Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 145: Gặp nhau

Trên thuyền lớn, Bùi Khởi Đường vẫn không lộ diện.

Lục Anh từ từ uống trà trong tay.

Trong thành Hàng Châu có mấy công tử cũng đã uống say rồi, bị người của Bùi gia âm thầm khiêng xuống.

Ban đầu mọi người còn kêu muốn gặp Bùi tứ công tử, nhưng trong nháy mắt liền bị sự sầm uất trước mắt làm say mê, tự mình vui đùa. Lục Anh như cũ ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, hắn đang đợi.

Bùi tứ công tử làm ra chiến trận lớn như thế, khẳng định không chỉ là đơn giản muốn mời mọi người uống ly rượu, nhất định là có chuyện trọng yếu hơn.

Quả nhiên, mặt sông bắt đầu có lấm tấm ánh lửa, Lục Anh cẩn thận nhìn sang, ánh đèn ở trong gió hơi đung đưa.

“Đó là cái gì?”

“Hoa đăng?”

Bắt đầu có người phát hiện, đưa tay chỉ qua.

“Là Bùi tứ công tử để cho Hoa nương thả hoa đăng sao?”

Lục Anh híp mắt lại, là thuyền, chỉ có thuyền bè mới có tốc độ như vậy.

Là lại có tân khách muốn tới, hay là Bùi Khởi Đường có sắp xếp khác.

...

Thẩm Xương Cát trước lấy được tin tức, “Là Cố gia, Cố gia tìm những ngư lão dựa vào sông nước mà kiếm cơm kia, chống giữ thuyền chạy tới thuyền lớn của Bùi gia.”

Bùi gia và Cố gia đánh nhau rồi, không thể nào mời người Cố gia tới dự tiệc vào lúc này được.

Nếu như không phải là dự tiệc, vậy nhất định chính là muốn gây chuyện.

Thẩm Xương Cát cảm thấy đây là cơ hội tốt, chỉ cần Bùi gia và Cố gia đánh nhau ở trước mắt hắn, hắn liền có thể bắt bọn họ lại, tống vào đại lao Hoàng Thành Tư, sống chết cũng không do bọn họ nữa.

Cố gia không quan tâm gì mà đụng vào như vậy, ngược lại khiến cho hắn tiết kiệm được tâm tư.

“Đi nhìn xem, nếu như Cố gia thật sự là tới tìm cớ gây sự, trước hết thông báo cho Huyện Thừa Tiền Đường,” Thẩm Xương Cát vừa nói vừa chỉnh sửa một chút quần áo trên người, “Sau đó các ngươi theo ta đi bắt người.”

Thuộc hạ đáp một tiếng, “Cái đó... Bùi tứ công tử có phải bắt hay không?”

“Đương nhiên phải bắt, có điều ta và Bùi đại nhân đều là tới Giang Chiết tra án, dù sao cũng phải cho Bùi đại nhân mấy phần mặt mũi, để cho Bùi tứ công tử ở trong đại lao qua một đêm rồi thả người, tránh cho gây ra ân oán với Bùi gia, cũng cho Bùi tứ công tử một bài học.”

...

Người của Bùi gia trước là phái thuyền nhỏ qua đó xem tình hình, rất nhanh liền trở lại khoang thuyền hướng người ở bên trong bẩm báo.

Bên trong khoang thuyền mấy ngọn đèn lại được đốt sáng lên, ngay sau đó Quản Sự Bùi gia đẩy cửa đi ra, “Chư vị tân khách... ” Nói rồi nhìn Hoa nương trên thuyền một cái, Hoa nương lập tức đứng lên lui xuống.

Cả chiếc thuyền lập tức an tĩnh lại.

Quản Sự Bùi gia nở nụ cười, “Tứ công tử nhà chúng ta vừa mới đến, có thể mời tới nhiều tài tuấn của Hàng Châu như vậy, thật sự là chư vị cho Bùi gia chúng ta mặt mũi rồi, Bùi gia chúng ta còn chuẩn bị lễ vật cho chư vị, như là kính ý,” Nói rồi giọng nói khẽ chuyển, “Có điều có chuyện này chư vị hẳn cũng nghe nói rồi.”

Lục Anh nâng ánh mắt lên, chuyện Quản Sự Bùi gia sắp nói, mới là chuyện trọng yếu nhất.

Người trên con thuyền này, đều gặp qua tình cảnh lớn, ai cũng không phải là kẻ ngốc, nghe đến chỗ này đều buông đồ trong tay xuống, nhìn về phía Quản Sự Bùi gia.

Quản Sự Bùi gia nói: “Chúng ta và Bách Thảo Lư có chút hiểu lầm, vốn ý của Tứ gia chúng ta là, không đánh nhau thì không quen biết, mọi người cũng cũng không có tổn thương gì quá lớn, mỗi bên thu tay lại thì thôi, ai biết Cố gia không thuận theo không buông tha, nhiều lần gây hấn... ”

Khóe miệng Lục Anh lộ ra một tia cười lạnh.

Người gây hấn là Bùi gia đi! Cố gia chẳng qua là mở cửa hàng thuốc, đến cửa động thủ là Bùi gia. Bây giờ Quản Sự Bùi gia nói mấy câu liền đem cả sự kiện đảo ngược lại.

