Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 96: Khảo sát kết thúc

- Sách sách. Không nghĩ tới vào thời điểm cuối cùng. Còn có thể đi ra. Thật đúng là may mắn a. bất quá vội vội vàng vàng hoàn thành đề luyện. Sợ rằng sản phẩm cũng không được tốt a?

Đầy hăng hái nhìn Tiêu Viêm đi ra. Tiểu công chúa thấp giọng nói.

- Đào thải kẻ yếu là chuyện rất bình thường. Đại hội cái gì có thể thiếu.Nhưng là không thiếu người thi đấu tham gia...

Liễu Linh híp con ngươi liếc mắt nhìn Tiêu Viêm một cái.Lãnh đạm cười nói.

Đứng ở trên đài cao. Thiết Mễ Nhĩ liếc mắt nhìn Tiêu Viêm rốt cuộc đã đi ra. Nghiêng đầu nhìn Áo Thác thở phào một hơi. Trong lòng thầm nghĩ:

- Ai. Tuy có thể đi ra kịp thời,nhưng nhìn bộ dáng miễn cưỡng của hắn. Sợ rằng thành tích sẽ không lý tưởng a. Đáng thương lão Áo...

Quay đầu sang. Thiết Mễ Nhĩ vỗ tay. Đem ánh mắt kì dị trong đại sảnh đang nhìn chằm chằm Tiêu Viêm kéo lại. Ho nhẹ một tiếng. Trầm giọng nói:

- Nếu tất cả mọi người đều đi ra đúng lúc. Như vậy liền tiếp theo bắt đầu kiểm tra kết quả sản phẩm.

Vừa nói. Thiết Mễ Nhĩ tiến lên vài bước. Đem miếng vải đen ở một chỗ trên bình đài vén ra. Nhất thời lộ ra phía dưới bàn một thiết bị tinh vi lóe ra nhàn nhạt quang mang.

- Đây là chúng ta luyện dược sư công hội yêu cầu một số chú tạo sư nổi tiếng chế tạo thành thiết bị đo độ thuần. Nó có thể chuẩn xác trắc nghiệm ra độ thuần của tài liệu các ngươi đề luyện ra.

Thiết Mễ Nhĩ vuốt ve thiết bị ngăm đen. Chỉ vào một hố nhỏ lõm xuống nói:

- Chỗ này. Là chỗ để tài liệu trắc.

Nói xong. Hắn lại chỉ vào một chỗ trên bức màn của thiết bị. Phía trên không ngừng lóe ra một ít ký tự:

- Mà trong này, là chỗ biểu hiện độ tinh khiết của tài liệu đã được đề luyện. Cao nhất là mười phần, thấp nhất là một phần. Bốn phần là đủ đạt tiêu chuẩn.

- Tốt lắm. Hiện tại. Đem Hắc thiết linh hiệp bọn ngươi đề luyện ra. Bỏ vào trong đó, nhớ, trước khi để vào. Các ngươi tốt nhất nói một tiếng. Các ngươi đề luyện mấy lần...

Tài liệu đề luyện. Mỗi một lần đề luyện. Độ khó khăn đều sẽ tăng thêm vài phần. Tỉ như đề luyện hắc thiết linh hiệp.Nếu là lấy thực lực thiết Mễ Nhĩ. Cũng bất quá chỉ có thể lặp đi lặp lại đề luyện mười lần mà thôi. Làm thêm lần nữa. Thì là làm cũng vô dụng.

- Bắt đầu đi!

Mễ Thiết Nhĩ vỗ nhẹ tay,những tứ phẩm luyện dược đại sư có liên can. Đều là từ trên ghế ngồi đứng lên. Sau đó đi tới khu trắc thí trước mặt. Hơi có chút tò mò cùng đợi khai mở thành tích.

