Đạo Quán Nhỏ Của Tôi Lại Lên Hot Search

Chương 46: Đã nói mấy người là phải tin vào khoa học

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Doãn Nhược Mạn khó hiểu đi theo Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết chống nạng đi tới khách đường.

Hứa Thanh Mộc rót trà cho cô, cô nàng uống mấy hớp mới bình tĩnh lại, vừa kinh hách vừa kinh hỉ nói: "Tôi nghe nói Tiểu đạo trưởng biết khinh công, biết tiên pháp, vừa rồi cái kia... là làm như thế nào vậy, là tiên pháp đúng không! Nhất định là tiên pháp!"

Hứa Thanh Mộc nghiêm trang nói: "Trên thế giới này không có tiên pháp, đã nói mấy người là phải tin vào khoa học."

Hứa Thanh Mộc vừa nói vừa dùng chu sa vẽ bùa, vẽ xong gấp lại đưa cho Doãn Nhược Mạn, nói: "Cái này cô đặt trong bóp tiền. Về sau nếu có người nói năng lỗ mãng với cô , không cần xúc động mà tự động thủ, người nói càn sẽ tự có trừng phạt."

Doãn Nhược Mạn lú cực mạnh, nói: "Ủa chẳng phải thầy mới vừa nói trên thế giới này không có tiên pháp sao?"

Hứa Thanh Mộc tiếp tục đứng đắn nói: "Ừa, phải tin vào khoa học. Nhưng bản thân cô mang bùa cũng không thể nói càn, nếu không sẽ bị phản phệ. Nó có thể phạt người khác, cũng có thể phạt cô."

Doãn Nhược Mạn nhận lấy bùa, lú lại càng lú, nói: "Hả? Vậy rốt cuộc có tiên pháp hay không?"

Hứa Thanh Mộc vẫn đứng đắn như cũ, nói: "Thật sự không có tiên pháp, đã nói là phải tin vào khoa học. Nhưng nhớ là luôn đặt trong bóp tiền, đừng lấy ra lấy vô coi chừng hư, nếu không sẽ không còn hiệu quả."

Doãn Nhược Mạn: ???

Cô đã hoàn toàn bị Hứa Thanh Mộc làm cho đầu óc mơ hồ, dấu chấm hỏi trên đầu càng xuất hiện nhiều thêm. Tống Quyết khẽ cười một tiếng, nói với Hứa Thanh Mộc: "Cậu đừng khi dễ cô ấy nữa."

Sau đó ngồi ở  bên người Doãn Nhược Mạn, nói: "Không cần nghĩ nhiều, cứ mang theo là được rồi. Nếu nhất định phải có một lời giải thích, đó chính là... Gặp chuyện không thể giải quyết, lượng tử cơ học."

Doãn Nhược Mạn như lọt vào trong sương mù nửa ngày trời, cuối cùng giơ hai tay nói: "Rồi rồi, dù sao Tiểu đạo trưởng là Tiểu thần tiên, mấy người nói gì tôi cũng tin. Tóm lại, chuyện hôm nay tôi thật lòng cảm ơn."

Tống Quyết hỏi: "Sao cô lên núi một mình thế, không mang theo trợ lý à? Bị người khác nhận ra sẽ rất phiền toái."

Doãn Nhược Mạn nói: "Cũng hot thế này rồi, phô trương làm gì nữa."

Cô thở dài, hơi ngượng ngùng nói tiếp: "Tôi cũng lo lắm, cho nên mới xuất phát rất sớm, thừa dịp còn ít người. Hơn nữa tôi nghe nói người có tâm thành thì mới có duyên lấy được nước thần trị trọc, nên tôi nghĩ nếu tới đây mà làm đình làm đám quá thì sẽ không thành kín chút nào?"

Hứa Thanh Mộc kỳ quái nhìn cô nàng, nói: "Cô cũng bị rụng tóc à? Tôi nhớ rõ trước đây xem quảng cáo của cô, tóc rất đẹp mà."

Hứa Thanh Mộc hầu như không hề biết minh tinh của thời đại này, nhưng cậu biết Doãn Nhược Mạn, bởi vì Nhạc Dã Hạc từng nói cô gái này ánh mắt sạch sẽ, là người tốt.

