Điện Quang Ảo Ảnh

Chương 1: 1 Đầu Truyện Đom Đóm - Đoàn Làm Phim

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tác giả có lời muốn nói: (chỉ lấy nội dung liên quan đến cốt truyện)

Thiết lập của tập đoàn Đồng Hoa dựa trên một tập đoàn nổi tiếng trong nước.

____________________

Trời nắng như thiêu đốt.

Ngoại ô thành phố Dương, bao quanh bởi sông núi hữu tình, có một biệt thự gạch đỏ đang ẩn mình trong vườn vải thiều rộng lớn.

 Trước sân biệt thự, rất nhiều xe ô tô, xe dã ngoại, còn có cả xe tải chở hàng hóa được đậu rất trật tự.

 Ở bên trong, nhân viên công tác đi tới đi lui, mỗi người đều vội vàng làm công việc của mình.

 Người của tổ quay đang điều chỉnh đường ray, một số máy quay trên mặt đất đang hướng về phía hai diễn viên.

Ngoài ra, trên đầu họ còn có cánh tay của cần trục1 và mic thu âm.

1.

Cần trục, cần cẩu (jib): để quay các cảnh quay chuyển động nhanh trong thời gian ngắn theo chiều dọc.

 Ở phía bên kia, có một nhóm người đứng vây quanh theo dõi màn hình: đạo diễn, phó đạo diễn, trợ lý sản xuất2, điều phối sản xuất3, trợ lý của các diễn viên,...!

2.

P.A.

– Production Assistant (Trợ lý sản xuất): Chịu trách nhiệm chung hoặc phụ trách các công việc nhỏ mà nhà sản xuất yêu cầu.

Nhiệm vụ cơ bản có thể bao gồm phụ trách máy bộ đàm, lập trại, làm bảng biểu, làm các việc lặt vặt khi cần thiết.

3.

Production Coordinator (Điều phối sản xuất): Là người có trách nhiệm điều phối hậu trường, chuẩn bị hầu cần, bao gồm thuê thiết bị, thuê thành viên đoàn phim, điều phối diễn viên, đảm bảo hoàn thành các mục tiêu sản xuất về ngân sách và thời gian.

Mỗi người giống như đang bày trận sẵn sàng đón địch, thần kinh đều căng thẳng đến tột độ, nguyên nhân không có gì khác ngoài cảnh quay này NG quá nhiều lần.

 Hai giờ trưa hè oi bức, những luồng khí nóng bừng bừng bao trùm lấy đám đông như một cái lò hấp vô hình, thật là ngột ngạt.

 Hai người đang diễn là nam nữ chính của bộ phim.

Nam chính khuôn mặt đẹp đẽ, nữ chính dung mạo diễm lệ; cả hai đều là những minh tinh lưu lượng4 mới nổi.

Lúc này, chàng trai mặc áo sơ mi màu xanh nhạt và quần tây màu be, còn cô gái mặc chiếc váy trắng tinh, không cần nói chuyện chỉ đứng chung một chỗ với nhau thôi đã mười phần đẹp mắt, mời họ đến đây diễn đặc biệt tốn kém.

4.

Lưu lượng: Là những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ đông đảo, có sức ảnh hưởng cũng như độ phổ biến rộng rãi, có thể không phải fan nhưng nhắc tới ai cũng biết.

"Cảnh 2 lần 32!"

 "Action!"

 Đây đã là lần thứ 32 rồi...!

 "Anh Phong, em không tin, chẳng lẽ anh không có cảm giác với chị ấy sao?"

 "Viện Viện, anh thật sự không thích cô ấy, trong trái tim anh chỉ có một mình em, vĩnh viễn đều chỉ có em"

 "Thật sao? Vậy thì anh thề đi..."

 "Được rồi, anh thề", chàng trai nắm vai cô gái rồi cúi đầu nhìn vào mắt cô, nhẹ nhàng nói, "Em có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Đó là một ngày mưa, anh vừa ra khỏi rạp chiếu phim, em thì đang cầm một...!màu đỏ...!chiếc ô màu đỏ...".

 "Em thì đang cầm một chiếc ô màu đỏ.

Trong đám đông, anh đã nhìn thấy em ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Kể từ đó anh không thể quên được em..."

 Đứng ở phía xa đám đông, Hướng Tiểu Viên liếc nhìn xem thường, âm thầm đọc tiếp lời thoại.