Theo Mễ Thiết Nhĩ dứt lời. Trong đại sảnh mọi người cùng liếc mắt nhìn nhau một cái. Một vị tam phẩm luyện dược sư xếp hạng ngay phía trước cắn răng đi ra. Từ nạp giới lấy ra một cái bình ngọc đựng thiết mộc linh hiệp. Sau đó bỏ vào trong hố lõm trên thiết bị. Hướng về Thiết Mễ Nhĩ đám người phía trên cung kính nói:

- Phó hội trưởng đại nhân. Năng lực của ta vẻn vẹn chỉ có thể đề luyện thiết mộc linh hiệp ba lần.

Trên thiết bị quang mang lóe ra sau mấy lần. Trên màn hình. Nhất thời hiện ra một số năm thật to

- Năm phần. vượt qua kiểm tra trắc nghiệm. Chúc mừng ngươi.

Nhìn dòng chữ màu đỏ hiện lên. Thiết Mễ Thiết Nhĩ gật đầu. Cười nói.

- Kế tiếp...

- Bốn phần... Vượt qua kiểm tra.

- Kế tiếp...

- Năm phần. Vượt qua kiểm tra.

- Kế tiếp...

- Ba phần. Thất bại.

Theo thời gian trắc nghiệm trôi qua. Liễu Linh rốt cuộc dưới con mắt mọi người nhìn chăm chú. Thong dong đi tới trắc nghiệm. Sau đó từ nạp giới lấy ra một cái bình ngọc. Cẩn cẩn bỏ vào trong hố. Ngẩng đầu hướng về Thiết Mễ Nhĩ cười nói:

- Vãn bối thực lực có hạn. Vẻn vẹn chỉ có thể đề luyện sáu lần.

Cúi đầu đích thở dài một tiếng. Thiết Mễ Nhĩ đem ánh mắt đầu hướng về chỗ màn hình. Nơi đó. Quang mang lóe ra sau một lát. Chậm rãi hiện ra bảy chữ thật lớn...

- Bảy phần. Chúc mừng ngươi... Vượt qua kiểm tra.

Nhẹ thở một hơi. Thiết Mễ Nhĩ mỉm cười nói.

Liễu Linh mỉm cười. Sau đó lắc mình đến một bên. Ánh mắt như có như không liếc về phía người đứng sau cùng. Chính là trên người Tiêu Viêm đang nhắm mắt dưỡng thần.

Bình thản thẳng đến tiểu công chúa xuất trận mới bị đánh vỡ. Một thiếu nữ độ tuổi nhỏ như thế. Cư nhiên cũng đem thiết mộc linh hiệp đề luyện năm lần. Bất quá có lẽ bởi vì kinh nghiệm duyên cớ mà làm cho điểm số so với Liễu Linh kém nửa phân.

.....

Cơ Huyền một bên mắt nhắm mắt mở gật gù không để ý tới mọi việc.

Áo Thạc thấy vậy khẽ ho truyền âm tới Cơ Huyền đang ngái ngủ:

- Khụ, Cơ Huyền đến lượt ngươi rồi đó.

- A.

Cơ Huyền được truyền âm liền tỉnh táo thấy mọi người đang nhìn mình thì có điểm ngại ngùng, cười xoà với Thiết Mễ Nhĩ. Rồi tiến tới phía thiết bị, từ trong giới chỉ lấy ra rồi tuỳ tiện bỏ vào bên trong.

Phía Áo Thác đang lộ vẻ mặt khẩn trương.

- Ngươi luyện được mấy phần.

Thiết Mễ Nhĩ thấy Cơ Huyền không tính mở miệng bèn hỏi.

- Đại khái là tám phần chăng.

Cơ Huyền cũng không dám khẳng. Ấp úng nói.

- Hừ. Tên ngu xuẩn. Thật đúng là lời như thế có thể tùy tiện loạn báo sao?

Tiểu công chúa rốt cuộc thì không nhịn được lên tiếng cười lạnh nói. Nàng cũng không tin tưởng một nhị phẩm luyện dược sư. Cư nhiên có năng lực đem thiết mộc linh hiệp đề luyện đến tám lần.

