Diệp Tu vươn tay muốn kéo y lại, hắn không nghe lầm, ban nãy Hoàng Thiếu Thiên nói không thích hắn, còn muốn ly hôn.
"Sao em lại tới đây?" Diệp Tu cau mày hỏi Lục Khinh Mạn.
"Tới gặp người anh yêu, em muốn xem rốt cuộc là ai có thể khiến anh chia tay với em không chút lưu tình!"
"Chuyện chúng ta chia tay không liên quan tới y, là em muốn chia tay!"
"Diệp Tu, chẳng lẽ anh không biết đó chỉ là lời nói giận dỗi của nữ nhân hay sao? Em nói chia tay anh liền tin?"
"Tiểu Mạn, em có nói chia tay hay không chúng ta vẫn sẽ không ở bên nhau.
Em biết rõ anh và em hoàn toàn không phù hợp!"
"Vậy anh và y phù hợp? Đáng tiếc người ta không thích anh, còn muốn ly hôn với anh, không phải chính tai anh đã nghe thấy sao?"
"Chuyện này không liên quan tới em!" Diệp Tu xoay người muốn rời đi.
"Diệp Tu!" Lục Khinh Mạn giận dữ hét, "Nếu anh rời đi, em sẽ nhảy xuống! Anh muốn bỏ lại em để đi với người khác, em liền chết cho anh xem!"
Diệp Tu nhức đầu, trong khoảng thời gian này Lục Khinh Mạn vẫn luôn dùng mọi biện pháp để hai người tái hợp, vì không muốn thấy nàng làm chuyện dại dột nên hắn vẫn luôn ở bên cạnh an ủi nàng, không ngờ lại tới tận bước này.
"Tiểu Mạn, anh không thể nhìn em tìm chết, nếu em nhất định muốn dùng biện pháp này, anh cũng chỉ có thể ở cạnh em.
Nhưng em thật sự phải làm như vậy? Tiểu Mạn, em vốn là một người kiêu ngạo bao nhiêu, bây giờ lại muốn dùng loại thủ đoạn này để níu giữ một người, một người mà em biết rõ không yêu em hay sao?"
Nước mắt Lục Khinh Mạn rơi xuống như mưa, "Diệp Tu, em không muốn, em thật sự không muốn! Nhưng anh bảo em phải làm sao bây giờ? Diệp Tu, trước đây là anh muốn kết hôn với em, sao bây giờ lại tuyệt tình như vậy?"
"Đúng, anh muốn kết hôn với em, không phải em đã từ chối, còn muốn chia tay sao?"
"Em muốn một lời cầu hôn lãng mạn a! Diệp Tu, anh tùy tiện nói một câu chúng ta kết hôn đi, anh là thật lòng sao? Cả đời chỉ có thể kết hôn một lần, anh không biết nữ nhân coi trọng chuyện này thế nào sao? Rõ ràng là anh muốn ứng phó với bác gái nên mới kết hôn cùng em! Diệp Tu, anh biết em cảm thấy thế nào, suy nghĩ ra sao không? Không, anh không biết, xưa nay anh chưa từng muốn biết cảm xúc của em! Em đi du học, em muốn chia tay, đó là bởi vì em muốn anh càng coi trọng em! Thế nhưng anh lại kết hôn với người khác, còn nói với em là anh yêu y! Diệp Tu, trong lòng anh em tính là gì?"
"Tiểu Mạn, chúng ta ở bên nhau mấy năm, em hẳn phải hiểu nói trực tiếp với anh là biện pháp tốt nhất, em không nói ra, làm sao anh biết em nghĩ gì? Em nói chia tay, đương nhiên anh sẽ nghĩ em muốn chia tay.
Nếu đã chia tay, vì sao anh không thể kết hôn với người khác, không thể yêu người khác? Thời điểm muốn kết hôn, đó kì thật là cố gắng cuối cùng của anh cho quan hệ của chúng ta, anh nghĩ sau khi kết hôn chúng ta có thể hiểu và thông cảm cho nhau nhiều hơn.
Nhưng em nói em muốn đi du học, em có ước mơ của em, anh đã nghĩ chúng ta nên tách ra, vừa lúc ấy em muốn chia tay, anh cho rằng chúng ta cùng chung dự định.