 Nam chính xuất thân không chính quy, lời thoại kém là điều hiển nhiên nhưng NG cũng đã mấy chục lần rồi, câu thoại ngắn như vậy cũng không thuộc nổi sao? Ngoài ra còn có nữ chính, nói như thế nào thì cũng tốt nghiệp Bội Ảnh, nhưng đài từ5 không phải quá tệ sao? Giọng nói nhão này là do trời sinh hay cố tình vậy?

5.

Đài từ: Hiểu một cách nôm na thì đó là cách diễn viên phát âm, nhả chữ, thông qua ngữ điệu của bản thân để thể hiện cảm xúc qua lời thoại.

 Hai người này chỉ có thể nhìn, không nên mở miệng.

 Căn bản không thể xem là diễn viên, nhiều nhất chỉ là thần tượng.

 ...!

 "Cắt!"

 "...".

Đám đông đang căng thẳng lập tức sụp đổ, trong không khí oi bức có thể nghe được tiếng thở dài, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

 Nam đạo diễn trẻ tuổi hô một tiếng, đầu vươn ra từ sau màn hình với mái tóc màu nâu, đôi bông tai kim cương loé sáng, trên người đều là hàng hiệu nổi tiếng.

Anh ta đứng lên và đi ra ngoài, nghiêng đầu nhìn hai người họ, nói: "Nam chính, cậu lại đây!".

 "Nam chính, cậu đang thổ lộ lòng mình hay là đang đọc diễn cảm vậy? Phải có tình cảm chứ! Thân là đàn ông đang yêu, cậu phải có những đặc điểm và cảm xúc của một người đàn ông đang yêu!"

 Nam chính cao khoảng 1m8, cao ráo đẹp trai.

Nhưng ở trước mặt vị đạo diễn trẻ tuổi có chiều cao tương đương mình, anh ta nhìn có vẻ hơi thấp hơn.

Anh ta đứng một bên vâng vâng dạ dạ, tay chân luống cuống lau mồ hôi lăn trên trán.

 Nữ chính lùi lại vài bước, đi ra phía sau đạo diễn.

Trợ lý một trái một phải chạy lại, người cầm quạt điện thổi gió, người thì cầm chai nước khoáng ướp lạnh, mở nắp đưa cho cô ta.

 Nữ diễn viên họ Trâu có một cái tên rất yểu điệu, Trâu Nhất Nhuỵ, là nữ chính của bộ phim này.

Cô ta vừa tốt nghiệp không lâu, tham gia diễn xuất trong một bộ phim truyền hình IP6 nổi tiếng nên đã có chút danh tiếng.

Nhưng có thể đóng phim này không phải vì năng lực mà do đạo diễn là bạn trai hiện tại của cô ta.

6.

Intellectual Property hay IP (Sở hữu trí tuệ): Là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim điện ảnh, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm.

 Vì vậy, khi đạo diễn đang nói chuyện với nam chính, cô ta nhàn nhã uống một ngụm nước rồi đưa mặt sang bên.

Chuyên viên trang điểm bên cạnh đã chờ sẵn, lấy ra bông phấn, nhẹ nhàng vỗ vào hai bên cánh mũi của cô ta.

 "Đạo diễn Vĩ, em diễn như thế nào?" - Cô ta đợi đạo diễn nói xong, liền chạy tới.

Với những đường nét thanh tú, làn da trắng, cổ cao cùng đôi chân dài, vòng eo con kiến, ngay cả trong giới giải trí nơi có vô số người đẹp, cô ta vẫn có thể nổi bật.

 "Tốt lắm, cứ diễn như vậy đi" - Đạo diễn nhìn cô ta cười nói, vỗ nhẹ lên vai.

 Rõ ràng hai người đều diễn không tốt, nhưng đối xử cũng quá chênh lệch, tất cả nhân viên đoàn phim đều giống như nhìn nhiều thành quen, không có gì ngạc nhiên.

Hướng Tiểu Viên liếc nhìn đạo diễn một cái, hít một hơi thật sâu, bên cạnh có người bí mật kéo cô lại, cô đành nhịn xuống.

 "Cảnh 2 lần 33, bắt đầu!"

 Nam chính vẫn chưa điều chỉnh được tâm trạng, vẻ mặt vô cùng lo lắng.

Vào thời điểm bắt đầu quay, anh ta vẫn không có cách nào hoá thân vào nhân vật ngay lập tức, đứng ngây người vài giây rồi mới ấp úng đọc lời thoại.