Cơ Huyền lười không cấp nhất với nha đầu bị chiều hư, ánh mắt chất chứa kinh thường nhìn tới nàng.

Vẻ mặt đang cười lạnh của tiểu công chúa còn chưa hoàn toàn rút đi. Tại một khắc. Chợt trở nên cứng ngắc. Bởi vì. Trên màn hình trắc nghiệm. một chữ đỏ đậm cực lớn "Cửu".

Chậm rãi hiện ra......

- Chín phần...

Nhìn chữ to đỏ đậm màu. Giờ phút này. Mễ Thiết Nhĩ đột nhiên cảm thấy, trái tim mình vào lúc này, co rút kịch liệt.......

Trợn mắt há hốc mồm nhìn dòng chữ lóe trên màn hình, Áo Thác giờ phút này giống như phiên giang đảo hải.

Đem thiết mộc linh hiệp đề luyện tám lần, loại năng lực này, cơ hồ cũng đủ cùng một số vừa tiến vào tứ phẩm luyện dược sư so sánh, phải biết rằng, lấy Áo Thác hiện tại đối với năng lực khống chế hỏa diệm, cũng bất quá vẻn vẹn chỉ có thể đề luyện chín lần mà thôi...

- Đúng là đệ tử của lão yêu quái.

- Người này, hẳn phải là sớm khảo hạch tam phẩm luyện dược sư năng lực mới đúng chứ, ai, ẩn giấu đủ thâm a, làm hại một ông già như ta run như cầy sấy như thế này...

Trong lòng thì thào một tiếng, Áo Thác nhìn khuôn mặt bình tĩnh của người thanh niên trước mặt, cười khổ lắc đầu.

Tiểu công chúa hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, rung động trong đôi mắt chậm rãi rút đi, ánh mắt quét về phía Tiêu Viêm, nhớ tới thái độ lúc trước, trong con ngươi hiện lên chút bất đắc dĩ cùng căm giận:

- Người này, cố ý ẩn giấu thực lực làm cho người ta xem thường, có bệnh thích chịu ngược đãi a?

Nàng cũng minh bạch thái độ lúc trước của chính mình, khẳng định cũng làm cho Cơ Huyền trong lòng đối với nàng có vài phần ý ghét.

Mmột bên Liễu Linh, khuôn mặt anh tuấn cũng trở nên có chút âm tình bất định, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm điểm số màu đỏ lóe ra, nhìn bộ dáng của hắn, tựa hồ rất hoài nghi tính chân thật của thiết bị trắc nghiệm, chín phần, trời ạ, đây chính là so với hắn cao hơn hai phân a!

Này đối với tính tình cực kì cao ngạo của Liễu Linh,hắn có chút khó có thể tiếp nhận.

Cơ Huyền với ánh mắt của mọi người không để ý hướng tới Tiêu Viêm nhún vai nói:

- Vị huynh đệ cuối cùng kia có khi cũng tạo nên một kinh hỉ đó.

Mọi người nhìn Tiêu Viêm đang đơn bạc đứng một mình ở đó trong lòng có chút không tin. Đào đâu ra lắm kẻ giả heo ăn thịt hổ như vậy.

- Nham Kiêu. Tới phiên ngươi...

Nhìn Tiêu Viêm nhắm mắt giống như là đang ngủ. Thiết Mễ Nhĩ bất đắc dĩ mở miệng thúc giục nói.

Nghe được thanh âm thúc giục. Tiêu Viêm chậm rãi mở con mắt, biếng nhác nhìn phía trên quét một vòng. Cuối cùng dừng lại tại nơi Liễu Linh đang nhìn hắn. Tiêu Viêm đứng ở chỗ thiết bị trắc nghiệm.Từ nạp giới lấy ra một bình ngọc đựng thiết mộc linh hiệp vừa được đề luyện,tiếp theo từ trong bình lấy ra một chút bột phấn. Sau đó trong ánh mắt vô thần nhìn đám người Thiết Mễ Nhĩ. Tùy ý bỏ vào trong hố lõm trên thiết bị.