Anh không hề nghĩ tới chỉ có anh thật sự chia tay! Nhưng Tiểu Mạn, anh nghĩ chúng ta là người trong cuộc mới có thể hiểu rõ nhất, em cảm thấy chúng ta vẫn có thể tiếp tục sao? Cho dù không có Thiếu Thiên, anh và em cũng không có thể ở cạnh nhau!"
"Ý của anh là em tự làm tự chịu sao? Em chỉ muốn anh quan tâm đến em hơn mà thôi!"
"Vì vậy nên anh mới nói chúng ta không hợp nhau, anh không phải mẫu người mà em chờ đợi!"
"Diệp Tu anh nói sai rồi, khi anh thật sự yêu thích một ai, nhất định sẽ moi tim moi phổi mà yêu thương người ấy, anh chẳng qua là không thích em! Trước đây chuyện em theo đuổi anh cả Học viện đều biết, có phải anh vì áp lực mới nhận lời em hay không?"
"Không phải."
"Nghĩa là lúc ấy anh có yêu thích em đúng không?"
"Đúng."
"Vậy vì sao sau đó không thích nữa?"
"Không biết, có lẽ là do hiểu rõ."
"A, thật là buồn cười! Vậy anh không sợ mấy năm nữa sẽ không thích Hoàng Thiếu Thiên sao?"
"Sẽ không, anh hiểu rõ y nên mới yêu y!"
"Hay, hay lắm! Em muốn xem hai người có thật sự nắm tay nhau đến thiên trường địa cửu hay không!" Nói xong, Lục Khinh Mạn lướt qua Diệp Tu bỏ đi.
Diệp Tu châm một điếu thuốc, ngẩng đầu nhìn về xa xăm.
Hắn và Lục Khinh Mạn cùng học chung đại học, năm ấy vì theo đuổi hắn mà nàng dùng mọi phương thức, đừng nói là trong khoa, thậm chí rất nhiều sinh viên trong trường đều biết có một nữ sinh đang điên cuồng theo đuổi Diệp Tu.
Đương nhiên Diệp Tu không phải vì áp lực mới nhận lời nàng, hắn thật sự cảm thấy mình yêu thích Lục Khinh Mạn, chính bản thân hắn cũng không nhớ rõ vì sao lại sinh ra ý niệm này, nhưng quả thật khoảng thời gian đầu hắn đã thấy rất vui vẻ.
Có điều, không biết từ khi nào, hắn nhận ra bọn họ hoàn toàn không hợp nhau.
Đương nhiên, muốn ở cạnh nhau đều phải cùng cố gắng, hơn nữa Diệp Tu vốn nho nhã lịch thiệp với nữ nhân, vì vậy hắn luôn nỗ lực cân bằng quan hệ giữa hai người.
Nhưng sau khi tốt nghiệp Đại học, Lục Khinh Mạn muốn ở lại Mỹ tiếp tục nghiên cứu, khoảng cách địa lý khiến khoảng cách trong lòng hai người càng thêm xa xôi, bởi vậy khi Diệp phu nhân hỏi Diệp Tu chuyện kết hôn, hắn đã muốn thử một lần cuối cùng, sau khi có hài tử có lẽ hai người sẽ hòa hợp hơn.
Thế nhưng ngày hẹn đi đăng ký kết hôn, Lục Khinh Mạn nhắn tin cho hắn – Diệp Tu, chúng ta chia tay đi, em muốn đến Mỹ hoàn thành ước mơ của mình, anh không cần đến tìm em.
Diệp Tu nghĩ nàng có lẽ không muốn tiếp tục nữa, liền trả lời – Ân, thượng lộ bình an.
Hắn nghĩ đoạn tình cảm giữa hai người đã kết thúc, Lục Khinh Mạn lại trở về nói với hắn chia tay chỉ là lời nói giận dỗi mà thôi.
Sau khi biết hắn đã kết hôn, hơn nữa còn yêu Hoàng Thiếu Thiên, Lục Khinh Mạn không từ thủ đoạn muốn giữ hắn bên mình, nếu không phải tai nạn giao thông chính là uống say làm loạn, nếu Diệp Tu không ở cạnh nàng, nàng sẽ tự hủy hoại bản thân.
Diệp Tu không thể thật sự bỏ mặc nàng, vì vậy nên dẫn nàng đi dạo phố, đưa nàng đến Bắc Đới Hà, trong thời gian ấy còn đang lo lắng Hoàng Thiếu Thiên ăn uống nghỉ ngơi thế nào, nên tổ chức sinh nhật cho y ra sao, lại thêm công việc dồn xuống, hắn thật sự rất mệt mỏi.