 Diễn xuất còn không tốt bằng lần trước, lần này lại thất bại.

 Đám người vây xem khẽ thở dài, nữ chính "hừ" mội tiếng, "Em không muốn diễn nữa...".

Vị đạo diễn trẻ tuổi lắc đầu tức giận, "Nam chính, cậu có thể chú tâm một chút được không?".

Không khí trong chốc lát có chút cứng lại.

 Phó đạo diễn Trần Vân Tú kịp thời đi tới, nói: "Được rồi, tôi nghĩ mọi người cũng mệt rồi, nghỉ ngơi một chút đi".

 Phó đạo diễn là một người đàn ông trung niên, tướng mạo không có gì nổi bật, tuổi tác khoảng ngoài bốn mươi, đeo kính, tóc bạc sớm hơn tuổi, lưng hơi còng.

Tuy giọng nói không vang nhưng lại có sức thuyết phục không thể giải thích được.

 Ai nhận ra ông cũng biết, đây không phải là một người vô danh tiểu tốt gì mà là một đạo diễn tên tuổi, từng quay nhiều phim nghệ thuật đạt giải thưởng.

Vậy mà giờ đây lại làm phó đạo diễn cho vị đạo diễn Vĩ trẻ tuổi này.

 Thật sự khó tin.

Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là không ai trong đoàn làm phim cảm thấy kỳ lạ, ngoại trừ Hướng Tiểu Viên.

 Trong mắt Hướng Tiểu Viên, vị đạo diễn Vĩ trẻ tuổi này chỉ là một cái túi rơm7.

7.

Túi rơm: (từ lóng) Túi dệt bằng rơm không chắc và bền dùng để mô tả một người không có khả năng.

 Một cái túi rơm bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa.

 Nhan sắc cũng không tồi, thậm chí còn đẹp trai hơn nam chính.

Nhưng thật sự không có tài làm đạo diễn gì cả, không những không chỉ đạo được mà còn làm ảnh hưởng đến sự phát huy của diễn viên.

 Kịch bản của bộ phim này là câu chuyện về một cặp chị em thất lạc sau đó tìm được nhau.

Người em gái sinh sống cùng với mẹ ở phương Nam, cơ thể từ nhỏ đã gầy yếu còn mắc bệnh suy thận mãn tính.

Để chữa bệnh cho con, mẹ cô đã phải tìm kiếm người hiến tạng ở khắp nơi và sau đấy tìm thấy người con gái lớn đã thất lạc nhiều năm trước.

 Người chị gái bị bọn buôn người bắt cóc, cuộc sống khó khăn từ nhỏ, không được học hành đến nơi đến chốn, ăn trộm hay lừa gạt đều đã làm qua, còn nhiều lần phải ngồi ở đồn cảnh sát.

So với chị gái thì mẹ và em gái có hoàn cảnh tốt hơn rất nhiều.

Ba người đoàn tụ cũng không phải chuyện vui gì, chỉ có ba phần là huyết thống, bảy phần còn lại là thù hận và ân oán.

Nhất là cả hai chị em đều có tình cảm với cùng một người đàn ông, mâu thuẫn đạt đến đỉnh điểm.

 Trâu Nhất Nhuỵ đóng vai em gái và Hướng Tiểu Viên đóng vai chị gái.

 Bởi vì Trâu Nhất Nhuỵ có nhiều cảnh quay, cho nên đem các cảnh khó quay trước hết rồi, bây giờ chỉ còn cảnh quay của cô ta và nam chính.

Hai người đã quay được hai ngày và vẫn đang bị kẹt trong cảnh thứ 2 này, tiến độ kém xa so với dự kiến.

Nhưng đạo diễn cũng không sốt ruột, thậm chí còn không giúp được gì cho diễn xuất của hai diễn viên.

 Mặc dù nữ chính sống ở phương Nam nhưng không nhất thiết phải dùng giọng Đài Loan để nói lời thoại mà? Cả đoàn ai cũng biết nữ chính là bạn gái của đạo diễn, nhưng cũng không thể bất công như vậy được không?

 Chất lượng của bộ phim không quan trọng sao? Đạo diễn kiểu gì vậy?

 "Được rồi, vậy nghỉ ngơi một chút đi.

Đằng kia có đậu xanh, nước ngọt với đá đấy, còn có trái cây nữa, mọi người dùng đi.

