Thẩm Trúc Bạch lần này chỉ hận không thể tự tát chết chính mình, con người của cậu sao lại có thể ngu ngốc đến thế được cơ chứ ? Trước mặt cậu là một con quỷ dữ nó thậm chí còn có thể bẻ gãy cổ cậu lúc nào không hay... Vậy mà vừa nãy cậu dám chửi nó, thật sự là Thẩm Trúc Bạch ăn phải gan hổ rồi sao ?
Ngưu Châu tức giận đến độ tà khí cũng nổi lên, Trạch Khiết Long thầm kêu không ổn, định bụng sẽ chạy đến ngăn chăn Ngưu Châu để Thẩm Trúc Bạch chạy trốn, nào ngờ trong lúc quẫn bách... Thẩm Trúc Bạch lại nhìn con quỷ, lấy tay xoa đầu nó rồi cười nói. " Ngươi đừng tức giận, trong lời nói của ta cũng có phần đúng... Nhưng cũng có phần sai trong đó, ta không cố ý chọc giận ngươi...nếu chọc giận ngươi thì cánh tay bị cụt của ngươi chắn chắn sẽ mọc lại để tát chết ta đấy" Ngưu Châu một vẫn tức giận đùng đùng nhưng nó nhìn thái độ nhận lỗi của Trúc Bạch thì cũng vơi đi cơn tức được một chút. Con quỷ thô lỗ hỏi . " Ngươi đúng cái gì ? Sai cái gì ? Nói mà không thuận tai ta thì ta sẽ giết chết ngươi đấy" Thẩm Trúc Bạch biết lần này nếu nói sai...không chừng Ngưu Châu sẽ giết mình thật, cậu chừng chừ một lát...quyết định lên tiếng. " Ta đoán không nhầm lúc ngươi còn sống ngươi chắc chắn là một người hiền lành tốt bụng, cuộc sống tuy có vất vả nhưng không làm hại ai.... Chỉ có điều vì một uẩn khúc nào đó mà mới thành quỷ. Nhưng ngươi nghĩ đi! ta thấy ngươi cũng là con quỷ, vậy thì chắc chắn người ngươi muốn báo thù cũng đã chết từ lâu. Vậy mà ngươi còn lưu lạc ở đây, giết không ít người. Vậy ngươi có được xem là anh hùng hay không ?" Lời nói của Thẩm Trúc Bạch như đánh vào kí ức đã chìm vào quên lãng của nó. Ngưu Châu nhớ về đoạn kí ức xưa trước khi làm người của mình. Trước khi chết, Ngưu Châu chỉ là một người gõ mỏ đêm khuya, có một hôm tình cơ đi qua bụi trúc...thấy con trai độc tôn của quan huyện thời ấy cưỡng hiếp một cô gái. Sau đó, hắn nhanh chóng đến ngăn cản con quan huyện...hai người xô xát một hồi thì con quan huyện bị ngã, một thân trúc nhọn đâm xuyên đầu người kia đến chết... Thế là hắn bị bắt, đáng lí...hắn chỉ bị tội ngồi tù là cùng. Nhưng quan huyện mất con trai, lòng đau đớn tột độ... Trước khi giết hắn còn cho người cưỡng hiếp vợ hắn, giết cả một gia đình. Ngưu Châu cũng bị quan huyện hạ độc mà chết, vừa đau khổ vừa thù hận. Ngưu Châu hóa ma cũng nhất quyết báo thù quan huyện, hắn cứ như thế mà đồ sát cả một nhà mười mấy người... Sau đó, vì giết người quá mức cho phép mà hóa quỷ, từ đó...cứ ức cũng theo năm tháng phai mờ dần. Hắn trở thành một con quỷ độc ác, qua nhiều năm...mạng người bị hắn giết cũng tăng lên. Cho đến một ngày, hắn gặp được một người...chỉ là một người phàm mà khiến Ngưu Châu phục tùng đến bây giờ. Ngưu Châu vừa hồi tưởng lại quá khứ, lại vừa nhớ đến chuyện tám năm về trước... Lúc đó hắn đang bắt canh chừng hồn ma của Trạch Khiết Long, vốn dĩ... Trong trí nhớ của hắn, Trạch Khiết Long là một hồn ma rất hung bạo. Vì không thể nhập về thể xác lại bị người đứng đầu Hoa Điện ăn dần linh hồn bằng một cách nào đó Trạch Khiết Long đã phá vỡ phong ấn lẫn xích ma dưới chân, đánh tiêu tán vài con quỷ. Đến cả Ngưu Châu cũng bị xé đứt một cánh tay. Nhớ đến chuyện này, Ngưu Châu tức giận không thôi. Nó không thèm nói lí lẽ với Thẩm Trúc Bạch nữa, nó vung một chưởng lên về phía Trạch Khiết Long. Cũng may từ nãy đến giờ Trạch Khiết Long luôn giỏi theo hành động của bọn họ cho nên lúc chưởng kia vừa tiến đến hắn cũng đã kịp thời né, nhưng mà Ngưu Châu vẫn có vẻ rất tức giận, định đánh đến chỗ hắn. Thẩn Trúc Bạch vội ngăn cản. " Này! Này ! Anh trai, cớ gì lại đánh nhau thế ? Mau ngồi xuống nghe tôi nói chuyện đi nào" Ngưu Châu thấy Thẩm Trúc Bạch chắn trước mặt, cũng không kiêng dè gì mà tát cậu một cái muốn lệch cả quai hàm, nhìn thấy Thẩm Trúc Bạch ngã sõng soài dưới đất, nó gần gừ mắng " lũ người hạ đẳng" rồi tiến đến chỗ Trạch Khiết Long giao đấu. Tam A Nha nhìn Thẩm Trúc Bạch nằm bẹp dí dưới đất, vội vàng chạy đến đỡ dậy rồi nói. " Anh Bạch! Anh có sao không ? Có bị gì không ?" Thẩm Trúc Bạch hai vai run run như thể sắp khóc, Tam A Nha vội vã muốn an ủi. Nào ngờ cậu ngẩng cái đầu bị tát sưng như cái đầu heo lên rồi nói. " Mẹ nó ! Cái con quỷ lai thú kia dám đánh ông à ? Được! Ông đây cho mày khỏi đầu thai luôn" Nói rồi... Thẩm Trúc Bạch chạy nhanh đến chỗ của một ma một quỷ đang giao đấu, ngay tại khoảnh khắc Ngưu Châu chuẩn bị tung đòn thứ hai đến Trạch Khiết Long thì cậu đã nhảy lên lưng nó, một tay che mắt con quỷ lại...một tay nắm tóc Ngưu Châu, miệng tức giận mắng. " Mẹ nó, mày dám tát ông à ? Mày không muốn đầu thai đúng không ? Mày hết số quỷ với ông rồi nhé ! Ông đây sẽ đánh chết mày..."