Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 91: Độc Cô Bác

Giải đấu tuyển chọn Hồn Sư Cao Cấp khu vực Thiên Đấu đã kết thúc tốt đẹp, học viện Sử Lai Khắc thuộc top những học viện xuất sắc nhất, hôm nay là ngày trao giải nhưng Sử Lai Khắc chỉ có mấy người đến tham dự, còn lại họ đang bận một chuyện khác quan trọng hơn.

Độc Cô Bác đã tới, sau khi kiểm tra cơ thể Đới Mộc Bạch hắn mang một vẻ thản nhiên cười nói: "Nghĩ đến tìm ta xem như các ngươi cũng rất thông minh, nhưng phải xin lỗi ta cũng không giúp được gì, bởi vì... hắn đã là một xác chết."

Phất Lan Đức, đại sư, Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Trúc Thanh và Nana là những người ở đây lúc này. Nghe Độc Cô Bác mọi người đều hoảng hốt, Nana ngán ngẩm thở ra một hơi: "Độc Đấu La có thể nói rõ sao! Hù dọa cũng không nên thẳng thắn như thế." Nếu không vì quá nhỏ không muốn bị nghi ngờ thì ta đã nói toạc ra rồi còn đợi ngươi đến sao.

Độc Cô Bác bật cười: "Ngươi thật to gan, bổn tọa là phong hào đấu la ngươi cũng dám phản bác."

Nana biết hắn không xấu, hơn nữa cô cũng không kém hắn đây, to gan có là gì: "Phải không? Ta xem từ lúc gặp ngươi ở Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đã cảm thấy ngươi một thân độc tố phản phệ ngấm tận xương không thể giải. Nay nhìn chỉ còn sót chút ít, có muốn ta giúp ngươi loại bỏ nốt không đây!"

Phất Lan Đức giật mình vụt đến bụm miệng Nana: "Độc Đấu La miện hạ xin đừng để ý, con bé là cháu gái ta, không may mắn đầu nó có chút vấn đề."

Nana trừng mắt: "Gia gia, cái gì đầu óc có vấn đề, không thì gia gia hỏi hắn là biết mà."

Độc Cô Bác không có như mọi người nghĩ sẽ tức giận, ngược lại hắn là cười lớn: "Tiểu cô nương, ngoài tiểu quái vật Đường Tam, ngươi là người thứ hai không sợ ta đấy. Không sai, nói cho các ngươi cũng không việc gì, trước đây đúng là như thế, sau này nhân duyên ta được bằng hữu chữa trị trên cơ bản đã khỏi, còn chút ít này chữa cũng vô dụng." Nhờ Đường Tam, Độc Cô Bác đã không còn đau đớn vì độc phản phệ cơ thể, đã cảm thấy rất may mắn, không có hi vọng gì khác.

Nhìn Độc Cô Bác, Nana không thể không thương hại hắn, trong tiểu thuyết cũng vậy, ở đây cũng vậy, hắn vì độc mà không có bằng hữu, là thế gian sợ hắn khiến hắn trở nên cô độc chỉ có một cháu gái và bạn vong niên Đường Tam, sau này hắn còn vì Đường Tam làm rất nhiều chuyện, giúp hắn không có ảnh hưởng xấu gì: "Độc Đấu La, ta cũng vì Tam ca mới không sợ ngươi, chữa hết cũng không phải không có tác dụng."

Nana phóng xuất Điệp Thần Trượng, nguyên bản bươm bướm trị liệu là màu lục nhưng hôm nay lại có thêm chút màu hồng, chỉ là rất nhỏ mọi người không thể nhìn thấy. Tuyệt Đối Trị Liệu kết hợp Phấn Hồng Mỵ, đây chính là hiệu quả chiêu thức thứ ba của Linh Lan Hoa, Dung Hợp Hồn Kĩ Song Vũ Hồn. Linh Lan Hoa tiến vào cảnh giới thứ ba là ngưỡng cửa quan trọng trong bước nhảy vọt thực lực của Nana, có nó, giới hạn sử dụng khi Điệp Thần Bảo Hộ phóng thích sẽ không tồn tại. Có nghĩa Nana vừa có thể phòng ngự vừa có thể dùng Linh Lan Hoa tấn công chứ không còn chỉ đứng một chỗ phòng ngự như trước.