Một lát nữa, chúng ta quay tiếp".

Đạo diễn túi rơm này ưu điểm chính là lôi kéo được lòng người lại có tiền, tự mình mang tiền đi làm phim, vừa làm đạo diễn cũng là nhà sản xuất.

 Cho nên điều kiện ăn ở trong đoàn phim thực sự không có gì để chê.

Ngay cả biệt thự này nghe nói cũng là tài sản riêng của gia đình anh ta.

Ba bữa của đoàn làm phim đều do đầu bếp chuyên nghiệp phụ trách, có trái cây, có món tráng miệng, còn thuê bác sĩ đi theo tổ quay.

 Hướng Tiểu Viên không thích điều này cho lắm, cô ở đây để quay phim chứ không phải nghỉ dưỡng.

Hai ngày này, kịch bản đã thuộc lòng từ lâu, không chỉ lời thoại của mình mà lời thoại của những người khác cũng nắm rõ.

Diễn xuất thì không tốt, lại còn kéo dài, thiếu chuyên nghiệp, khi nào mới đến phân cảnh của cô đây?

 Lúc này, người bên cạnh đưa cô một chai nước Nông Phu Sơn Tuyền ướp lạnh, "Này, trời nóng quá, Viên nhi, uống nước đi".

 Cô cầm lấy chai nước, xoay người rời đi, người bên cạnh đuổi theo cô, "Viên nhi, Viên...".

 Người đuổi theo chính là trợ lý của cô, họ Thái.

Từ khi lọt lòng mẹ, anh đã có mái tóc xoăn nhỏ đáng yêu, dáng người cao hơn Tiểu Viên vài xăng-ti-mét, đang đeo một cặp kính cận che đi đôi mắt tròn xoe của mình.

 Cả hai dần đi ra khỏi phim trường.

 "Thái Quyển, em biết anh định nói cái gì, thật vất vả mới có được vai diễn không tồi, em phải biết quý trọng!", Tiểu Viên dáng người cao gầy, tốc độ nhanh chóng, rất nhanh liền bỏ lại anh, "Anh thấy đó, em từ đầu đến cuối đều không nói gì mà, đúng không?".

 "Nhưng anh cũng thấy đoàn phim này có bao nhiêu quá đáng"

Thái Quyển là biệt danh của anh.

Anh bước nhanh vài bước, cầm lấy chai nước khoáng từ tay cô, mở nắp và đưa nó cho cô.

Tiểu Viên liếc nhìn anh, nhận lấy chai nước và nhấp một ngụm.

 Trong biệt thự có sân vườn, hai người họ đi dọc theo hồ nước.

Bên cạnh có cây đa cổ thụ cao lớn, bóng cây đung đưa trên mặt hồ tựa như có làn gió mát thổi qua.

 Tiểu Viên mặc một chiếc váy trễ vai màu đen, đó là trang phục trong vở kịch.

Vốn là cô có một cảnh quay vào buổi sáng nên đã dậy từ sớm và trang điểm lúc 7 giờ.

Nhưng đợi tới bây giờ vẫn còn chưa quay xong cảnh kia, hôm nay chắc cũng không đến lượt cô.

 Cô dứt khoát ngồi xuống đất.

 Thái Quyển đẩy gọng kính và chớp chớp mắt, "Viên nhi, nếu em thực sự không muốn, chúng ta sẽ không quay nữa, đừng tức giận như vậy".

 Tiểu Viên nghe vậy liếc nhìn anh, "Anh lại nói khích em à? Không phải đã ký hợp đồng rồi sao?".

Thái Quyển thầm nghĩ trong bụng, "Nói giống như không có ký hợp đồng, em muốn không diễn là không diễn luôn vậy".

Nhưng ngoài miệng vẫn cười nói: "Em cũng thích nhân vật này mà, thù lao cũng không tồi.

Với lại em cũng biết rằng gần đây chúng ta đang gặp khó khăn, sức khoẻ của anh Chi Thạch không tốt.

Chị gái à...!chúng ta thật sự không thể kén chọn quá!".

 Tiểu Viên nhìn anh cũng không nói gì.

 Thái Quyển thở dài, đi đến chỗ cô và ngồi xuống, "Đoàn phim này cũng rất tốt.

