Dạy Bảo Đại Tiểu Thư

Chương 49

Tiệc cuối năm của tập đoàn Thiên Kỳ được tổ chức tại trung tâm xa hoa nhất thành phố, khách mời đến đây cũng là những nhân vật không hề tầm thường chút nào. Dưới ánh đèn hoa lệ, Hàn Tâm Kỳ một thân váy đỏ thẫm, tóc búi cao để lộ cái cổ thon dài trắng trẻo, vài sợi tóc xoăn nhẹ tùy ý rũ hai bên tai, bờ vai thon gầy phô bày trong không khí cùng với một thân lãnh đạm ánh mắt câu người... Hàn Tâm Kỳ lúc này vừa mang vẻ đẹp quyến rũ hấp dẫn người khác lại vừa mang một tầng ý vị không thể chạm vào. Cảm giác làm người khác muốn chạm nhưng chạm không tới.

Xung quanh toàn là những người có địa vị xã hội, không phải quan chức thành phố thì cũng là lãnh đạo của các công ty tầm cỡ. Hàn Tâm Kỳ theo lệ chào xã giao, hết người này đến người khác... Hàn Tâm Kỳ có chút nhàm chán.

Vốn muốn đi cùng Hạ Minh Lam nhưng người kia nói sẽ đến sau, muốn cho nàng một bất ngờ. Tuy nhiên buổi tiệc cũng bắt đầu gần một tiếng, sao nàng vẫn chưa xuất hiện.

"Kính thưa quý quan khách, cám ơn các vị đã đến buổi tiệc của Thiên Kỳ hôm nay. Nhân tiện ngày vui này, chủ tịch Thiên Kỳ có vài lời muốn tuyên bố, mời quý vị hoan nghênh chủ tịch Hạ của chúng ta!" Giọng nói người chủ trì vang lên làm mọi người đều hướng về phía sân khấu theo dõi.

Hạ Minh Thiên một thân tây trang phong thái vô cùng khí chất, bước lên sân khấu tươi cười chào mọi người. Lúc này mọi người đều chú ý bên cạnh Hạ Minh Thiên là một cô gái, gương mặt có bốn phần giống Hạ Minh Thiên, mọi người bắt đầu suy đoán.

Vừa nhìn thấy người con gái kia, Hàn Tâm Kỳ bất giác nhíu mày, lúc này khi thấy hai người cùng xuất hiện, cô cũng hiểu mục đích tiếp theo là gì. Tâm bắt đầu rối loạn, nàng đang mâu thuẫn, tại sao không phải ai khác mà lại là con gái của Hạ Minh Thiên....

Hạ Minh Lam một thân váy trắng, mái tóc nâu xoăn được tém sang một bên. Đôi má hồng hào cùng ánh mắt trong trẻo, không còn là vẻ nghịch ngợm hàng ngày, Hạ Minh Lam hôm nay vừa sang trọng vừa mang cảm giác tươi mới đầy năng lượng. Không ít người thầm tán thưởng vẻ đẹp này.

Hạ Minh Lam quét ánh mắt thẳng tới một người, thấy người đó vẻ mặt không vui, nhìn mà như không nhìn nàng suy nghĩ gì đó, đôi mày kia, Hạ Minh Lam thật muốn chọt cho nó giãn ra. "Chị ấy đang không vui, vì đoán ra rồi sao?"

"Không vòng vo nữa, tôi vào thẳng vấn đề, hôm nay nhân lúc mọi người có mặt đông đủ, Hạ Minh Thiên tôi cũng muốn giới thiệu với mọi người - Hạ Minh Lam, nữ nhi của tôi. Từ nay con bé sẽ trở thành cánh tay đắc lực của tôi tại Thiên Kỳ, mong các vị chiếu cố con bé." Giọng Hạ Minh Thiên không nhanh không chậm, dõng dạc nói xong. Hạ Minh Lam cũng nở nụ cười, cúi chào quan khách bên dưới.