Bươm bướm bay thẳng đến trên người Độc Cô Bác thì tan biến, Độc Cô Bác lập tức kinh ngạc lùi ra phía sau mấy bước mới có thể đứng vững, nguyên bản mái tóc dài của hắn là màu lục biểu hiện của việc ngấm độc tố, nay đã dần chuyển sang màu tóc bẩm sinh của hắn - màu bạch kim. Không chỉ có thế, người khác không cảm nhận được nhưng Nana và Độc Cô Bác tự nhận thấy trên người hắn hồn lực đang lấy tốc độ đề thăng. Trước đây độc tố áp chế hắn tu luyện rất lợi hại, Đường Tam giúp hắn loại độc hắn đã có thể tu luyện bình thường, nay hắn đón nhận tẩy lễ của trị liệu kết hợp cuồng hóa từ Nana, kinh mạch thoáng chốc khai thông, cơ thể ánh lên sắc hồng bởi khí huyết lưu động, hồn lực một bước đã vọt đến ngưỡng cửa cấp 94. Phải biết ở bậc phong hào đấu la muốn tu luyện một cấp chính là cách biệt một rời một vực, năm năm hay mười năm? Hắn một cái nhảy đến gần hai cấp, chuyện này hắn kích động đến không thể chấp nhận kịp thời.

Đưa mắt nhìn Nana đang cười rất vui vẻ, Độc Cô Bác nghi ngờ cô gái trước mặt có phải là một siêu cấp đấu la cải lão hoàn đồng hay không, không thể phóng xuất hồn lực hay thực lực cao đến hắn không thể cảm nhận, hít sâu một hơi hắn nói: "Ta không thể ngờ tới chuyện này có thể xảy ra, ngươi rốt cuộc đã làm gì?"

Nana thản nhiên đáp: "Trị liệu, ta có năng lực trị liệu mạnh mẽ, thế thôi. Ngươi thay đổi thế nào chỉ cần ngươi biết là được. Bây giờ có thể nói cho chúng ta Đới lão đại bị gì chứ?"

Mọi người xem thấy chuyện xảy ra với Độc Cô Bác cùng thái độ của hắn đều hóa ngây ngốc, nhưng cũng không quá kinh ngạc, Nana đến thần thú cũng có thể làm bạn mà.

Độc Cô Bác lấy lại bình tĩnh lớn tiếng cười, thầm nghĩ "chỉ cần ta biết là được" là muốn ta giữ bí mật hiệu quả năng lực của ngươi hay không muốn người khác nghi ngờ thân phận của ngươi đây, vậy cũng tốt, ta phải xem xem ngươi quái vật này mạnh đến mức nào.

Độc Cô Bác ưa thích vuốt một lọn tóc bạch kim mới mẻ, nói: "Hắn không bị bệnh, hồn lực tiêu tán là vì hắn đang chuẩn bị kế thừa một nghi thức, ngươi chắc cũng thấy thứ ở trong người hắn."

Nana gật đầu: "Là một con Bạch Hổ ba mắt!"

"Bạch Hổ ba mắt!" Mọi người kinh hoàng, sao trong cơ thể lại xuất hiện hình ảnh của vũ hồn chứ, còn là ba mắt, không có khả năng.

Nana giả như không biết ngây thơ hỏi: "Bạch Hổ ba mắt ở trong người lão đại có gì lạ sao?"

Độc Cô Bác nheo mắt nghi ngờ nhìn Nana: "Ngươi thật không biết? Vậy để ta nói cho các ngươi, e là cả Thiên Đấu này chỉ có mình ta rõ ràng. Các ngươi đã từng nghe nói đến Thượng Cổ Tà Mâu Thánh Vương?"

