi miễn miễn cưỡng cưỡng làm cho nàng thêm một lần nữa, kết quả hai chúng tôi mấy ngày kế tiếp mỗi khi đến tiết thể dục và lên lớp giảng bài đều trốn trong phòng làm việc không đi ra bởi vì tay thật sự không nhúc nhích nổi.

Tôi nghĩ, Cúc Tịnh Y sau đó cũng không còn tư tưởng phản công nữa, nếu như lại có thêm tôi thật sự là không chịu được nữa rồi.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hết kỳ thi, đúng vậy trường học theo lệ tổng vệ sinh, đến trường trước Cúc Tịnh Y đặc biệt bàn giao nói tôi thông báo cho các bạn học biết phải lưu lại tổng vệ sinh, nàng phải đi họp, tôi gật đầu nói với nàng em biết rồi, nàng lặp đi lặp lại với tôi nói không thể quên, bảo đảm với nàng sẽ không quên.

Đến trường học, tôi còn phải học đến tiết học cuối cùng rồi còn phải cùng bạn học bọn họ nói chuyện kia, vì phòng ngừa mình quên tôi còn đặc biệt căn dặn Từ Tử Hiên phải nhắc nhở tôi.

Mãi cho đến tiết học cuối cùng kia tôi còn nhớ rõ rõ ràng ràng.

Sau đó...

"Ngày hôm nay tôi xem các em khá là ngoan, sẽ cho tan học sớm một chút. " Lý Nghệ Đồng nói như vậy.

Tôi hưng phấn nhìn Từ Tử Hiên : "Tan học trước giờ rồi ! Đi bộ, lại đi bộ về nhà ? "

Nàng vừa thu cặp sách vừa hưng phấn nói : "Không được, phải nhanh đến xem Na Na lớp bọn họ tan học chưa. "

"Khẳng định vẫn chưa, chúng ta ở trường học tản bộ sau đó cậu đi tiếp Na Na. " Tôi nói.

Cậu ta suy nghĩ một chút rồi gật đầu, tôi và cậu ta cười đùa ra cửa lớp ở trên sân trường tản bộ, đột nhiên phát hiện... tại sao lại người ít như vậy...

Vừa vặn, Dịch Gia Ái và Cung Thi Kỳ cầm cái chổi từ bên cạnh chúng tôi đi qua.

"Hi! " Dịch Gia Ái cười cùng tôi chào hỏi.

"Hi! " Tôi cũng cùng em ấy vẫy tay.

"Ồ? Các chị không quét rác à? " Dịch Gia Ái hiếu kỳ hỏi.

Tôi nhìn Cung Thi Kỳ suy nghĩ một lát rồi lập tức bước chân chạy về lớp học..

Đáng tiếc, thời điểm đến lớp trong lớp đã không có bất kỳ ai, tôi và Từ Tử Hiên không thể làm gì khác hơn là nhận mệnh cầm lấy cái chổi bắt đầu quét tước, một lát sau, Vạn Lệ Na tìm tới.

"Từ Tử Hiên, cậu không phải nói tới đón mình sao? " Vạn Lệ Na chất vấn.

Từ Tử Hiên cười khổ cùng cậu ta vung vung tay "Khỏi nói, nhanh đến giúp đỡ. " sau đó Vạn Lệ Na không hiểu ra sao bị lôi đến quét vệ sinh.

Quét dọn xong sàn nhà lại nhắc theo thùng đi múc nước chà cửa kính.

Rốt cục, Vạn Lệ Na dừng lại lấy tay lau mồ hôi trên mặt "Ai da, mệt chết, hai người các cậu đến cùng làm cái quái gì vậy, bạn học các cậu đâu? "

Từ Tử Hiên nhìn Vạn Lệ Na trên mặt vì lau mồ hôi mà lau đi phấn trang điểm sủng nịch cười cười "Hai chúng tớ đã quên thông báo. " vừa nói vừa đem tay mình vẫn tính sạch sẽ tay xoa xoa lên quần áo rồi giơ tay đem vết phấn trang điểm trên mặt Vạn Lệ Na lau đi.

"Hừ, nhớ cái quái gì. " Vạn Lệ Na nhất thời đỏ mặt, xoay người tiếp tục lau bảng đen.

Từ Tử Hiên vẫn cười vỗ vỗ đầu Vạn Lệ Na "Nhẹ chút, khăn lau bảng nè " Vạn Lệ Na đập bỏ tay Từ Tử Hiên "Đi ra! "

Ôi mắt của tôi!

Tôi lườm một cái rồi xoay người né ra sát cửa sổ, tôi không nhìn thấy! Không nhìn thấy.

Một lát sau...

"Từ Tử Hiên... Làm gì đó... " bên tai truyền đến giọng Vạn Lệ Na e thẹn .

"Chút nữa dẫn cậu đi mua ô mai với bánh ngọt. " Từ Tử Hiên thấp giọng nói.

"Vậy cũng không được, còn có người đó... " lén lén lút lút quay đầu liếc mắt nhìn.

Tôi làm sao cái gì cũng không nhìn thấy được? Tôi mù mắt sao? Con mắt của tôi thế nào không nhìn đây! Cúc Tịnh Y! Tới cứu em!

Làm bộ không nhìn thấy cũng không nghe thấy động tĩnh phía sau, chà xong miếng kính cuối cùng, đem nước đổ đi tôi lập tức đeo cặp sách biến đi.

Vừa vặn ra khỏi công trường gặp được Cúc Tịnh Y.

Cúc Tịnh Y mặt cười đi tới, tôi mặt khóc đi tới.

"Lão sư bảo bối, đôi mắt của em mù mất rồi! " Tôi nhắm mắt lại quay về nàng nói.

Cúc Tịnh Y vẻ mặt không rõ vì sao nhìn tôi, đưa tay sờ sờ mặt tôi: "Nếu con mắt của em mù mất, vậy tôi sẽ dắt tay em đi. "

"..."

Tôi vẫn nhắm hai mắt, lắc đầu : "Không được, sẽ ngã chổng vó "

"Vậy em tự mình đi thôi. " Cúc Tịnh Y buông tay tôi ra.

Tôi mò mẫm tìm tay Cúc Tịnh Y khoác lại: "Không được không được, vậy thì ôm đi. "

Lén lút mở một con mắt, Cúc Tịnh Y đang đứng ở cách đó không xa bất đắc dĩ cười.

Tôi mở mắt ra trừng nàng giang hai cánh tay, xung quanh không có học sinh, ngoài lão sư cũng không có bao nhiêu người: "Em quét dọn mệt mỏi. "

Nàng lắc đầu một cái đi tới nhẹ nhàng ôm tôi còn hôn một cái lên mặt của tôi : "Được rồi, không nhanh lên một chút về nhà bài tập em còn không có làm xong. "

Tôi lập tức kéo tay nàng  "Về nhà về nhà. "

Cách đó không xa.

Lý Nghệ Đồng chỉ vào bóng hai người Triệu Gia Mẫn và Cúc Tịnh Y rời đi quay về bên người Hoàng Đình Đình nói : "Đình Đình, em cũng muốn. "

Hoàng Đình Đình liếc nhìn Lý Nghệ Đồng, lườm một cái sau đó buông nắm tay ra đi một mình.

Lý Nghệ Đồng oan ức đứng tại chỗ, lại bị Đình Đình lạnh nhạt....