Nhạc Dã Hạc là người đã trăm tuổi, còn học người trẻ tuổi cày view cho Doãn Nhược Mạn, mang nhóm tiểu đạo sĩ đi xem phim của Doãn Nhược Mạn, mỗi ngày đều khen Doãn Nhược Mạn trước mặt Hứa Thanh Mộc.

Cho nên, Hứa Thanh Mộc rất rành về Doãn Nhược Mạn.

Showbiz bây giờ rất chuộng loại thiếu nữ thanh thuần, Doãn Nhược Mạn coi như là một mỹ nhân theo hình tượng sexy hiếm thấy, đôi mắt hồ ly hấp dẫn người và body sexy là tiêu chí của cô.

Công ty định ra hình tượng cho cô nàng là "Nữ thần gợi cảm bạo dạn", cái hình tượng này chỉ đúng được một nửa —— cô nàng khá là bạo dạn, thường xuyên truyền ra tin tức gây sự với paparazzi.

Nhưng cô rất ít khi nào ăn mặc lộ hàng, cũng chưa bao giờ lấy body của mình làm đề tài. Chỉ là tính cách cô nàng nóng nảy, diện mạo xinh đẹp tràn ngập tính công kích và body sexy không thể che giấu của cô thật sự là có hại. Có rất nhiều người có thành kiến với loại con gái như thế này, dù cô nàng bây giờ đang mặc bộ đồ thể thao đơn giản, cũng sẽ bị đàn ông đáng khinh theo dõi muốn đến gần.

Cô không khoe khoang sexy, thay vì nói là gợi cảm, không bằng nói là vẻ đẹp khỏe khoắn, tự nhiên thuộc về phụ nữ trưởng thành.

Đương nhiên, đại chúng sẽ không nghe cô biện giải. Cho dù từ khi cô debut đến bây giờ, đối tượng scandal duy nhất chỉ có Tề Thiếu Huy, xung quanh cô lúc nào cũng có những tin đồn thất thiệt, chỉ trôi lềnh bềnh rồi thôi.

Trước đây Hứa Thanh Mộc coi phim của cô thì thấy cô là một diễn viên không tệ, kỹ thuật diễn cũng rất nỗ lực. Hơn nữa do quan hệ với Nhạc Dã Hạc, nên rất có hảo cảm với cô, cho nên hôm nay mới không muốn thấy cô khó xử.

Nói tới vấn đề rụng tóc, sắc mặt Doãn Nhược Mạn liền trầm xuống, cô khẽ thở dài một cái, sau đó cười khổ nói: "Quảng cáo đó cũng lâu rồi, khi đó còn chưa nổi tiếng. Uầy... Tiểu đạo trưởng đừng chọc tôi nha."

Nói xong, cô cắn răng một cái coi như là hạ quyết tâm, gỡ cái mũ trên đầu xuống.

Lúc này Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết mới phát hiện, thì ra cái mũ kia có tóc giả đi kèm, bím tóc xinh đẹp kia là giả, trên thực tế trên đầu của Doãn Nhược Mạn chỉ còn lẻ tẻ vào lọn tóc ngắn.

Một nữ minh tinh xinh đẹp như vậy, trên đầu lại giống như ông chú hói gần nhà, thật sự... hơi quái dị.

Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết đều lắp bắp kinh hãi, nhìn biểu tình buồn bã của Doãn Nhược Mạn, bọn họ cũng không dám phản ứng quá lớn.

Doãn Nhược Mạn rũ đầu một hồi, sau đó lại đội mũ lên.

Cô nàng là người mạnh mẽ, ngẩng đầu cười với Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết, tự mình dìm mình: "Còn rụng nữa chắc về sau không thể đi lộ tuyến nữ thần gợi cảm nữa rồi, làm danh hài cũng được. Như vậy cũng tốt, nữ diễn viên hài cũng ít, nói không chừng tôi có thể nổi như cồn."

Hứa Thanh Mộc trầm mặc một chút, hỏi: "Rụng tóc hồi nào, có đi khám bác sĩ chưa?"

"Hai tháng trước, đã khám rất nhiều bác sĩ, phương thuốc cổ truyền các kiểu cũng đã thử, nhưng càng ngày càng nghiêm trọng." Nói tới đây Doãn Nhược Mạn lại nghiến chặt răng, cả giận nói, "《 Võ Lâm 》 sắp khởi động máy rồi, thế này còn chưa tính, còn phải đi gặp tra nam cùng bạn gái hắn."

