Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế) - 唐门高手在异世

Quyển 1 - Chương 764:Trận pháp hiển uy

Có mấy tên gia hỏa cảm giác nhạy cảm phát giác có chuyện bất thường, vốn định lui về đường cũ, nhưng lại bị người phía sau đẩy về phía trước. Tràng diện đầy hỗn loạn, cùng với số lượng người Huyết Vụ Thành gia tăng, tình cảnh hỗn loạn cũng theo đó lớn dần. Màn này khiến Linh giai của các đại gia tộc nhìn thấy mà đầy nghi hoặc, nếu Huyết Vụ Thành có một người mù lòa còn có thể chấp nhận, nhưng không thể mù lòa toàn bộ như vậy? Một lúc sau, khi nhân số đột nhiên tăng đến 200- 300 người, cửa vào Linh Mạch Chi Địa đã vô cùng tấp nập, tất cả đám người Huyết Vụ Thành đều thi triển cương khí hộ thân, để phòng bất trắc tiềng ồn ào dần truyền đến tai cao thủ các đại gia tộc. - Tại sao tất cả lại tối đen thế này, không nhìn thấy gì cả? - Bây giờ là ban đêm ở Linh Mạch Chi Địa sao? - Tại sao ta không nghe thấy thanh âm? - Trúng kế rồi, có mai phục, mau lui lại! Mặc dù có một hai người biết rõ tình huống không ổn, muốn tranh thủ thời gian thối lui đến lối vào, nhưng nơi này người đi lại tấp nập, chính bản thân bọn chúng cũng không biết bị người khác chen lấn đến vị trí nào mới có thể tìm đến cửa vào? Một đám mấy trăm người đồng loạt biến thành mù lòa kẻ điếc, duỗi hai tay ra phía trước lục lọi, nhưng chỉ có thể xoay vòng trong một phạm vi rộng lớn như vậy. Một hồi sau, cuối cùng ba lão giả Hồng bào cũng đi đến, vừa bước vào Linh Mạch Chi Địa, ba lão giả Hồng bào lập tức biết rõ tình hình không ổn. Bọn chúng vận chuyển cương khí khắp người, bắn ra ba luồng khí thế rừng rực ngút trời, khiến cao thủ các đại gia tộc đang mai phục bên ngoài ba dặm ngược lại hít một hơi khí lạnh. - Linh giai trung phẩm! Sắc mặt Trang Chính Kiền đầy hoảng sợ. Trong Linh Mạch Chi Địa chỉ có hai Linh giai trung phẩm, nhưng Huyết Vụ Thành thoáng cái đã tới ba người. Cộng thêm mấy chục Cao thủ Linh giai tại đây, dựa vào lực lượng này hoàn toàn có thể dẹp yên toàn bộ Linh Mạch Chi Địa. - Trận pháp! Lão giả Hồng bào trước đó nói chuyện với Đường Phong nhãn lực không tầm thường, lập tức biết rõ nhóm người của mình đã rơi vào trong một loại trận pháp cao minh, cao giọng hô: - Vị cao nhân nào bố trí trận pháp này, kính xin hiện thân gặp mặt. Hắn hô liên tiếp ba tiếng, cũng không có người trả lời. Nhưng những lời này ngược lại khiến Cao thủ Linh giai các đại gia tộc bừng tỉnh đại ngộ. Chẳng trách hôm nay lại nhìn thấy chuyện kỳ quái như vậy, thì ra nơi này đã bị bày bố trận pháp! Cũng không trách bọn họ không biết, loại trận pháp này quá mức huyền diệu, mặc dù mọi người có Cảnh giới Linh giai, nhưng cũng chỉ mới nghe thấy, chứ chưa bao giờ thấy tận mắt. Trên thế gian, người có thể bố trí trận pháp đều là kỳ nhân không xuất thế, hơn nữa cũng chỉ có số lượng ít ỏi. Bọn họ làm sao có thể nghĩ rằng có một ngày chính mình có cơ hội nhìn thấy trận pháp? Đám người Huyết Vụ Thành giống như con ruồi không đầu, di chuyển hỗn loạn trong Hắc Vân đại trận, Đường Phong lại quẹo trái quẹo phải, chỉ tốn chút thời gian đã chạy ra khỏi Hắc Vân đại trận. Lau mồ hôi trên trán, Đường Phong đứng ở bên cạnh Hắc Vân đại trận, vẫy tay gọi mọi người: - Còn trốn tránh làm gì? Tranh thủ thời gian tới giết địch đi! Lúc này không giết, còn chờ đến khi nào? Đám cao thủ nghe Đường Phong vẫy gọi, cũng