Quản Sự Bùi gia nói: “Bây giờ thừa cơ hội Tứ gia chúng ta bày tiệc rượu, Cố gia lại mang người tới trả thù, Bùi gia chúng ta là thế gia, tự nhiên không thể để cho con rắn vùng này khi dễ được, vạn nhất lát nữa có thương vong gì, cũng là Bùi gia chúng ta bức bách phải tự vệ, mời chư vị công tử làm chứng cho nhà chúng ta.”

Quản Sự Bùi gia nói tới chỗ này, chung quanh lập tức huyên náo lên.

Mọi người rối rít nhìn ra mặt sông, quả nhiên thấy mười mấy ngọn đèn hướng bên này đi tới.

“Đó là người của Cố gia?”

“Chính là hương thân của Trấn Giang đó? Đến tìm Bùi gia trả thù? Tự tìm cái chết đi!”

“Cũng không xem xem Bùi gia là đẳng cấp nào, lại dám như vậy... ”

“Các ngươi không nghe nói sao? Cố gia dựa vào là Hàn tướng quân, cho nên... cũng khó trách... có sức mạnh như vậy.”

“Cũng không biết lần này là rồng lớn thắng rắn địa phương, hay là rắn địa phương... ”

Mẫn Tử Thần bỗng nhiên kéo tay áo Lục Anh, “Ngươi nói, đó thật sự là Cố gia sao?”

Lục Anh gật gật đầu, người của Bùi gia trước đã phái thuyền bè đi kiểm tra, sau đó bẩm báo cho Quản Sự, Quản Sự dám đứng ở chỗ này nói chuyện, chính là có tin tức xác thực, chứng minh người tới chính là Cố gia, nếu không lát nữa thuyền tiến đến gần, mà không có người Cố gia ở phía trên, Bùi gia chẳng phải là muốn tự tát vào mặt mình hay sao.

Bên cạnh bỗng nhiên có người cũng tiến lại gần, “Lục Anh, nghe nói Cố đại tiểu thư kia chính là người vợ chưa qua cửa của ngươi, nếu như lát nữa Bùi gia và Cố gia đánh nhau, ngươi phải làm thế nào?”

Chuyện này hắn sớm đã nghĩ qua rồi.

Lục Anh đứng lên, đưa tay ra kéo một người hầu của Bùi gia, “Đi nói với Tứ công tử nhà ngươi một tiếng, ta có mấy lời muốn nói với hắn.”

Nếu người trên thuyền đều biết hắn là ai, Bùi tứ công tử trong lòng nhất định càng rõ ràng hơn. Nếu như tất cả những thứ này Bùi gia đều đã sớm tính toán xong, như vậy mời hắn tới dự tiệc, nhất định có chỗ dùng khác.

“Hồ Trọng Cốt là lương y trăm năm khó gặp, nếu như người của Cố gia có tổn thương gì, Hồ Trọng Cốt nhất định sẽ không chữa bệnh cho công tử nhà ngươi.”

Người bệnh vội chạy chữa là cái tâm tình gì, Lục Anh rất rõ ràng, Lục nhị thái thái vì cầu con trai nối dõi ngay cả tàn hương cũng ăn, Bùi tứ công tử này nếu như thân thể cường tráng cũng sẽ không nằm liệt giường không dậy nổi.

Vừa rồi trong nháy mắt khoang thuyền được thắp sáng, hắn thấy rất rõ ràng, có người nằm dựa ở trên giường, hơn nữa thứ mà hạ nhân Bùi gia bưng vào không phải là rượu gì, mà là thuốc đen xì xì.

Không có ai dùng thân thể của mình để đánh cuộc, bất chấp nguy hiểm giường bệnh triền miên chỉ vì nói điều hung ác.

Nếu như chẳng qua là ý tranh đua, hắn có lòng tin có thể thuyết phục Bùi Khởi Đường, nhưng nếu như là có nguyên nhân khác, cũng có thể có được một ít tin tức.

Chỉ chốc lát sau Quản Sự Bùi gia đi tới, cười nói: “Ngài là Lục tam gia?” Nói rồi nhìn vào ly trà bày trên bàn Lục Anh.

Lục tam gia sau khi lên thuyền, lại một giọt rượu cũng không uống.

Quản Sự Bùi gia nắm hai bàn tay vào nhau để trước mặt, “Tứ công tử nhà ta đã dặn dò, nếu là Lục tam gia qua đây nói chuyện, sẽ để cho ta hỏi Tam gia một chút, ngài là muốn giúp Cố gia nói chuyện, hay là giúp Bùi gia nói chuyện?”

Lục Anh có chút bất ngờ, không nghĩ tới Bùi gia sẽ hỏi thẳng ra như thế.

Lục Anh hơi trầm ngâm, “Chuyện chữa bệnh xin thuốc, vốn dĩ là nên đôi bên ngươi tình ta nguyện, Cố gia không có bức bách Bùi gia các ngươi đến cửa xin thuốc, chẳng qua là không muốn ứng chẩn mà thôi, Bùi gia nhưng lại đem đập đi tiệm thuốc của Cố gia, ta chỉ là muốn nói Bùi gia quả thật là rồng lớn, thế nhưng Cố gia cũng không phải là rắn địa phương gì.”

“Tiệm thuốc của Cố gia vừa mới mở ở Hàng Châu, Bùi gia nếu chỉ đấu với kẻ bé nhỏ như vậy mà thắng thì cũng không anh hùng gì.”