Em thấy đấy, phó đạo diễn là Trần Vân Tú, đạo diễn hình ảnh là Chúc Thanh Hồng, giám đốc nghệ thuật là Tào Bình, đây đều là đội ngũ hạng nhất, từng lấy không ít giải thưởng, còn có đạo diễn...".

 "Ừ, đúng rồi, còn đạo diễn có lai lịch gì?"

 "Anh ta họ Vĩ"

 "Sau đó thì sao?"

 "Viên nhi", Thái Quyển không nói nên lời, "Ngoài kịch bản, em nên chú ý thêm những thứ khác".

 "Em biết, năm ngoái Vĩ Gia Bảo quay "XX Lưu Lạc Giang Hồ", doanh thu phòng vé khá cao.

Anh ta cũng chỉ có mỗi bộ phim đó, không có gì đáng nói!"

 "Chờ đã, nếu anh nói vậy, đưa điện thoại cho em, em nhớ nhà sản xuất chính của bộ phim đó...", Tiểu Viên nhận lấy điện thoại và kiểm tra trên Douban8, "Thực sự là đội ngũ này...".

8.

Douban (Đậu Biện): Là một trang web dịch vụ mạng xã hội Trung Quốc cung cấp thông tin về sách, phim, show, âm nhạc, trò chơi, thông tin sân khấu và các tác phẩm khác, cho phép người dùng mô tả hoặc nhận xét.

Ngoài ra còn có diễn đàn thảo luận trên Douban.

 Mặc dù "XX Lưu Lạc Giang Hồ" là một bộ phim hài thương mại nhưng nó có một đội ngũ sản xuất rất hùng hậu, đặc biệt là kịch bản được một trong những biên kịch giỏi nhất viết.

Từ kịch bản, trang phục, sản xuất, tất cả đều là hạng nhất.

 Hai ca khúc chủ đề trong phim cũng do những tên tuổi lớn trong giới sản xuất, mời cả lưu lượng tiểu thịt tươi9 và ca sĩ gạo cội hát chung, không thể không hot.

9.

Tiểu thịt tươi: Là những ngôi sao nam còn trẻ, rất đẹp trai và đang hot trong giới trẻ Trung Quốc.

 Từ khâu chuẩn bị ban đầu, cho đến bấm máy, làm hậu kỳ, đến khi phim ra mắt, chỉ một lần đã thành công, cái tên Vĩ Gia Bảo cũng trở nên nổi tiếng.

 Nghe danh không bằng gặp mặt, thực tế chỉ là cái túi rơm.

 Họ này hơi kỳ lạ nhưng rất dễ nhận ra.

 Trong vài chục năm gần đây, ngành điện ảnh và truyền hình phát triển mạnh mẽ, các công ty giải trí, công ty điện ảnh và truyền hình, công ty kinh tế lớn nhỏ mọc lên và đã đến giai đoạn bão hòa.

Ba công ty lớn trong nước đều từ điện ảnh và truyền hình mà phát triển lớn mạnh, so với hai ông lớn là Hoa Nạp Ảnh Thị và Bác Nghị Huynh Đệ thì Đồng Hoa Ảnh Thị mới phất lên gần đây, thuộc sở hữu của Tập đoàn Đồng Hoa.

Tập đoàn Đồng Hoa phát triển chủ yếu nhờ vào kinh doanh bất động sản trong nước, dưới trướng có bốn tập đoàn khác quản lý từng lĩnh vực như kinh doanh, văn hóa, đầu tư bất động sản và y tế.

Người đang nắm giữ nhiều cổ phiếu nhất hiện tại là tổng giám đốc Vĩ Trang.

Khoảng 10 năm trước, chị ta tập trung đầu tư vào tập đoàn quản lý mảng văn hoá và tự mình điều hành, chủ yếu phát triển ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình.

Đầu tiên, mua lại một số công ty điện ảnh trong và ngoài nước đang bên bờ vực phá sản cùng với các rạp chiếu phim.

Sau đó sáp nhập chúng lại và phát triển thành một chuỗi hệ thống, cứ thế mà phát triển nhanh chóng, giá trị thị trường tăng vọt vượt qua cả hai gã khổng lồ kia.

 Trong hai năm gần đây, Đồng Hoa bắt đầu đào tạo thêm người đại diện, từ nghệ sĩ đến biên kịch, đạo diễn, chỉ cần họ nhìn trúng, dựa vào tài chính hùng hậu của mình đều đem những người đó về dưới trướng.