không ẩn nấp nữa, vội vã chạy ra, đứng bên người Đường Phong, xoa tay, bắn ra cương khí. - Nhanh lên, đừng có chậm chạp. Đường Phong ra sức thúc giục, run tay bắn ra mấy ngọn phi đao. Phi đao tỏa quang mang màu vàng bắn vào trong Hắc Vân đại trận, trực tiếp quật ngã mấy tên đệ tử Bạch bào đang choáng váng đầu óc. Đường Phong động thủ, những người khác sao có thể do dự, tất cả đều thi triển sở học, thỏa thích tấn công về hướng đám người Huyết Vụ Thành. Trong những người ở đây, có hai mươi ba vị Linh giai. Ngoại trừ Đường Phong và Chu Tiểu Điệp, những người còn lại đều là cao thủ, thủ đoạn thi triển không hề kém cỏi. Võ học Linh giai bạo phát, linh khí trong thiên địa một hồi hỗn loạn, đại địa chấn động không thôi. Cách Không Thủ do Tiếu thúc tay không đánh ra, Thiên Đao Khí của Đoạn thúc, Phong Linh Khí Toàn của Tiểu Thiên, Thiểm điện của Lại tỷ. Ám Hồng Tinh Khí của Tiểu Nhã, mỗi lần ra tay đều có mấy người bị đánh chết. Một tiếng phượng gáy, một tiếng rồng ngâm truyền ra, khí linh của Thủy Hàn kiếm và Khấp Huyết thương hiện ra, phượng hoàng băng lam và giao long như máu múa lượn vờn quanh, địch nhân ở đâu liền bị quấy thành độc phấn. Mọi người chưa bao giờ thử qua giết chết địch nhân như vậy, đối phương không có lực hoàn thủ, hoàn toàn giống như cọc gỗ, nhất thời cảm giác chém giết vô cùng cao hứng, phóng ra toàn bộ sát chiêu ngày thường không dám động đến. Người của Huyết Vụ Thành chỉ trong thời gian ngắn ngủn nửa nén hương đã tử thương hơn phân nửa! Trong đó Linh giai mất mấy người. Bọn chúng mặc dù có cương khí hộ thể, nhưng cũng không chịu nổi tấn công mạnh mẽ dồn dập của người khác. Trong Hắc Vân đại trận, thị giác thính giác đều bị cướp đoạt, ngay cả công kích đánh từ phương hướng nào bọn chúng cũng không biết. Mỗi lần cương khí hộ thân bị phá, những người này chẳng khác nào biến thành tấm bia sống. Nhưng Linh giai rốt cuộc vẫn là Linh giai, mặc dù thính giác thị giác bị cướp đoạt, nhưng cảm giác với nguy hiểm của bản thân vẫn tương đối nhạy cảm, ngoại trừ mấy tên Linh giai vận khí không tốt bị mọi người liên thủ giết chết, những Linh giai khác đều có thể phản ứng kịp thời trong nháy mắt nguy hiểm cận kề. - Bắn, không ngừng bắn ra, tìm những kẻ có thực lực tương đối thấp, có thể giết được kẻ nào thì giết. Đường Phong vừa vung ám khí, vừa móc ra một đống lớn phi đao trong Không Gian Mị Ảnh bày ra trước mặt Chu Tiểu Điệp. Khuôn mặt Chu Tiểu Điệp ửng hồng, lần đầu giết người làm cho nàng có chút thất kinh, nhưng đối diện với những địch nhân có ý đồ xâm lấn gia viên của mình, tiểu nha đầu cũng biết không thể lưu tình. Gần một năm được Đường Phong dạy bảo, thực lực của nàng đã tăng lên nhanh chóng, hiện tại có một cơ hội như vậy để khảo nghiệm thành quả tu luyện của mình, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua. - Sư phụ, ta giết được ba tên rồi. Chu Tiểu Điệp xoay người nhặt phi đao lên, phi về phía tên đệ tử Hoàng bào Bạch bào của Huyết Vụ Thành. Nàng không đánh được Hắc bào Hồng bào, bọn chúng vận chuyển cương khí hộ thân, nàng căn bản không phá được. - Làm tốt lắm. Đường Phong vỗ đầu nàng khen ngợi, lại càng khiến nhiệt tình của Chu Tiểu Điệp gia tăng. Sau khi giết thêm được một tên đệ tử Bạch bào, Đường Phong bất giác chuyển ánh mắt về phía ba lão giả Hồng bào vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích. Mặc