Điền Viên Cẩm Tú

Chương 584: Cuộc tương phùng ngọt ngào

Có lẽ Trịnh tướng quân và mọi người cũng chờ lâu rồi.” Mạc Tứ ở bên cạnh thấy vậy không nhịn được mở miệng nhắc nhở Mạc Vân Thiên, bọn họ hiện tại vẫn còn đang đứng ở lối vào doanh trại.

Mạc Nhị thúc, Mạc Tứ thúc cũng nghe Mạc Tử nói về những gì mà Tử La đã làm trong khoảng thời gian này, vốn đang muốn mở miệng ngỏ lời cảm ơn với Tử La nhưng bây giờ nghe Mạc Tử nói như vậy, họ cũng nhận ra chỗ này không tiện nói chuyện.

Vì thế, Mạc Nhị thúc cười nhắc nhở Mạc Vân Thiên: “Đúng đấy, thiếu chủ, chúng ta vào trước đi rồi nói sau.”

Mạc Tứ thúc ở bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu theo: “Có lẽ Trịnh tướng quân tìm chúng ta vì sốt3ruột bàn bạc về tình hình hiện tại

Đổng Tam thiếu gia, ngài cũng vào với chúng tôi đi.”

Thái độ của Mạc Tứ lúc này đối với Tử La cũng rất tốt, nhiệt tình hơn so với thường ngày

Hơn nữa, hắn còn xưng hô giống Mạc Vân Thiên, gọi Tử La là “ngài”

Có thể thấy hắn đã hoàn toàn công nhận nữ chủ nhân Tử La này rồi

Thấy Mạc Tứ thúc cung kính với Tử La như vậy, Mạc Vân Thiên cũng biết trải qua trận chiến ở biên thành, Tử La đã hoàn toàn được Mạc Tứ thúc công nhận.

Lại nhìn thấy Mạc Nhị thúc, Mạc Tứ bên cạnh cũng đều tán thành và thật lòng cung kính với Tử La, Mạc Vân Thiên hiểu ra, không khỏi nở nụ cười

Lúc này, hắn thật sự vô cùng vui mừng1cho Tử La

Bởi vì trải qua trận chiến này, hắn tin tưởng tâm phúc xung quanh hắn bây giờ đều đã chuyển từ đồng ý sang hoàn toàn tin phục Tử La rồi

Đối với chuyện này, Mạc Vân Thiên không nén nổi vui mừng vì Tử La, phải biết rằng, có thể làm cho đám người Mạc Nhị thúc đều công nhận Tử La, để bọn họ có thể coi Tử La như một người chủ tử giống như hắn, là hắn đã cảm thấy vui vẻ trong lòng rồi

Thứ nhất, hắn hy vọng thê tử tương lai của hắn đồng thời có thể khiến cho những người tâm phúc như đám người Mạc Nhị thúc cũng công nhận

Thứ hai, đám người Mạc Nhị thúc có thể coi Tử La như một chủ tử khác, việc này vô cùng8có lợi với Tử La

Vì nếu như thế thì còn ai dám nghi ngờ nàng, còn ai dám nổi giận với nàng, còn ai dám không nể mặt nàng nữa! Binh lính báo cáo thấy Mạc Vân Thiên mỉm cười, không khỏi dụi mắt một cái rồi nhìn lại, quả nhiên Mạc Vân Thiên vẫn mặt lạnh như trước

Vì vậy, hắn tin chắc vừa rồi mình đã nhìn nhầm.

Hắn nói rồi mà, hắn tới biến thành cũng đã được mấy năm rồi, đi theo Mạc Vân Thiên cũng được hai, ba năm

Từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Mạc Vân Thiên cười cả, cho nên vừa rồi nhất định là hắn nhìn nhầm

“Được.” Tử La nghe Mạc Tứ thúc nói vậy cũng định thần lại, vội vàng gật đầu liên tục, nói xong, nàng không khỏi9liếc mắt nhìn Mạc Vân Thiên một cái rồi xoay người đi vào doanh trại

Sau đó, đám người Mạc Vân Thiên và Mạc Nhị thúc, Mạc Tứ thúc, còn có Mạc Tứ cũng nhanh chóng đuổi theo

Cậu binh lính kia thấy vậy cũng vội vàng đi phía trước dẫn đường.