Tra nam và bạn gái hiện tại mà cô nhắc tới, chính là Tề Thiếu Huy và Tôn Vũ Doanh.

Tề Thiếu Huy đang là đạo diễn hot nhất hiện tài, mà Tôn Vũ Doanh còn là tiểu hoa mới nổi năm nay, được giới giải trí xưng là đóa hoa trắng ngây thơ cuối cùng, hai người hiện tại đang yêu đương.

Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết nhìn thoáng qua nhau, cảm thấy không nên hỏi nữa. Với lại bộ phim 《 Võ Lâm 》 này, Tống thị cũng có đầu tư, chỉ là không phải đầu tư nhiều nhất, cho nên Tống Quyết cũng không quản hạng mục này nhiều, cũng không biết ở đây còn có câu chuyện cẩu huyết như thế.

Doãn Nhược Mạn nhịn không nổi bắt đầu mắng: "Tôn Vũ Doanh tôi không muốn nói, đều là phụ nữ với nhau tôi không mắng cô ta. Chủ yếu là lỗi của tra nam, cũng là do tôi mắt mù coi trọng một đống cứt chó. Tôi nói thật, trước kia chúng tôi từng ở bên nhau nhưng không có công khai, chừng khoảng sáu bảy năm. Cái loại rác rưởi bám váy đàn bà, lúc hắn còn trẻ từng làm trợ lý đạo diễn không ai để mắt tới, tôi nhìn trúng tài hoa của hắn, vì để ủng hộ giấc mơ điện ảnh của hắn, không chỉ đóng phim không công cho hắn, còn khắp nơi lôi kéo van xin đầu tư cho phim của hắn. Cuối cùng hắn cũng lộ đuôi, báo đáp tôi bằng cách cho tôi cái sừng với sư muội của tôi. Sau đó không biết ở đâu ra cái tin đồn nói tôi với hắn ngoại tình, nói tôi là tiểu tam, oan ức quá, tức chết tôi tức chết tôi! Tôi đã thành thế này rồi mà còn có người đồn bậy đồn bạ!"

Hứa Thanh Mộc nghe xong cũng muốn đánh người, nói: "Vậy cô bóc phốt đi!"

Doãn Nhược Mạn nói: "Trách tôi ngu, lúc bắt gian trên giường thì tức quá quên mất việc lưu chứng cứ. Tóm lại, mọi người cũng biết hình tượng của tôi đó, không có chứng cứ mà dám bóc bảo đảm người bị mắng vẫn là tôi. Với cả, sao tôi lại có thể cho người ta biết mình bị cắm sừng? Tôi không chịu nổi đâu, cho nên đành để mọi chuyện trôi qua."

Hứa Thanh Mộc nhíu mày, nói: "Cô không sợ chết vì sĩ diện à."

Doãn Nhược Mạn cắn môi, nói: "Kỳ thật dây dưa cãi cọ với tra nam, hay la lối khóc lóc ăn vạ không phải là tính cách của tôi, hắn không xứng. Tôi phải chăm chỉ làm việc, nỗ lực hết sức vì chính mình, không muốn quan tâm đến rác rưởi."

Đúng là một cô gái tốt.

Hứa Thanh Mộc và cô ta bực bội một hồi, nghĩ thầm thế đạo này có quá nhiều thứ dơ bẩn.

Tống Quyết từ trong túi lấy ra một bao hạt dưa trấn an Hứa Thanh Mộc, sau đó hỏi Doãn Nhược Mạn: "Vậy phim kia cô còn quay không?"

Doãn Nhược Mạn đột nhiên đập bàn, nói: "Quay chứ, mắc gì không quay! Không quay giống như bà đây sợ hắn!"

Dừng một chút, cô lại nghiến răng, vẻ mặt đau lòng nói: "Lúc ấy vì phải mang sư muội với lại giúp đỡ bạn trai, nên ký hợp đồng rất vui vẻ, ai biết sau này đầu mọc sừng? Không còn biện pháp, ký sớm quá, tiền kiếm cũng không được bao nhiêu, tiền vi phạm hợp đồng còn rất cao. Hơn nữa, bởi vì mấy cái tin đồn bậy bạ đó cùng với Tôn Vũ Doanh nổi tiếng, đã lâu rồi tôi không có phim nào tốt. Sao cũng được, tra nam tuy rằng tra, nhưng tài hoa vẫn có, 《 Võ Lâm 》 là một bộ phim rất tốt, tôi không thể bỏ lỡ cơ hội này."