Nhìn thấy nữ nhi xinh đẹp trên sân khấu lại còn là con của chủ tịch tập đoàn Thiên Kỳ, không ít người hướng Hạ Minh Lam tán thưởng, khen học thức, khen nàng lớn lên lại xinh đẹp như vậy. Cũng không ít doanh nhân thành đạt trẻ tuổi hoặc các thiếu gia công tử hướng Hạ Minh Lam trò chuyện, Hạ Minh Lam theo ba, thực hành các phép giao tiếp cơ bản. Nàng ở đây nhưng tâm hồn đã sớm bay đến bên chỗ nữ nhân váy đỏ đang uống rượu ở một góc kia. Nàng sốt ruột muốn chết.

Lễ phép xin rút lui khỏi địa bàn nhàm chán, Hạ Minh Lam bước vội về phía Hàn Tâm Kỳ. Thấy Hàn Tâm Kỳ chuẩn bị uống thêm một ly nữa thì lên tiếng ngăn cản.

"Đừng uống nữa, nãy giờ uống hơn 3 ly rồi, chị muốn say tại đây sao?"

Đôi mắt hẹp hướng mắt nhìn người trước mặt, nhếch mép cười nhưng vẫn là đem ly rượu uống sạch. "Cám ơn Hạ tiểu thư quan tâm!"

"Chị..." Hạ Minh Lam biết Hàn Tâm Kỳ là đang giận, nhưng nàng cũng không biết phải bắt đầu từ đâu.

"Nếu không có hôm nay, em định giấu tôi đến bao giờ?" Mắt nhìn ly rượu trong tay, Hàn Tâm Kỳ hỏi cũng không nhìn đến Hạ Minh Lam.

"Em..." Kỳ thật Hạ Minh Lam cũng không biết, khi ba nàng nhắc nàng mới ý thức nhớ ra. Vốn cho rằng xuất thân không liên quan đến tình yêu nên cũng chưa nghĩ tới sẽ nói, nhưng cũng không có ý định giấu chuyện này.

Hàn Tâm Kỳ cũng mong nghe được chút lời giải thích nào đó, chỉ là nhìn đến Hạ Minh Lam biểu tình, thất vọng... Hàn Tâm Kỳ có chút thất vọng.

"Tiểu Kỳ!" Hạ Minh Thiên từ xa đi tới, hướng Hàn Tâm Kỳ gọi.

"Chú Hạ!" Hàn Tâm Kỳ lễ phép chào hỏi.

Hạ Minh Thiên là người đã cưu mang giúp đỡ chị em Hàn Tâm Kỳ, trước kia tuy cô xuất thân danh giá nhưng thật sự đã mất tất cả chẳng còn gì. Cô chỉ là một người mất ba mẹ, mang theo em gái nhờ Hạ Minh Thiên mà có được vị trí như ngày hôm nay. Hạ Minh Thiên là ân nhân của cô. Nếu Hạ Minh Thiên không chấp nhận chuyện của cô và Hạ Minh Lam, yêu cầu cô rời xa Hạ Minh Lam thì sao, cô sẽ nghe theo hay vong ơn bội nghĩa vì tình yêu mà chống đối cùng Hạ Minh Thiên... Hàn Tâm Kỳ đang suy nghĩ dằn vặt...

"Cháu say rồi sao? Sắc mặt không được tốt lắm." Giọng Hạ Minh Thiên ôn nhu, ông xem Hàn Tâm Kỳ như con gái mà đối đãi. Hàn Tâm Kỳ thực sự rất hiểu chuyện, còn là nhân tài kinh doanh giúp đỡ ông rất nhiều.

"Có lẽ, cháu hơi mệt..." Hàn Tâm Kỳ thật sự mệt...

"Vậy cháu về nghỉ ngơi trước đi, ở đây cũng không có gì quan trọng.."

"Yo! Tôi vừa mới đến mà hình như Tiểu Hàn muốn đi rồi hay sao?" Một giọng nói thanh lãnh cùng giọng điệu giễu cợt từ xa hướng tới đây.

