Đế Diệt Thương Khung

Chương 108: Tăng mạnh gấp bốn lần

Sắc mặt Thanh Lâm trông rất khó coi, thực lực của Lâm Đồng Phỉ mạnh cỡ nào, căn bản cậu không thể cảm nhận được, đến nay vẫn đang bị áp chế ở trong cảnh giới Tinh Hoàng, nếu không áp chế, thì sẽ đáng sợ như thế nào?

“Tiểu sư đệ, chiêu thứ hai rồi nhé!”

Lâm Đồng Phỉ cười cười, tay phải thò ra, năng lượng ở bốn phía nhất thời điên cuồng trỗi dậy, giống như bị hút vậy, chúng ngưng tụ lại trên lòng bàn tay hắn với tốc độ cực kỳ đáng sợ, dưới nụ cười nhạt nhẽo của Lâm Đồng Phỉ, chỉ trong tích tắc đã hóa thành một bàn tay hư ảo lớn khoảng trăm trượng tát Thanh Lâm thật mạnh!

Sắc mặt Thanh Lâm thay đổi hẳn, đôi cánh thứ hai ở phía sau lưng đã hoàn toàn giương ra, trong khoảnh khắc giương ra, nguồn năng lượng cuồng bạo vốn vĩ thuộc về lòng bàn tay, thuộc về Lâm Đồng Phỉ lại bị cậu ta cướp đoạt đi chút ít, hơn nữa sau khi cướp đoạt đi còn trực tiếp chảy vào trong cơ thể, khiến cho thực lực toàn thân của cậu tăng vọt lên gấp hai lần!

“Ơ? Phép thuật đôi cánh thần ư? Hai đôi cánh ư?”

Con ngươi của Lâm Đồng Phỉ co mạnh lại, hít dòng không khí lạnh vào người, nhìn vào trong ánh mắt của Thanh Lâm càng thêm nể phục.

“ Thật không biết ngươi rốt cuộc là một quái thai thế nào, phép thuật đôi Thần Dực này ngay cả khi sư tôn tự tạo ra cũng phải trải qua nhiều năm mới có thể ngưng tụ được đôi cánh đầu tiên, còn ngươi chỉ với khoảng thời gian ngắn ngủn chưa đầy một tháng đã có thể ngưng tụ ra được hai đôi, thực là... Quá yêu nghiệt đi!”

Tuy nói như vậy, nhưng bàn tay ấy lại không hề ngưng lại, những nơi hắn đi qua, mỗi một tấc không gian đều nứt ra, không ngừng phát ra tiếng nổ, một sợi dây đen thô dài nhắm về phía Thanh Lâm lao đến.

Còn chưa đến gần, sức ép và chưởng phong của bàn tay ấy đã thổi tung mái tóc của Thanh Lâm, càng khiến cho hô hấp của cậu ta cũng trở nên gấp rút.

Sau khi thực lực tăng mạnh lên gấp hai lần, Thanh Lâm cũng không hề trực tiếp công kích, mà cắn răng lật bàn tay lại, bỗng nhiên hiện lên ánh sáng màu đỏ như máu khiến ai nấy đều sợ hãi!

“ Đây là... Thiên kiếp?!”

Lâm Đồng Phỉ khẽ run sợ, tỏ vẻ sợ hãi: “Ngươi có thể khống chế sức mạnh Thiên kiếp sao?”

“Hừ!”

Thanh Lâm hừ lạnh một tiếng, không thèm đếm xỉa đến, sức mạnh của Hồng Thiên kiếp đó dưới sự tăng mạnh gấp hai lần trở nên thô và nhỏ như Thanh Lâm vậy, dưới sự điều khiển của Thanh Lâm cũng hóa thành một bàn tay lớn cỡ mười trượng vỗ về phía Lâm Đồng Phỉ.

“Ầm!”

