- Tiểu Mi à, nếu con theo Tống đại sư học giám định đồ cổ, vậy ông có sưu tầm vài món đồ cổ, không biết con có thể giúp ông xem giá trị của chúng như thế nào không? Vừa nhắc đến mấy món đồ cổ mà mình sưu tầm, mặt Mẫn Ngọc Lâm vui vẻ hẳn lên. - Dạ được chứ ạ! Có điều con cũng chỉ mới theo thầy Tống học không bao lâu, còn nhiều thứ không biết lắm, con chỉ sợ là mình có sơ sót gì đó thôi. Nếu có sai sót gì, mong ông bỏ qua cho ạ. Dương Tử Mi khiêm tốn nói. - Ha ha, con khiêm tốn quá. Con có thể mua được đồ cổ lúc chỉ mới năm tuổi, điều đó chứng tỏ con có cặp mắt nhận biết đồ vật rất đặc biệt. Thế nên ông hoàn toàn tin tưởng con! Mẫn Ngọc Lâm cười nói. Dương Tử Mi cũng cười đáp: - Lần đó chẳng qua chỉ là may mắn thôi ạ. - May mắn đương nhiên là quan trọng, nhưng chuyện mua được đồ cổ giá hời không phải chỉ may mắn là đủ đâu. - À, cũng có chút con mắt tinh tường của con trong đó ạ, hi hi! Mẫn Ngọc Lâm dẫn Dương Tử Mi vào phòng sưu tập đồ cổ của ông. Trước thời đổi mới, tổ tiên nhà họ Mẫn đều là những người mở tiệm cầm đồ nên họ thu thập được rất nhiều thứ. Đến đời của Mẫn Ngọc Lâm, ông làm đến chức tỉnh trưởng, thêm nữa là ông vốn thích sưu tầm đồ cổ, đặc biệt là các món đồ cổ thời nhà Thương, nên những món đồ mà ông sưu tầm được cũng nhiều vô số. Tuy nhiên, vừa bước chân vào căn phòng nọ, Dương Tử Mi cảm thấy hỏa tính trong phòng mạnh hơn rất nhiều so với bên ngoài. Cô dùng thiên nhãn để tiên đoán thì lập tức một biển lửa xuất hiện ngay trước mắt cô. Tất cả mọi thứ đều bị đốt thành tro bụi. Mắt cô khẽ giật lên một cái. Cô tiếp tục quan sát phong thủy trong phòng và phát hiện kiến trúc của căn phòng có rất nhiều góc nhọn, hơn nữa vị trí của căn phòng còn nằm ngay trên vị trí của Hỏa Tinh ở hướng nam so với vị trí của toàn bộ ngôi nhà, hình thành nên Hỏa Hình Sát, rất dễ xảy ra hỏa hoạn. Còn theo giải thích trong ngũ hành thì như thế này. Phòng sưu tầm cũng giống như nhà kho vậy, thuộc hành mộc, cho nên nếu kiến trúc có quá nhiều góc nhọn thì sẽ hình thành nên Hỏa Hình Sát, hỏa khí mạnh mẽ, dễ xảy ra hỏa hoạn. Các góc nhọn hướng vào các vị trí khác nhau thì vấn đề phát sinh cũng sẽ khác nhau. Nếu các góc nhọn kia chiếu vào vị trí của Hỏa Tinh thì dễ xảy ra hỏa hoạn, còn nếu Hỏa Hình Sát nọ chiếu lên các vị trí khác thì có thể sẽ xảy ra họa sát thân hoặc nhẹ thì cũng tán gia bại sản. Ngoài ra, còn một loại phòng cũng rất dễ phát sinh hỏa hoạn. Đó chính là những căn phòng được thiết kế theo hình tam giác. Hình tam giác ở đây bao gồm cả những căn phòng có ba hoặc nhiều hơn ba góc nhọn, bao gồm luôn cả những căn phòng có hình dạng kỳ lạ không giống ai. Những căn phòng như thế, Bà Hỏa rất thích đến viếng thăm. Căn phòng trước mặt Dương Tử Mi đây chứa rất nhiều tâm huyết của Mẫn Ngọc Lâm, một khi cả căn phòng đều bị cháy sạch thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Nghĩ vậy, Dương Tử Mi bèn nói: - Ông ơi, ông để nhiều đồ sưu tầm ở đây như vậy, ông phải chú ý cẩn thận một chút ạ. - Không sao, ở đây rất an toàn. Nếu ông không cho phép thì ngay cả mấy con ruồi cũng đừng hòng lọt vào đây. Mẫn Ngọc Lâm nói. Quả nhiên, căn phòng nọ được trang bị hệ thống an ninh bằng tia hồng ngoại hiện đại, người khác rất khó tiếp cận. Nhưng vấn đề ở đây là Bà Hỏa muốn đến lúc nào cũng được và không chừa một ai, cho dù là thiết bị an ninh có đảm bảo an toàn hay không. - Ông à, có một số thứ chúng ta cũng không thể phòng ngừa được đâu ạ. Ví dụ như lửa chẳng hạn. Nếu nhìn từ góc độ phong thủy thì căn phòng nằm nằm ngay trên vị trí của Hỏa Tinh, rất dễ bị cháy đấy ạ. Con thấy tốt nhất là nên hóa giải ạ. Dương Tử Mi nhìn Mẫn Ngọc Lâm nói. - Ô? Vậy sao? Mẫn Ngọc Lâm không tin lắm. Bởi vì hệ thống phòng cháy chữa cháy của căn phòng đều do các chuyên gia giỏi đến thiết kế và bố trí, thế nên theo lý mà nói thì xác suất xảy ra hỏa hoạn rất thấp. Thấy Mẫn Ngọc Lâm không tin lời mình lắm nên Dương Tử Mi cũng không nói gì nữa. Lúc nãy cô dùng thiên nhãn để tiên đoán tình hình của nơi này, hơn nữa còn nhắc nhở Mẫn Ngọc Lâm đề phòng hỏa hoạn, vậy là đã tiết lộ thiên cơ rồi. Tiết lộ thiên cơ sẽ bị trừng phạt!