Tử La đang đi thì đột nhiên phát hiện bên cạnh có thêm một người

Hóa ra là Mạc Vân Thiên theo sau, hơn nữa còn đi bên cạnh nàng.

Nhìn thấy Mạc Vân Thiên càng đi càng gần, trái tim Tử La không khỏi đập thình thịch, bắt đầu cảm thấy khẩn trương.

Nhưng mà Mạc Vân Thiên dường như không hề phát hiện ra chuyện hai người đi quá gần nhau, dọc theo đường đi, dù Tử La nháy mắt bao nhiêu cái với hắn, hắn vẫn cứ thế mà đi.

Cuối7cùng, nhìn thấy Mạc Vân Thiên nghiêm trang đi bên cạnh nàng, Tử La cũng không nổi giận

Thậm chí sau đó, nhìn thấy khuôn mặt Mạc Vân Thiên vẫn bình thường, Tử La cũng cảm thấy hắn làm như vậy thật ra cũng không có gì không ổn

Vì vậy trên đường, Mạc Vân Thiên luôn đi bên cạnh Tử La, nhưng nếu nói là thân mật thì lại không giống bởi vì biểu tình trên khuôn mặt hắn thật sự là quá bình tĩnh, giống như đây là chuyện quá bình thường vậy.

Cuối cùng, đoàn người bọn họ đã đến trước lều nghị sự, Tử La thức thời nói: “Mạc đại ca, vậy bọn muội cáo từ trước.” “Ừ!” Nghe vậy, Mạc Vân Thiên không khỏi nhìn Tử La một cái, sau đó mới gật đầu

Đến khi trở lại lều của mình, Tử La cảm thấy khuôn mặt nàng vẫn còn nóng, nàng vẫn còn chưa định thần lại được sau niềm kích động và vui sướng khi gặp được Mạc Vân Thiên.

Hơn nữa, trước khi đi vào lều nghị sự, Mạc Vân Thiên còn liếc nhìn nàng một cái

Hiện tại nhớ tới, nàng vẫn không nhịn được đỏ mặt

Thấy dáng vẻ Tử La như vậy, Xuân Hoa cũng hiểu ra, càng xác nhận tình cảm của Tử La đối với Mạc Vân Thiên là tình yêu nam nữ.

Đối với chuyện này, nàng cũng rất vui vẻ và ủng hộ nhưng lại không thể không nhắc nhở Tử La: “Tam tiểu thư, nô tỳ đi lấy nước đến đây, người mau chóng sửa soạn, rửa mặt chải đầu đi rồi bắt đầu ăn cơm tối.” “À, ừm!” Nghe vậy, Tử La quả nhiên hoàn toàn định thần lại, nhanh chóng gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút lại hỏi: “Vậy A La có nên đi làm chút thức ăn cho Mạc đại ca không?”

Xuân Hoa làm sao không biết tâm tư của Tử La, một lòng muốn làm chút gì đó cho Mạc Vân Thiên

Đối với chuyện này, bình thường nàng cũng tán thành nhưng hôm nay thì không phải là thời điểm tốt.

Vì vậy, Xuân Hoa suy nghĩ một chút rồi lên tiếng ngăn cản: “Tam tiểu thư, Hầu gia và mọi người đang bàn bạc quân tình chắc là còn lâu lắm, có khi đến đêm mới kết thúc

Hơn nữa, hôm nay Tam tiểu thư cũng mệt mỏi rồi, người vẫn nên sớm ăn cơm tối đi, rửa mặt chải đầu xong rồi nghỉ ngơi

Đến ngày mai lại nấu ăn cho Hậu gia cũng được mà.”

Hạ Hà bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu: “Đúng, đúng đấy! Xuân Hoa tỷ nói phải đó.”