"An Tuấn Dực? Tại sao ngươi lại đến đây?" Hàn Tâm Kỳ nhíu mày, hỏi. Nhìn phía sau An Tuấn Dực là An Hòa, mặt càng khó coi hơn.

"Đương nhiên là đến tiệc tất niên của công ty a~" An Tuấn Dực trào phúng nói.

"Từ khi nào Thiên Kỳ trở thành công ty của người nhà họ An ngươi?" Hạ Minh Thiên biết người này, đại thiếu gia của tập đoàn An Thịnh, tập đoàn cạnh tranh với Thiên Kỳ. Nếu Thiên Kỳ là tập đoàn vị thế số một ở trong nước thì ở nước ngoài, An Thịnh cũng là tập đoàn hạng nhất. Mục tiêu địa bàn cạnh tranh khác nhau, cớ sao hôm nay hắn xuất hiện ở đây.

"Hạ chủ tịch chắc là chưa xem qua danh sách cổ đông nhỉ. Cũng nhờ em gái An Hòa thân yêu mà tôi hiện đang nắm trong tay 23% số cổ phần của Thiên Kỳ. Có lẽ sau đêm nay còn tăng đó. Chủ tịch Hạ!" An Tuấn Dực cười càng thêm sâu.

An Hòa đứng một bên nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Hàn Tâm Kỳ, chột dạ quay mặt đi chỗ khác, uống một ngụm rượu.

Hạ Minh Lam mục đích muốn làm rõ với Hàn Tâm Kỳ từ đầu đến giờ vẫn chưa thực hiện được. Chỉ là nghe đến 23% cổ phần có hơi sửng sốt. Nếu An Tuấn Dực có thêm cổ phần thì sẽ có quyền đại cổ đông trong công ty, chưa nghĩ tới chuyện xấu nhất....

Lúc này thư ký chủ tịch vội vã chạy đến, thấy có Hàn Tâm Kỳ và Hạ Minh Thiên thì không do dự báo tin.

"Chủ tịch, dự án đấu thầu lô đất S của công ty thất bại. Không biết lý do gì mà An Thịnh thắng thầu với mức giá sát nút... Chủ tịch.. kế hoạch xây trung tâm mới đã hoàn tất, nguyên vật liệu và nhân công đều đã chuẩn bị, nguồn vốn lưu động của công ty đã đổ vào dự án này. Không mua được lô đất này thì công ty không có đủ nguồn vốn để xoay vòng..." Nói tới đây thư ký cũng biết chủ tịch và Hàn Tâm Kỳ cũng đoán được hậu quả kế tiếp nên không nói tiếp.

An Tuấn Dực mỉm cười.

"Ngày mai công bố thông tin đấu thầu thất bại. Chủ tịch xem cổ phiếu công ty sẽ giảm như thế nào a~. Thật mong đợi."

"À, không biết nếu cổ đông biết mãnh đất nằm trong tay tôi thì sẽ phản ứng như thế nào. Uhm.. với những con sâu đang muốn bán cổ phần cho tôi nữa, hẳn là rất nôn nóng... không biết sau này có còn cơ hội gọi một tiếng chủ tịch Hạ hay không nữa" An Tuấn Dực nói xong tự cụng ly với ly rượu Hàn Tâm Kỳ đang cầm trong tay, vui vẻ rời đi.

"Xin lỗi..." An Hòa nói như chỉ có cô cùng Hàn Tâm Kỳ nghe, sau đó rời đi. Cô cũng không nhìn Hàn Tâm Kỳ, thật không đủ can đảm nhìn...

Cùng lúc An Hòa rời đi, Hạ Minh Thiên ôm lấy lồng ngực, ngất xỉu.

"CHỦ TỊCH!!!!!!"

"BA!!!!"

Chủ tịch Hạ đột nhiên ngất xỉu khiến cả hội trường kinh ngạc, Hàn Tâm Kỳ nhìn Hạ Minh Lam lo lắng đỡ Hạ Minh Thiên lên xe rồi mới trở về bữa tiệc, cám ơn rồi tuyên bố kết thúc. Sau đó cũng vội vã đến bệnh viện....