Lần này Thiết Mễ Nhĩ không hỏi nữa im lặng đứng chờ kết quả. Trên màn hình trắc nghiệm chữ " Cửu " quen thuộc to lớn lại xuất hiện một lần nữa.

Yên tĩnh như chết, vốn vừa náo nhiệt, trong khoảnh khắc, lạnh ngắt như tờ, màu đỏ quang mang lóe ra trên màn hình trắc nghiệm, chiếu xạ trên khuôn mặt mọi người, làm ra tình trạng ngốc trệ có chút tức cười.

Trong đại sảnh mọi người, dưới thành tích chấn nhiếp này, vẻ mặt khác nhau, có chút đặc sắc. Bao gồm cả Liễu Linh, nụ cười nhàn nhạt bình thường mà hắn hay treo trên mặt đã biết mất, dáng vẻ đắc ý cao ngạo như bị hung hăng dẫm mạnh lên, cánh tay siết chặt lại trán nổi lên gân xanh.

Còn Áo Thác thì biểu cảm không còn dùng từ ngữ để miêu ta được. Biến hoá như con tắc kè hoa, đa dạng. Lão tiến cử hai người, ai ngờ hai kẻ này đều là hắc mã đứng đầu. Lòng lão bây giờ như đang thăng hoa, như ăn phải xuân dược vậy.

Ho nhẹ một tiếng. Thiết Mễ Nhĩ đem mọi người đang thừ ra bừng tỉnh lại. Ánh mắt phức tạp nhìn thanh niên dung mạo tầm thường trước mặt. Thật lâu sau. Khẽ thở dài một hơi. nói:

- Ai. Xem ra ta thật sự đã già. Cư nhiên thiếu chút nữa...... Nhưng mà Hai vị tiểu hữu thật đúng là ẩn giấu đủ thâm a. Lấy năng lực của các ngươi như vậy. cái nhị phẩm huy chương trước ngực của ngươi. Thật là có chút không xứng với thân phận nga.

- Lão Áo. Ánh mắt rất không tồi a..

Quay đầu đi. Thiết Mễ Nhĩ vỗ bả vai Áo Thác đang từ trong sự rung động hồi phục lại. Cười nói.

- Quên đi, bất kể thế nào, trước công bố kết quả trắc nghiệm đi.

Áo Thác khoắt tay nói.

- Xếp hạng. Tuy Nham Kiều và Cơ Huyền cùng là chín phần nhưng Cơ Huyền hoàn thành trước thời hạn nên xếp hạng đầu sẽ là Cơ Huyền. Ngươi có ý kiến gì không.

Thiết Mễ Nhĩ suy nghĩ một chút rồi nói phán quyết.

Tiêu Viêm nghe vậy liền gật đầu bày tỏ đồng thuận.

Thiếp Mễ Nhĩ tiếp tục tuyên bố:

- Nham Kiều thứ hai, Liễu Linh thứ ba, Nguyệt Nhi thứ tư....

- Trước tiên chúc mừng các ngươi thông qua kiểm tra bên trong nội bộ công hội, ngày mai, là luyện dược sư đại hội bắt đầu... Các ngươi hẳn là nên minh bạch, loại đại hội này, trừ bổn đế quốc luyện dược sư ngoài ra còn có một ít các ưu tú luyện dược sư có thực lực của các đế quốc khác cũng sẽ tham gia, đồng dạng không thể khinh thường, các ngươi cần phải tận dụng năng lực lớn nhất, chấn áp bọn họ, nói cách khác, nếu là đại hội của đế quốc chúng ta, đừng để bị ngoại quốc luyện dược sư lấy được quán quân, như vậy quả thực có chút mất mặt a...

Cơ Huyền với bài thuyết giảng của Thiết Mễ Nhĩ rất không hứng thú, gật gù chờ lão nói xong thì lăn về phủ Nhã Phi.