Hai luồng sức mạnh va vào nhau, nhất thời phát ra tiếng vang kinh thiên động địa, tất cả hoa cỏ ở bốn phía đều hóa thành bột vụn, hệt như ngày tận thế vậy, cả bầu trời một mảng u tối, xuất hiện lượng lớn vết nứt trong không gian, ngay cả những ngọn núi lớn cách nơi này hàng trăm dặm cũng bắt đầu rung chuyển hệt như muốn sạt lở vậy.

Bàn tay do Hồng Thiên kiếp hóa thành đó, sau khi kiên trì được một khoảng thời gian bỗng nhiên tan vỡ, lần nữa trở vào trong cơ thể Thanh Lâm, còn cơ thể của Thanh Lâm thì liên tục lùi hơn chục bước, sắc mặt trắng bệch, rồi còn phun ra một ngụm máu tươi, trên dưới thân người của cậu còn xuất hiện vết nứt.

Tác dụng của quả Hóa tôn ngay lúc này hoàn toàn thể hiện ra, những vết nứt trên cơ thể của Thanh Lâm hầu như trong khoảnh khắc xuất hiện liền lập tức khôi phục trở lại, vả lại nhìn chung, máu thịt càng trở nên lớn mạnh hơn so với trước đây. 

Quả Hóa tôn, vật trong truyền thuyết, có người từng nói, nếu có được chúng trong tay sẽ bất tử bất diệt.

Lời nói này tuy có chút phóng đại, nhưng Thanh Lâm lại nhận thức được rằng, trừ phi là trực tiếp bị giết chết, hoặc là chịu vết thương khó có thể trị khỏi, nếu không thì quả Hóa tôn đều có thể trị khỏi hoàn toàn trong chốc lát!

Cùng lúc đó, bàn tay to trăm trượng được biến hóa thành Lâm Đồng Phỉ cũng xuất hiện một vết nứt, vết nứt này càng lúc càng lớn, đến cuối cùng, chúng dần vỡ nát dưới nụ cười khổ của Lâm Đồng Phỉ.

“Tiểu sư đệ ngươi thật lắm thủ đoạn, tuy ngươi giờ đây chỉ là kỳ đầu của cảnh giới Linh Đan, nhưng nếu thật sự giao đấu, e là kỳ đầu của Bổn Thần cũng không thể làm gì được ngươi.” Lâm Đồng Phỉ than thở nói.

Thanh Lâm im lặng, nội soi được một lúc, linh đan được hình thành trong cơ thể vào lúc đột phá nay đã bị tiêu hao mất một phần năm sức mạnh, nếu cứ thế tiếp tục, căn bản không thể tiếp được mười chiêu của Lâm Đồng Phỉ.

“Để ta xem xem, ngươi còn những thủ đoạn nào!”

Lâm Đồng Phỉ cười to một tiếng, không biết vì sao, hắn nhìn tiểu sư đệ đã sớm được định sẵn ở ngay trước mặt mình, càng xem càng vừa mắt.

“Ầm!”

Chưa kịp nói xong, Lâm Đồng Phỉ lần nữa tung ra một chưởng, giống với trước đây vậy, chẳng qua một chưởng này có thể đánh văng ra hai trăm mấy trượng!

Sắc mặt Thanh Lâm trầm xuống, cố nghiến chặt răng, đôi cánh thứ ba được ẩn giấu trong cơ thể đó hoàn toàn được giương ra!

“Cái gì?”

Lâm Đồng Phỉ trố mắt đờ ra: “Còn có đôi cánh thứ ba ư? Tiểu sư đệ, ngươi...”

Sự kinh hãi mà Thanh Lâm cho hắn quả thực là quá nhiều quá nhiều, tinh lực khó hấp thu đến mấy, hắn không phải không hay biết, nếu chỉ đơn thuần hấp thu tốc độ, đừng nói bản thân, cho dù là sư tôn, e là cũng không sánh bằng một phần của Thanh Lâm!

Thanh Lâm của lúc này, trong lúc đôi cánh thứ ba giương ra, trong cơ thể đã vang lên một tiếng nổ, linh đan đó trực tiếp bị nguồn năng lượng cuồng bạo nạp đầy, cả cơ thể của cậu dường như đều căng phình ra, vạt áo tự động phấp phới, mái tóc dài màu tím yêu dị bay bổng sau lưng, gương mặt tuấn mỹ hoàn toàn được hiện ra trước mắt Lâm Đồng Phỉ.