dù ba người này đối diện với cục diện hiện tại, vẫn giữ nguyên sắc mặt, bất kể xung quanh hỗn loạn thế nào, bọn họ vẫn bất động, dựa lưng vào nhau. Khí thế của Linh giai trung phẩm từ trong cơ thể chậm rãi phóng thích ra, công kích bình thường căn bản không thể nào tiếp cận được cơ thể bọn họ. Đường Phong nheo mắt, nhìn chằm chằm vào lão giả Hồng bào nói chuyện với hắn lúc trước, trong tay là một viên Cửu Tinh Liên Châu. Chín ngọn phi đao thoáng cái bay đến, dùng góc độ không thể bắt bẻ và tốc độ nhanh chóng lao thẳng đến lồng ngực lão giả Hồng bào. Bọn họ là Linh giai trung phẩm, bất kể công kích đến từ đâu đều sẽ giảm bớt áp lực của Linh Mạch Chi Địa. Chiêu thức này của Đường Phong cũng chỉ mang tính chất thăm dò, cũng không hề nghĩ có thể giết chết đối phương, dù sao Linh giai trung phẩm cũng không phải nhân vật dễ đối phó. Lão giả Hồng bào vẫn không nhúc nhích, nhưng khi ngọn phi đao đầu tiên bắn tới người hắn, đột nhiên hắn duỗi hai ngón tay nhanh như tia chớp, vô cùng tinh chuẩn kẹp lấy ngọn phi đao thứ nhất, phản ứng cực nhanh khiến người nhìn thấy không khỏi á khẩu. Lập tức, hắn chuyển đầu phi đao, tiện tay đong đưa một phen, tám ngọn phi đao còn lại đều bị ngăn cản, cùng với một chuỗi đinh đang vang lên, toàn bộ ám khí của Đường Phong không công mà lui. Thật là sắc bén! Cho dù là bên đối lập, Đường Phong cũng không khỏi tán thưởng chiêu thức này của lão giả Hồng bào. Phi đao hắn bắn ra lực đạo và sát thương mạnh thế nào, bản thân hắn rất rõ, Linh giai hạ phẩm căn bản không thể dễ dàng hóa giải như vậy. Không hổ là Hồng bào! Không để Đường Phong có thời gian cảm khái, đột nhiên một luồng khí thế như núi sụp đổ từ trên trời giáng xuống, ép tới người Đường Phong, khiến hắn tựa hồ đứng không vững. Trong lúc hoảng loạn, Đường Phong mạnh mẽ vận chuyển cương khí khắp người, cuối cùng giảm nhẹ một chút luồng áp lực khổng lồ này, khi ngẩng đầu lên, trái tim Đường Phong không khỏi co thắt. Cặp mắt của lão giả Hồng bào Đường Phong vừa công kích đang nhìn chằm chằm vào mình, hiển nhiên dựa vào công kích vừa rồi, lão giả đó đã xác định được vị trí của mình. Lão giả Hồng bào hừ lạnh một tiếng, cong ngón búng ra, ngọn phi đao đang kẹp trên tay hắn phóng tới hướng Đường Phong với uy lực mạnh hơn nhanh hơn rất nhiều. Đồng tử Đường Phong lập tức phóng đại, luận về thủ pháp và kỹ xảo phóng thích ám khí, mặc dù lão giả Hồng bào là Linh giai trung phẩm cũng không cách nào đánh đồng với hắn, nhưng thực lực của đối phương rất cao, mặc dù chỉ tiện tay bắn ra, sát thương chất chứa trên ngọn phi đao cũng đủ làm người ta kinh hồn bạt vía. Luồng khí thế của Linh giai trung phẩm này giống như gông xiềng áp lên người Đường Phong, khiến hắn cất bước khó khăn. Khi thấy nguy hiểm cận kề, Đường Phong quát lớn một tiếng, thân thể nặng nề dịch sang trái ba tấc. Phi đao xoẹt qua má Đường Phong, dọc theo đường đi tạo thành một đường chân không, khiến mặt hắn cảm giác đau đớn nóng rực. Không để Đường Phong có cơ hội cảm thấy may mắn, lão giả Hồng bào liên tục bấm tay bắn ra mấy đạo kình khí sắc bén về vị trí Đường Phong. Mặc dù lão gia hỏa này không nhìn thấy không nghe thấy nhưng ra tay cũng tương đối chuẩn xác tàn nhẫn, tung ra công kích không chút sơ hở về phía Đường Phong, mấy đòn chỉ phong này đã phong kín toàn bộ đường lui của