Hứa Thanh Mộc cắn hạt dưa nói: "Đúng vậy, nếu là tôi tôi cũng quay, ai sợ ai chứ."

Doãn Nhược Mạn nhìn Hứa Thanh Mộc vô cùng thưởng thức, nói: "Đúng rồi á, tôi nghĩ trước khi bắt đầu quay, tôi phải nghĩ ra cách mọc lại tóc, nước thần trị trọc của Lăng Vân Quan là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của tôi. Không biết tôi có tính là người có duyên không nữa."

"Nhất định rồi." Hứa Thanh Mộc nhanh chóng đáp ứng, nhưng rất nhanh lại trầm mặc.

Doãn Nhược Mạn còn chưa kịp cao hứng đã lo lắng, vội nói: "Nè, làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?"

Hứa Thanh Mộc lắc đầu, nói: "Không có gì, tôi đi lấy dầu gội cho cô."

Nói xong Hứa Thanh Mộc liền tới Linh Điện, vét sạch sẽ tọa hạ nê dưới bức tranh, lắc lắc chai dầu gội rồi đem tới cho Doãn Nhược Mạn.

Doãn Nhược Mạn không nghĩ tới bản thân may mắn như vậy, cao hứng không biết làm thế nào cho phải, cảm ơn Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết thật lâu.

Hứa Thanh Mộc add WeChat của cô, nhờ cô sau này cho feedback.

Doãn Nhược Mạn sảng khoái đáp ứng, thêm WeChat rồi cảm tạ nửa ngày mới chịu rời đi.

Sau khi tiễn người, Tống Quyết mới hỏi: "Cô Doãn bị rụng tóc, là do thứ gì kỳ quái à?"

Trong lòng Hứa Thanh Mộc cảm thán Tống Quyết thật đúng là thông minh, biểu tình của cậu khác một chút là Tống Quyết đều nhận ra ngay. Cảm thán xong rồi mới nói: "Hình như là có, không rõ nữa, chỉ là một loại trực giác, cảm thấy chuyện cô ấy rụng tóc có hơi kỳ quái. Nhưng tôi không dám xác định có phải bị vật gì quấy phá hay không... Nếu cả tôi cũng nhìn không ra, thì có thể là quỷ vật khá lợi hại, hoặc là yêu."

"Yêu?" Tống Quyết hơi tò mò.

Hứa Thanh Mộc gật đầu nói: "Ừ, yêu và quỷ không giống nhau. Bản thân của yêu chính là vật còn sống tu luyện thành, nên sẽ không có quỷ khí, cho nên rất dễ núp dưới bóng người sống. Dù sao, nếu cư sĩ Doãn bị rụng tóc không phải là do bệnh lý, nên dù là yêu hay quỷ thì cũng hơi phiền rồi đấy, tọa hạ nê cũng không đủ dùng, hiệu quả có thể bị hạn chế. Cho nên..."

"Cho nên Tiểu đạo trưởng liền add Wechat của cô Doãn." Tống Quyết tiếp lời Hứa Thanh Mộc, giọng điệu có chút lạnh lùng, có chút dỗi, "Mặc kệ là cô Ngọc hay cô Doãn, tóm lại cứ gái xinh là được Tiểu đạo trưởng add WeChat."

Hứa Thanh Mộc: ...

Anh ta lại ăn phải thuốc nổ à?

Hứa Thanh Mộc há mồm muốn phản bác gì đó, nhưng còn chưa kịp nói ra lời, Tống Quyết liền lạnh mặt, lưu lại một câu: "Tra nam."

Sau đó chống nạng quay đầu đi.

Hứa Thanh Mộc: ???

Hứa Thanh Mộc đứng hình tại chỗ nửa ngày, lấy ra di động mò mẫm lên web tìm kiếm: Bạn nam cùng nhà luôn nói tôi là tra nam, làm sao bây giờ?