Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 3: Phiền phức

Hạ Linh hơi nhíu mày nói: "Nhưng mình đang nói chuyện với bạn Việt Anh nên không tiện". Tên đầu gấu nghe vậy khó chịu liền nhìn Việt Anh khinh thường chỉ Việt Anh: "Chỉ là tên này ư? Nó không có tư cách nói truyện với bạn" nói xong liền ra lệnh cho Việt Anh: "Mày ra chỗ khác để tao nói chuyện với cô ấy nghe chưa".

Việt Anh bấy giờ mới nhìn tên đầu gấu, hắn tuy quê thật nhưng không có nghĩa có kẻ muốn ngồi lên đầu hắn là được, hắn mở miệng nói: "Tao không đủ tư cách? Vậy mày thì có chắc?".

Tên đầu gấu liền nói: "Đương nhiên tao đủ tư cách".

Việt Anh nói: "Luật pháp nói mỗi một con người sinh ra đều có tư cách, mày nói tao không đủ tư cách có nghĩa mày chửi nhà nước không đủ tư cách quản mày phải không?".

Tên đầu gấu á khẩu tức quá hóa giận bèn giơ tay định kéo Việt Anh ra khỏi bàn. Việt Anh nhìn bàn tay của tên đầu gấu đang hướng đến mình khinh thường nói: "Nghĩ tao là người thực vật  chắc" nói xong liền bắt lấy cổ tay của tên đầu gấu. Tên đầu gấu thử nhích tay vài lần nhưng không được bèn tức quá giơ lấy tay còn lại đấm Việt Anh. Lần này Việt Anh đứng dậy hẳn hai tay giữ hai tay tên đầu gấu sử dụng võ công chế trụ tên kia áp hắn vào tường hỏi:" Giờ tao đủ tư cách chưa?" .

Tên áo đen vẫn cứng đầu nói: "Chưa mày vĩnh viễn không đủ tư cách".

"Được nếu mày đã không chịu thì tao đành ra tay nặng hơn vậy" Việt Anh dọa hắn.

"Đừng mà đại ca tha em tha em em biết lỗi rồi" tên đầu gấu nghe vậy sợ sun vòi kêu to.

"Miệng cọp gan thỏ ,cút!" Việt Anh sau khi nói xong thấy tên kia chậm rãi đứng dậy bèn bồi cho phát sút vào mông.

Việt Anh nhìn tên kia sau khi đi liền nhìn về phía Hạ Linh nói: "Hôm nay mình tâm trạng không tốt không ăn với bạn được mình về trước".

"Được bạn cứ đi đi mình không sao cố giữ tâm trạng tốt nhé!" Hạ Linh hơi áy náy mỉm cười nói.bNhìn Việt Anh đã đi Hạ Linh chậm rãi thu lại nụ cười mắt vẫn nhìn về hướng Việt Anh vừa đi nhưng miệng hỏi:"Em gái em đánh giá thế nào?".

Bỗng ở đâu chui ra một cô gái khuôn mặt rất bình thường đáp trả lại: "Dũng cảm, tre dấu, cá tính, thông minh, tốt bụng còn gì khác không thì phải xem mới được".

"Ừm" Hạ Linh cũng không nói gì nữa rời đi trước bao cặp mắt đang nhìn.

….Trở lại với Việt Anh sau khi bỏ đi liền đi bộ ra vườn hắn đi một lúc bỗng ngừng lại nói: " Theo dõi đủ chưa? Ra mặt đi" hắn vừa dứt lời phía sau bụi cây liền nhảy ra vài tên thanh niên cầm côn gậy, hắn hơi nhướng mày cũng đoán sơ sơ ra tên đầu sỏ phái bọn này đến. Một là tên đầu gấu bị hắn đánh gọi người đến, hai là lũ người khó chịu vì hắn nói chuyện với Hạ Linh. Mặc kệ là trường hợp nào thì chúng cũng đến đây với ý đồ đánh lộn và hắn cũng không phải nương tay gì cả thoải mái combo thôi. 

Lũ cầm gậy hỏi:v"Mày biết bọn tao là ai không?". 

"Không! Và đéo cần biết mày là ai đánh thì đánh đi" Việt Anh nhìn bọn trước mặt mà nản lòng tự hỏi: "Tại sao chúng nó đánh nhau toàn thường giống nhau một motuip là hỏi mấy câu vớ vẩn trước khi đánh nhỉ".

Mà cũng đúng lũ người kia cũng định ra vẻ một phen nào ngờ tên này chen ngang cắt lời hắn giữa trặn bèn tức quá hóa giận ra lệnh: "Anh em tẩn nó". Lời vừa nói xong cả lũ liền lao đến.

"Đoàn kết ghê không biết tý nữa thằng nào chạy trước nhỉ?" Việt Anh mỉa mai.