Đường Phong. Cũng may trong thời gian ngắn ngủi, Đường Phong cũng đã hơi quen thuộc với áp lực do khí thế của đối phương mang đến, thân thể giống như bông liễu lắc lư qua lại, né tránh mấy đạo chỉ phong đang trực diện bay tới, chỉ có một đạo cuối cùng thật sự không thể trốn tránh được, trúng ngay giữa ngực. Toàn thân Đường Phong phảng phất như bị một cây đại chùy hung hăng đập trúng, trực tiếp lộn ngược ra sau rồi ngã nhào xuống đất. - Phong thiếu! Màn này khiến hai đại Sát Thần vô cùng hoảng sợ, khi bọn họ đang muốn cấp tốc tiếp viện, Đường Phong đột nhiên đứng dậy, nhổ huyết thủy trong miệng, dùng sức xoa ngực, đau đến mức nhe răng trợn mắt. - Không sao! Đường Phong khó khăn lắm mới thốt ra được một câu: - Tiếp tục giết. Lão giả Hồng bào ở trong Hắc Vân đại trận, sau khi bắn ra mấy đạo chỉ phong cũng không có động tĩnh gì nữa, chỉ chau mày nghi hoặc liếc nhìn phương hướng của Đường Phong. Mặc dù khi Đường Phong công kích, hắn đã nắm chặt được vị trí của đối phương, nhưng không biết đòn công kích vừa rồi của mình có tiêu diệt địch nhân hay không. Đường Phong hung hăng trừng mắt nhìn hắn, cũng không dám tùy tiện xuất thủ nữa, vừa rồi chẳng qua chỉ là đòn thăm dò, nhưng lại khiến mình bị thương nặng, nếu chịu thêm mấy đòn như vậy, mình không chết cũng chịu trọng thương. Trong Hắc Vân đại trận đã hoàn toàn rối loạn. Mấy trăm người Huyết Vụ Thành mặc dù bị chiếm đoạt thị giác thính giác, nhưng từ mùi máu tươi dần dần tràn ngập ra và thi thể dẫm dưới chân, lại khiến bọn chúng biết rõ tình huống rất không ổn. Những người này phần lớn đều là nhân vật giết người không ghê tay, đương nhiên vô cùng quen thuộc đối với mùi máu tươi. Sau một hồi hỗn loạn, có không ít người triển khai thân pháp mạnh mẽ lao ra khỏi Hắc Vân đại trận, bất kể có đâm vào người phía trước hay không, ý đồ dùng biện pháp ngu xuẩn này rời khỏi thế giới hắc ám vô tận. Nhưng Hắc Vân trận pháp há lại dễ dàng xông ra như vậy? Nếu không hủy diệt mắt trận, bất luận đi như thế nào, đều chỉ có thể xoay quanh trong phạm vi đại trận. Cao thủ Linh giai của các đại gia tộc vừa thỏa thích đồ sát người của Huyết Vụ Thành vừa thưởng thức màn buồn cười trước mặt, bọn họ chỉ thấy được người của Huyết Vụ Thành không ngừng xoay quanh một chỗ, rõ ràng chỉ cách nhóm người bọn họ không đến 30 trượng, nhưng không thể nào xông ra ngoài. Phát hiện này khiến mọi người đang chờ đợi lo lắng bất giác chấn động tinh thần, ra tay càng tàn nhẫn hơn nhiều. Những đệ tử Huyết Vụ Thành có thực lực hơi thấp hơn một chút dưới công kích không khác biệt của phần đông Cao thủ Linh giai căn bản không cách nào sống sót, trong thời gian ngắn ngủn nửa canh giờ, trong Hắc Vân đại trận thi chất thành đống, máu chảy thành sông, tất cả địch nhân từ Linh giai trở xuống đều bị tàn sát sạch sẽ. Linh giai cũng tử thương gần mười người. Những Linh giai này có thể là những Linh giai chết bi thảm nhất trong lịch sử, mặc dù thực lực của bọn họ cũng hề thua kém cao thủ của các đại gia tộc, nhưng một khi ở trong Hắc Vân đại trận, sở học bản thân căn bản không cách nào phát huy, chỉ có thể trở thành tấm bia sống. Nhưng muốn đánh chết Linh giai thật sự không dễ dàng, phản ứng của bọn họ rất nhanh, thường thường công kích chưa tới, bọn họ đã bày bố phòng ngự, cho nên cho tới bây giờ cũng mới chỉ có gần mười vị Linh giai bị giết.