 "Vĩ Trang, Vĩ Gia Bảo, chẳng trách..." - Hướng Tiểu Viên lẩm bẩm.

 Chẳng trách chỉ là một cái túi rơm vậy mà có đội ngũ tốt như vậy.

Chẳng trách nam nữ chính diễn tệ như vậy nhưng vẫn được diễn, đều do tư bản nâng đỡ.

Còn cô chỉ có thể đóng vai phụ, thật không cam tâm chút nào.

 Bên kia, Trần Vân Tú và Vĩ Gia Bảo đang thảo luận: "Đạo diễn Vĩ, chú thấy tạm thời bỏ qua nam nữ chính đi, để cậu ta tìm được cảm giác rồi quay tiếp.

Bây giờ chúng ta quay phân cảnh của Tiểu Viên với cô Trâu trước".

Trần Vân Tú rất biết cách nói chuyện.

 Nữ chính Trâu Nhất Nhuỵ sau khi quen Vĩ Gia Bảo, đã ký hợp đồng với Đồng Hoa, là người cùng công ty lại là bạn gái của đạo diễn Vĩ, đánh giá trực tiếp kỹ năng diễn xuất của cô ta thật sự không thích hợp còn nam chính thì khác, cậu ta là một nghệ sĩ dưới trướng Bác Nghị.

Còn về chất lượng của bộ phim, lẽ ra ông nên ra mặt chỉ đạo nhưng ông quá hiểu tính tình của vị đạo diễn Vĩ này, không để người khác vượt qua địa vị của cậu ta.

Ít nhất thì phải chờ cậu ta chỉ đạo xong, những người khác mới có thể tiến lên "nhắc nhở gì đó", "bổ sung gì đó".

 "Tiểu Viên? Là ai vậy?", Vĩ Gia Bảo nhướng mày và nhận thấy cái tên trong lời nói của Trần Vân Tú có chút quen thuộc, sau khi suy nghĩ xong, bừng tỉnh, "Ồ, là nữ thứ hai mà chú vừa ý, đúng không?".

 "Đúng vậy, tác phẩm đầu tiên của cô bé là "Tiểu Văn" hợp tác với đạo diễn Hạ đấy.

Cô bé đóng vai nữ duy nhất trong đó, bộ phim được lọt vào danh sách tham dự một trong ba liên hoan phim lớn của châu Âu10 – Chính là danh sách phim tranh giải chính của Cannes"

10.

Ba liên hoan phim quốc tế lớn nhất thế giới: LHP Cannes (Pháp), LHP Venezia hay Venice (Ý) và LHP Berlin hay Berlinale (Đức).

 "Ồ, nghe cũng không tồi, là người của công ty nào vậy?"

 "Theo chú biết thì cô bé dường như không ký hợp đồng với bất kỳ công ty nào mà tự mình mở một phòng làm việc11 nhỏ"

11.

Phòng làm việc (Studio): Quản lý các hoạt động của nghệ sĩ.

Có thể do công ty lập riêng cho nghệ sĩ hoặc nghệ sĩ tự mình bỏ tiền ra thành lập.

 "Ồ, thú vị, cô ấy trông như thế nào?"

 "...!Cô bé vừa rồi đã ở đây..."

 "Cháu không để ý.

Vậy được rồi để cháu đến nói với Tiểu Nhuỵ một tiếng, chờ cô ấy nghỉ ngơi tốt rồi chúng ta quay cảnh họ trước"

 Thái Quyển khẽ thở dài, phòng làm việc của bọn họ chỉ có 3 người.

Lúc Tiểu Viên mới tốt nghiệp Hoa Hí, cũng có một số công ty quan tâm và muốn ký hợp đồng với em ấy, nhưng họ đều bị anh Chi Thạch từ chối.

 Thật ra, có những công ty không tệ nhưng không hợp với Tiểu Viên.

Nói dễ nghe thì em ấy rất yêu diễn xuất, chỉ muốn quay một kịch bản hay, một bộ phim điện ảnh hay, còn nói khó nghe chính là cứng đầu, bướng bỉnh, đầu óc bảo thủ.

 Trong số các đề nghị thì đề nghị tốt nhất đến từ Giải trí Gia Hưng, hợp đồng hạng B.

 Thời hạn hợp đồng là tám năm.

Toàn bộ lịch trình, phim điện ảnh, truyền hình, hoạt động thương mại và quảng cáo đều chia 4:6, nghệ sĩ 4, công ty 6.

