Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế) - 唐门高手在异世

Quyển 1 - Chương 1022:Bản đồng tử muốn đi, không ai có thể lưu được.

Thọ Đồng Tử liếc mắt nhìn Huyết Thiên Hà, còn chưa kịp mở miệng thì thân hình Lộc Đồng Tử chợt lóe chắn trước hai người cướp lời mà tươi cười nói: - Sát thần Thiên Cốc chẳng qua là do người ngoài đồn bậy bạ mà thôi, chư vị nghe được cười cho qua là xong, lần này là ta đã làm phiền rồi, xin cáo từ! - Còn muốn chạy? Huyết Thiên Hà vừa bị Lộc Đồng Tử thiếu chút nữa đánh lén thành công hét lên, thân là cao thủ Linh Giai thượng phẩm, lại còn là thành chủ Huyết Vụ Thành, làm sao hắn có thể từ bỏ ý đồ? Vừa dùng lời nói kích bác đối phương không thành công, hiện tại thấy hai đồng tử này muốn ly khai, sao hắn đáp ứng đơn giản vậy được? Trong lúc nói chuyện, bàn tay Huyết Thiên Hà hé ra, chưởng ảnh khắp trời đánh tới hai vị đồng tử. Lộc Đồng Tử khẽ cười một tiếng: - Thiên hạ to lớn, bản đồng tử muốn đi không ai có thể lưu lại được. Vừa nói lại nhìn về phía Đường Phong, hắn nói tiếp: - Vị tiểu ca kia cần phải tu luyện cho tốt, Thọ tử còn muốn lĩnh giáo với ngươi. - Ngươi còn lắm miệng! Thọ Đồng Tử trừng mắt nhìn Lộc Đồng Tử. Chưởng ảnh của Huyết Thiên Hà ập đến, đánh vào vị trí của hai đồng tử tan thành từng mảnh vụn, nhưng khi chưởng kình vừa biến mất thì ánh mắt mọi người đột nên trở nên kinh ngạc cùng kiêng kỵ. Không biết từ lúc nào hai người Thọ Đồng Tử và Lộc Đồng Tử đã không còn hình bóng nữa, thậm chí không ai ở đây có thể nhận biết được bọn họ biến mất như thế nào. Trong nháy mắt mọi người tra xét xung quanh đến cực hạn của bản thân nhưng vẫn như cũ không tìm được khí tức của hai vị đồng tử, bọn họ cứ như vậy chạy mất dưới ánh mắt mọi người. - Thiên Cốc tam đồng tử, quả nhiên danh bất hư truyền! Tần Thả Ca thở dài một tiếng, Phúc Đồng Tử của Thiên Cốc tam đồng tử tinh thông tính toán, chỉ cần bị hắn tính toán trên người thì dù cho ngươi có chay trốn tới chân trời góc biển hắn cũng có thể bắt ngươi ra được, căn bản không thể ẩn dấu. Mà tu đạo suốt đời của Thọ Đồng Tử là giết người, chuyên về những chiêu số lấy mệnh người nhanh nhất, cho nên mới có uy danh sát thần, về phần Lộc Đồng Tử thì tinh thông các loại kỳ thuật, không phải người thường có thể sánh bằng. Bản lãnh ẩn nấp của hắn đã siêu việt trình độ của tất cả mọi người, đều là Linh Giai thượng phẩm nhưng Lộc Đồng Tử trốn dưới đất không một ai nhận biết được. Mà thủ đoạn hắn mang theo Thọ Đồng Tử rời đi cũng không thể tưởng tượng nổi. Trong Thiên Cốc tam đồng tử, uy danh lớn nhất chính là Thọ Đồng Tử bởi vì một khi hắn xuất thủ thì không có ai toàn mạng được. Nhưng nếu như so sánh thì người nguy hiểm nhất lại là Lộc Đồng Tử, Thọ Đồng Tử giết người còn có dấu hiệu nhưng nếu như ai đó bị Lộc Đồng Tử lấy đi tính mệnh đều không bị phát hiện, hắn giống như là độc xà, bằng vào thủ đoạn bí ẩn đánh đối phương một kích trí mạng. - Lão Huyết ngươi quá xung động rồi! Tần Thả Ca nhìn Huyết Thiên Hà thở dài một tiếng. - Vừa rồi nếu như đánh nhau thì cũng khó xong. - Hừ. Huyết Thiên Hà phất ống tay áo. - Lão phu làm việc không tới phiên ngươi khoa tay múa chân? Người của Tần Thả Ca bị ngươi dạy đều nhát gan như vậy! Tần Thả Ca giống