“Cũng phải, vậy được!” Tử La nghe đám người Xuân Hoa, Hạ Hà nói như vậy thì cũng cảm thấy đúng

Vì thế, nàng suy nghĩ một lát rồi cũng đồng ý với bọn họ

Thấy Tử La đồng ý, Xuân Hoa cũng nở nụ cười, sau đó vội vàng nói: “Vậy nô tỳ và Hạ Hà sẽ mang đồ dùng rửa mặt cho Tam tiểu thư vào ngay.” Nói xong, thấy Tử La không phản đối, nàng và Hạ Hà cùng đi ra khỏi lều.

Sau khi ăn cơm và rửa mặt chải đầu xong, quả nhiên Mạc Vân Thiên vẫn chưa trở về.

Mãi đến khi đã quá nửa giờ so với thời gian mà bình thường nàng hay đi ngủ, nàng bảo Hạ Hà chạy đi chú ý lều của Mạc Vân Thiên, đợi Mạc Vân Thiên trở về thì quay lại nói với nàng một tiếng, nhưng Hạ Hà mãi vẫn chưa trở về

Thấy vậy, Tử La nghĩ rằng hôm nay đám người Mạc Vân Thiên chắc sẽ bận bịu rất lâu

Nhưng mà Tử La vẫn nhất định muốn đợi Mạc Vân Thiên trở về rồi mới ngủ

Vì thể lúc này, dù cực kỳ buồn ngủ nhưng nàng vẫn cố chịu đựng

Chỉ là, sau nhiều ngày bận rộn gian khổ, hôm nay Tử La lại chữa trị cho thương binh cả ngày nên vẫn không nhịn được tiến vào mộng đẹp...

Sau khi Mạc Vân Thiên bàn bạc với đám người Trịnh Thể Nghiệm về tình thể trước mắt xong, cuối cùng cũng có thể hiểu sâu về tình hình biến thành hiện giờ

Hơn nữa, hắn còn bắt đầu vạch ra kế hoạch tiếp theo

Mà dựa vào tình thế gay gắt hiện tại của biến thành và nắm được rõ số binh lính thương vong cũng đã đủ để hắn suy đoán tình hình biến thành trước kia nguy cấp thế nào, thủ thành khó khăn bao nhiêu.

Có thể nói, thật sự là biến thành khi đó từng giờ từng phút đều có nguy cơ bị quân địch đánh chiếm, nhưng mà đám người Tử La lại chống giữ được như kỳ tích vậy

Đối với chuyện này, Mạc Vân Thiên nói không cảm động là tuyệt đối không thể nào

Hắn cảm động và sự kiên trì của đám người Trịnh Thể Nghiêm và Mạc Tử, còn có quân đội Mạc gia bên dưới và dân chúng trong thành

Đương nhiên, hắn càng cảm động chính là dưới tình thế như vậy mà Tử La vẫn luôn chờ hắn trở về

Mạc Vân Thiên bước đến trước lều chủ của hắn, nhưng sau đó lại không nhịn được nhìn về phía lều vải của Tử La ở bên cạnh.

Hơi do dự, hắn thay đổi phương hướng, đi về phía lều của Tử La

Mà đúng lúc này, Hạ Hà lại đi từ bên trong lều của Mạc Vân Thiên ra

Nhìn thấy Mạc Vân Thiên, nàng vội vàng xông tới: “Hầu, Hầu gia, Tam tiểu thư bảo nô tỳ đến lều của ngài để chờ ngài

Tam tiểu thư nói khi nào ngài trở về thì nhất định phải thông báo cho ngài ấy biết, nếu không thì người sẽ không nghỉ ngơi...” Nghe Hạ Hà nói đến đây, Mạc Vân Thiên lập tức ngắt lời nàng: “Được, ta biết rồi

Ngươi lui xuống đi.” Nói xong, hắn tiếp tục đi về phía lều của Tử La

Nghe Hạ Hà nói Tử La muốn đợi hắn trở về mới ngủ, trong lòng Mạc Vân Thiên mềm nhũn kỳ lạ, sau đó lại đau lòng không thôi

Cô bé ngốc này, Mạc Vân Thiên nói thầm, nghĩ đến đây, hắn càng bước nhanh hơn

Thấy Mạc Vân Thiên đi vào lều của Tử La, Hạ Hà suy nghĩ một chút, do dự một lát rồi không đi theo sau

Nàng nghĩ có Mạc Vân Thiên ở đó, chắc Tử La sẽ không sao cả.