Mỗi năm, có ít nhất 1 bộ phim điện ảnh phiên 2 và từ ba bộ phim truyền hình dài tập trở lên, phiên vị12 không giới hạn.

Bắt đầu từ năm thứ ba, có thể thêm một số tài nguyên điện ảnh và truyền hình khác.

Tuy nhiên, Tiểu Viên gần như không có quyền quyết định, đồng nghĩa với việc không thể từ chối vở kịch mà công ty đã chọn, cũng như không thể lựa chọn kịch bản và vai diễn mà mình thích.

Chỉ cần điểm này thôi thì không có gì để thương lượng.

12.

Phiên vị: Bắt nguồn từ Nhật Bản, là chỉ cách sắp xếp tên diễn viên trong một bộ phim khi quảng bá, khẳng định vai trò của nghệ sĩ đó đối với thành tích của dự án.

 Anh Chi Thạch là anh trai ruột của Tiểu Viên nên hiểu rõ tính cách của em ấy nhất.

Tất nhiên, nếu đã không muốn ký hợp đồng như vậy thì mấy người bọn họ chỉ còn cách mở phòng làm việc riêng.

Nguồn lực của phòng làm việc nhỏ cũng có hạn và khởi đầu rất khó khăn.

 Tác phẩm thành danh của Tiểu Viên xuất phát điểm cao, nhưng đề tài nhạy cảm, sau khi đem tham dự ở các liên hoan phim châu Âu cũng phải mất một năm rưỡi mới có được giấy phép phát hành.

Bản thân nó là một bộ phim văn nghệ kinh phí nhỏ.

Khi ra rạp, lịch chiếu cũng không tốt lắm, đụng phải một bộ phim ăn khách, suất chiếu bị giảm lại.

Cuối cùng, doanh thu phòng vé thấp đến đáng thương.

 Vì nhiều lý do mà kỹ năng diễn xuất của Tiểu Viên trong bộ phim "Tiểu Văn" này dù rất tốt nhưng lại không có cơ hội quen thuộc với công chúng, chỉ có một số ít người trong nghề có chút ấn tượng về tên của em ấy nhưng không phải ai cũng biết mặt.

 Bộ phim sau đó cũng không gặp may, diễn viên chính bị dính scandal trong thời gian quảng bá, khiến phân cảnh phía sau của anh ta bị cắt toàn bộ, Tiểu Viên có nhiều cảnh diễn chung với anh ta nên cũng bị ảnh hưởng.

 Sau này, em ấy càng thận trọng và kén chọn hơn.

Vốn dĩ, chất lượng vở kịch mà phòng làm việc bọn họ có được không cao, Tiểu Viên lại kén chọn, không đóng phim truyền hình, không đóng phim thương mại không có não và không đóng phim hài đề tài em ấy không thích.

Thậm chí có một lần, em ấy không hài lòng với việc đạo diễn, biên kịch tự tiện thay đổi kịch bản, dứt khoát huỷ hợp đồng không diễn nữa.

 Thế là nói cao thì không đủ mà thấp cũng chẳng phải, dần dần bỏ lỡ nhiều thứ.

Thực tế, từ lâu phòng làm việc đã thu không đủ chi.

 Kịch bản lần này vẫn do phó đạo diễn giải quyết mới êm xuôi.

Ban đầu, kịch bản là cặp song sinh, nghĩa là nữ chính Trâu Nhất Nhuỵ một mình phải đóng hai vai.

Sau khi bấm máy, Trâu Nhất Nhuỵ diễn không tốt lắm vì thế đổi thành hai người chị em gái, cần một nữ diễn viên khác tới cứu trận.

Anh Chi Thạch nhận được tin tức, đã gọi điện cho Trần Vân Tú và Trần Vân Tú tự mình phỏng vấn riêng Hướng Tiểu Viên.

Ông ấy cảm thấy hài lòng nên đã giao vai cho em ấy.

 "Hy vọng vị tổ tông nhỏ bé này có thể thuận lợi diễn xong, đừng có làm ra chuyện gì điên rồ" - Nghĩ đến chuyện vừa rồi, Thái Quyển suýt chút nữa đã vẽ cây thánh giá lên ngực để cầu nguyện.

Bổ sung thêm:

1.

Cần trục

Đường ray với camera dolly (quay những chuyển động theo chiều ngang).

.