Nana tặc lưỡi một cái, ngay tức khắc trở sang khuôn mặt vô cùng hâm mộ nói: "Oa, đó là gì? Nghe thật ngầu a!"

Đại sư cùng Phất Lan Đức kích động, đại sư nói: "Truyền thuyết nói nó là một dị thú mang sức mạnh của thần, nó sẽ giáng xuống trên người một tộc nhân có vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ và ban sức mạnh cho người đó. Nhưng trước giờ chỉ nghe hoàng đế khai quốc của Tinh La mới có sức mạnh này, sau này không ai còn thấy thánh vương xuất hiện. Có lẽ chỉ là lời đồn."

Độc Cô Bác nghiêm mặt: "Không phải tin đồn, là do tin tức bị phong tỏa, bởi những người được nó chọn đã, chết cả rồi! Tên này đang tiến hành kế thừa sức mạnh thánh vương, không thể ngăn cản, nên ta mới nói hắn là người đã chết."

!!!

Liếc nhìn những gương mặt hoảng sợ cùng kinh ngạc, Độc Cô Bác nói tiếp: "Hồn lực tiêu tán hết là lúc hắn chết, ta không thể chữa trị, đó là chuyện của thần người phàm không thể can thiệp, các ngươi tốt nhất nên để hắn sống những ngày cuối cùng cho tốt đi."

Mọi người lâm vào trầm tư, thật sự không có cách nào sao? Nana thở dài, Đới lão đại sẽ không chết nhưng suy cho cùng vẫn không có duyên với thánh vương, đây cũng chỉ là tình huống làm tình cảm mọi người gắn bó hơn thôi, không nên quá lo lắng.

Độc Cô Bác rời đi ra cửa đột nhiên quay lại: "Ngươi gọi Nana! Theo ta ra ngoài một lát."

Nana khó hiểu không biết hắn gọi cô ra làm gì? Đường Tam nghĩ Nana sợ hãi liền tiến đến chỗ Nana nói: "Yên tâm đi, lão quái vật không phải người xấu, hắn cũng hứa với ta sẽ không làm hại người của Sử Lai Khắc."

Nana mỉm cười gật đầu, nhìn thoáng qua Đới Mộc Bạch và Trúc Thanh thể hiện sự quan tâm sau đó đi theo Độc Cô Bác.

Đi xa kí túc xá, cảm nhận xung quanh không có người nghe lén, Độc Cô Bác hỏi Nana: "Ngươi là ai?"

Nana nhíu mày, khuôn mặt mờ mịt đáp: "Ta là Nana, sao ngươi lại hỏi như vậy?"

Độc Cô Bác bắt lấy tay Nana kiểm tra cốt linh của cô, đúng là cốt linh mới 13 tuổi, cải lão hoàn đồng cũng không thể che dấu cốt linh đi, thoáng thở ra hắn nói: "Sức mạnh của ngươi đối với ta có rất lớn trợ giúp, thật khiến ta khó lòng tin tưởng."

Nana bật cười: "Độc Đấu La không phải nghĩ ta là lão yêu quái đội lốt trẻ con chứ! Không đâu, ta vẫn là một đứa trẻ, năng lực dị thường vì ta chính là một người của Sử Lai Khắc, Tam ca cũng vậy mà, ngươi sớm không nên kinh ngạc. Về chuyện ngươi nhanh chóng tăng cấp chẳng qua vì ta kích phát hồn lực đã tích tụ trong kinh mạch của ngươi nhiều năm qua mà thôi, không cần để ý."

Độc Cô Bác cười: "Cuối đời ta gặp được thật nhiều chuyện thú vị, được rồi, xem như ta nợ ngươi cái ân tình. Sau này có việc gì cần ta nhất định không từ chối."

"Ừm, sau này chắc chắn còn gặp lại." Rất nhiều lần.

Độc Cô Bác vui vẻ rời đi, Nana quay lại kí túc xá an ủi Trúc Thanh, cô ấy sắp phải gặp nguy hiểm rồi, một lần nữa Nana sẽ đứng nhìn đồng bọn chịu đau khổ mà không thể can thiệp.