“Tướng mạo cũng có thể sánh với sư huynh.” Lâm Đồng Phỉ mỉm cười, bàn tay bỗng vỗ mạnh.

Thanh Lâm một bước chạm đất, bóng người bỗng nhiên xông ra, Hồng Thiên kiếp đó xuất hiện lần nữa, vỗ mạnh về phía bàn tay hư ảo do Lâm Đồng Phỉ hóa ra.

“Ầm!”

Đất trời rung chuyển!

Dưới sự tấn công như thế này, mặt đất hoàn toàn xuất hiện vết nứt, giống như động đất vậy, mạng nhện chi chít nhanh chóng giăng đầy ra xa.

Cùng lúc đó, sóng âm lớn như vậy càng khiến cho núi sông ở phương xa đang lung lay sắp đổ, xuất hiện vết nứt, từng tảng đá to từ trên núi lăn xuống, đỉnh núi cao khoảng chục mét dưới sự tấn công lần này trực tiếp sạt lở!

Trong cơ thể Thanh Lâm phát ra tiếng kêu vang, sức va chạm cực mạnh như thế, dường như khiến cho eo bàn tay của hắn nứt ra, nếu không có quả Hóa tôn, hắn nhất định tin rằng, chỉ với một đòn này, bản thân sẽ trọng thương hôn mê.

Cậu ấy dù sao cũng chỉ là cảnh giới Linh Đan, tuy sức mạnh đã được tăng mạnh gấp bốn lần, nhưng khoảng cách so với cảnh giới Tinh Hoàng thì thực sự quá lớn quá lớn!

Lẽ đương nhiên, bản thân Lâm Đồng Phỉ không phải là cảnh giới Tinh Hoàng, mỗi một lần tấn công mà hắn xuất ra đều có uy lực của pháp tắc, tuy lúc này đã áp chế ở cảnh giới Tinh Hoàng, nhưng nếu là cao thủ cùng đẳng cấp của cảnh giới Tinh Hoàng chiến đấu cùng hắn thì cũng phải thua.

Có lẽ, nếu đối thủ mà Thanh Lâm thực sự phải đối diện là cảnh giới Tinh Hoàng, cho dù không phải là địch thủ, nhưng cũng không phải không có khả năng chạy trốn...

Cảnh giới Linh Đan, trong tay của cảnh giới Tinh Hoàng còn có khả năng chạy trốn, chỉ với điều này đã đủ làm thế giới này kinh hãi.

“Sư tôn từng nói, ba đôi cánh có thể nhân đôi thực lực tăng mạnh lên gấp bốn lần, nếu lời này không phải là giả dối, thì phép thuật đôi cánh thần không hổ là pháp thuật nghịch thiên mà cao thủ bản đồ cấp bốn đều muốn có được...” Nhìn bàn tay đang nhanh chóng tan vỡ trước mặt, Lâm Đồng Phỉ lắc đầu thở dài.

“Tiểu sư đệ, nếu ngươi có đôi cánh thứ năm, thực lực tăng mạnh lên gấp mười sáu lần, thêm vào sức mạnh đáng sợ của Thiên kiếp, e là cảnh giới Tinh Hoàng này của ta cũng không thể áp chế được ngươi rồi.”

Thanh Lâm nghe lời này bèn cười khổ, thì thầm nói: “Ngay cả đôi cánh thứ tư cũng không có, còn nói chi đến đôi thứ năm, còn không phải do lão già ấy quá keo kiệt sao...”

“Bất kể thế nào, lời nói của sư tôn ta cũng phải quân theo, nếu không, người bị trừng phạt sẽ là ta...”

Lâm Đồng Phỉ bất lực bĩu môi, liền nói: “Chiêu thứ tư rồi, tiểu sư đệ, để sư huynh xem xem, người còn có thủ đoạn gì có thể khiến cho sư huynh kinh hãi!”