như dẫm phải đinh, nhịn không được cười khổ không ngớt. Hỏa Phượng nghi hoặc một bên nói: - Kỳ quái, vì sao lần này Thọ Đồng Tử ly khai đơn giản như vậy? Một khi hắn đã xuất thủ thì không lấy được tính mệnh quyết không bỏ qua. - Hắn và ta có ước định. Đường Phong thở gấp liên tục, thân thể vô lực, căn bản đứng không vững, may mà có các nàng đỡ một bên. - Ước định gì? Tần Thả Ca hỏi. - Nếu như ta có thể làm hắn bị thương thì hắn sẽ lưu lại một mạng cho ta! May mà cuối cũng cũng có thể làm hắn bị thương được… Đường Phong vừa nói vừa họ nhẹ không ngớt. - Vì sao ngươi và người Thiên Cốc lại kết thành thù hận? Tần Thả Ca có chút không nghĩ ra. - Nói đến chuyện này thì rất dài. Đường Phong cực kỳ bất đắc dĩ, nếu như trên người Thiên Cơ Tử không có bản trận pháp Thiên Cơ thì hiện giờ những nhân vật nguy hiểm của Thiên Cốc cũng không cùng nhau xuất hiện. - Đừng nói nữa, mau lại đây nghỉ ngơi. Lại tỷ ở bên cạnh hắn đau lòng muốn chết. - Ừm. Đường Phong gật đầu, sau một khắc cảm thấy hoa mắt liền trực tiếp ngất đi. Địch nhân đã thối lui, hắn cố gắng tới bây giờ tinh thần và thân thể đã đạt đến cực hạn, Đợi cho Đường Phong tỉnh lại cũng đã qua đi ba ngày. Lúc này có lẽ là lần hôn mê dài nhất của Đường Phong, lúc chiến đấu chịu phụ tải quá nặng, ngay cả thân thể cường tráng như Đường Phong cũng có chút ăn không tiêu. Lúc tỉnh lại thấy Lại tỷ, Tiểu Nhã đang hầu hạ ở bên cạnh, thấy Đường Phong có động tĩnh hai nàng đều kích động không ngớt, Lại tỷ thì nhanh chóng tiến lên đỡ Đường Phong ngồi dậy, còn Tiểu Nhã nhanh chóng đi báo tin cho người khác. Chỉ chốc lát, trong phòng đã chật kín người. Diệp Dĩ Khô ngồi bên cạnh kiểm tra chút tình huống trong thân thể Đường Phong, nhịn không được vành mắt đỏ hoe lên oán trách nói: - Rốt cuộc con dùng chiêu thức gì để cho thân thể của mình bị tổn hại tới mức vậy? - Được rồi, đừng trách nó nữa, đây cũng là tình huống hắn bất đắc dĩ mà thôi. Đường Đỉnh Thiên khuyên giải an ủi nói. - Có thể sống sót được trên tay Thọ Đồng Tử, đây là vận khí của hắn. Hỏa Phượng thở dài một tiếng. - Không có việc gì, chỉ cần chút thời gian điều dưỡng là được rồi. Đường Phong mở miệng an ủi nói, sau lại nhìn mọi người có chút nghi hoặc hỏi: - Vì sao mọi người lại tới đây? Đường Đỉnh Thiên cười nói một bên: - Con làm ra động tĩnh lớn như vậy ở Linh Mạch Chi Địa, chúng ta làm sao không đếm xỉa tới được, chỉ là hành tung của con phiêu hốt bất định không tài nào tìm được, còn về phần tại sao hai vị kia cũng đến thì phải hỏi phu nhân. Đường Đỉnh Thiên nói hại vị tự nhiên là ám chỉ Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà, hắn cũng không hiểu tại sao hai vị thần long thấy đầu không thấy đuôi này lại ra tay vào lần này. - Bọn họ là những người mạnh nhất Linh Mạch Chi Địa, hiện giờ người trong nhà của bọn họ bị khi dễ, tất nhiên là bọn họ muốn xuất đầu. Chẳng qua bọn họ còn chưa làm được gì thì những người kia đã bị một mình tiểu tử ngươi đánh bỏ chạy rồi. Hỏa Phượng hé miệng cười nói: - Không ai nghĩ tới phong ấn thiên địa bị phá,Linh Mạch Chi Địa lại xảy ra nhiễu loạn lớn như vậy. Nghe xong lời giải thích của Hỏa Phượng, Đường Phong mới hiểu được vì sao mà Tần Thả Ca cùng Huyết Thiên Hà lại tới đây.