Mạc Vân Thiên đi đến trước lều của Tử La, hắn thả nhẹ bước chân, nhẹ nhàng đi vào

Sau đó, hắn nhìn thấy Tử La đã ngủ say trên giường

cả căn phòng yên tĩnh, đẹp đẽ khiến cho bước chân của Mạc Vân Thiên càng nhẹ hơn

Vào giờ phút này, trong lòng hắn lại mềm nhũn

Đi tới trước giường Tử La và ngồi xuống, Mạc Vân Thiên lẳng lặng nhìn khuôn mặt đang ngủ say của nàng một lúc lâu, nhìn thấy tư thế ngủ của Tử La không được tốt lắm, hắn bên nhẹ nhàng di chuyển nàng một chút để nàng ngủ thoải mái hơn, sau đó giúp nàng đắp kín chăn lại.

Sau đó, Mạc Vân Thiên tiếp tục lẳng lặng nhìn khuôn mặt đang ngủ của Tử La, cuối cùng không nhịn được vuốt ve gò má Tử La

Từng chút từng chút vuốt ve làn da trên khuôn mặt Tử La, Mạc Vân Thiên cảm thấy trái tim của hắn đang đập nhanh hơn, xúc cảm trên tay khiến hắn không nỡ rời bỏ.

Khi Mạc Vân Thiên định thần lại thì hắn phát hiện mình đã hôn lên vầng trán Tử La

Vốn dĩ, khi ý thức được động tác của mình, Mạc Vân Thiên muốn rời khỏi ngay lập tức, nhưng không biết tại sao khi nhìn thấy đôi môi mềm mại của Tử La, hắn lại không nhịn được hôn lên.

Dù sao Mạc Vân Thiên cũng là người có sự tự chủ rất mạnh

Hắn nhẹ nhàng chạm vào, chỉ là một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, sợ đánh thức Tử La nên hắn lập tức buông ra.

“A La, ta yêu muội!” Mạc Vân Thiên nhìn Tử La, cuối cùng cũng nhẹ giọng thốt ra lời nói chôn giấu trong lòng mà vẫn luôn không dám nói ra

Hơn nữa, hắn cảm thấy mấy chữ này thật sự là quá buồn nôn.

Nhưng vào giờ phút này, Mạc Vân Thiên lại không tự chủ được nói ra

Sau đó, Mạc Vân Thiên suy nghĩ một chút, cuối cùng cởi giày và áo ngoài rồi ngủ bên cạnh Tử La, nhưng vẫn chú ý giữ khoảng cách, không đánh thức Tử La dậy.

Nhưng mà hắn vừa mới nằm xuống thì Tử La đã mở mắt ra

“A La, Mạc đại ca đã làm muội thức giấc à?” Thấy Tử La bị hắn đánh thức, Mạc Vân Thiên vô cùng đau lòng, nói xin lỗi

“Không đâu!” Nhìn thấy vẻ mặt ấy của Mạc Vân Thiên, Tử La biết lúc này Mạc Vân Thiên đang tự trách vì đã đánh thức nàng, vì vậy, nàng vội vàng lắc đầu rồi nói tiếp: “Vốn dĩ A La ngủ không sâu, Mạc đại ca còn chưa về, trong lòng A La không hiểu sao có chút không nỡ, muốn thấy huynh trở về rồi mới ngủ.” “Cô nhóc ngốc, sao muội lại ngốc như vậy chứ!” Mạc Vân Thiên không nhịn được thở dài nói, lời nói đầy vẻ đau lòng và bảo vệ

“Ha ha, A La ngốc chỗ nào chứ, A La không ngốc đâu!” Nghe vậy, Tử La mỉm cười, nàng nghe được ý thương tiếc trong lời nói của Mạc Vân Thiên, hốc mắt không nhịn được nóng lên.