Tối hôm ấy khi thấy Hoàng Thiếu Thiên không muốn nghe điện thoại của mình nhưng lại vui vẻ ăn sinh nhật cùng Chu Trạch Khải, một cuộc điện thoại y cũng không gọi lại cho hắn, hắn thật sự rất tức giận.
Hiếm khi Diệp Tu có tính tình trẻ con như vậy, vì hờn dỗi nên hắn cố ý không liên lạc với Hoàng Thiếu Thiên.
Hắn nghĩ, đối với Hoàng Thiếu Thiên mà nói, hắn tính là gì?
Có phải bởi vì chuyện ngoài ý muốn kia, nên Hoàng Thiếu Thiên trong thời gian này không thể không ở cạnh hắn?
Ý niệm ấy khiến Diệp Tu càng thêm hoài nghi rốt cuộc Hoàng Thiếu Thiên có tình cảm với hắn hay không.
Đương nhiên điều này vốn chỉ là suy đoán của hắn, nhưng mới ban nãy, hắn nghe chính miệng Hoàng Thiếu Thiên nói như vậy!
Diệp Tu bất đắc dĩ nở nụ cười, hắn không biết mình yêu Hoàng Thiếu Thiên từ khi nào, chỉ cảm thấy ở bên y rất vui vẻ dễ chịu, đặc biệt sau khi biết Hoàng Thiếu Thiên mang thai, thời gian hai người ở cạnh nhau cũng nhiều hơn, Hoàng Thiếu Thiên lại đặc biệt dính người, nhưng hắn một chút cũng không hề thấy phiền phức, trái lại vô cùng yêu thích dáng vẻ làm nũng ngây ngô của y.
Thời điểm hắn nhận ra bản thân yêu Hoàng Thiếu Thiên là khi y tới Bá Thượng quay phim, hắn mỗi ngày đều mất tập trung, ban đầu vốn nghĩ là do lo lắng thân thể của y, sau đó mới biết, thật ra không phải!
Là hắn nhớ Hoàng Thiếu Thiên mà thôi!
Thu xếp công việc, đi chợ nấu cơm, lái xe suốt ba giờ đồng hồ tới đưa cơm, cho đến bây giờ đó là chuyện điên cuồng nhất hắn làm cho tình yêu của mình.
Nhưng thời điểm ấy, hắn hoàn toàn không thấy được có gì không hợp lý.
Qua điện thoại nghe được âm thanh không có sức sống của Hoàng Thiếu Thiên, rõ ràng không ăn được cơm còn cố tình gạt hắn yên lòng, hắn chỉ nghĩ được một chuyện, hắn muốn Hoàng Thiếu Thiên có thể ăn cơm thật ngon.
Nụ hôn đó là Diệp Tu không khống chế được cảm xúc của mình, vốn không nằm trong kế hoạch của hắn.
Hắn biết mình nên bày tỏ trước, nên nghe câu trả lời của Hoàng Thiếu Thiên.
Nhưng khi ấy bầu không khí tốt đẹp lại ái muội, hắn không tự chủ được liền hôn lên.
Khi ấy Hoàng Thiếu Thiên đáp lại hắn, lẽ nào không phải bởi vì cũng yêu thích hắn sao?
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ lúc ấy là do hắn đột nhiên xuất hiện khiến y cảm động, bầu không khí lại tốt đến không thể tốt hơn, y đáp lại cũng là dễ hiểu.
Diệp Tu xoa xoa mi tâm, tốt nhất nên tìm cơ hội nói chuyện rõ ràng với y.
Kết quả chiều hôm ấy Hoàng Thiếu Thiên cùng Dụ Văn Châu Chu Trạch Khải Tô Mộc Tranh Sở Vân Tú rời Bắc Kinh tham gia show tống nghệ, coi như là hợp tác quảng bá cho phim của bọn họ.
Kỳ thực nhân vật phụ như Hoàng Thiếu Thiên căn bản không cần tham gia quảng bá, có điều hiện tại y là nam chính trong phim của Hàn Văn Thanh, hơn nữa sau khi sát thanh, Hàn Văn Thanh hiếm thấy mở miệng khen ngợi diễn xuất chuyên nghiệp của Hoàng Thiếu Thiên, Ngụy Sâm cũng luôn tìm cách giới thiệu y, bây giờ y đã không còn là diễn viên tuyến mười tám như trước nữa, công ty vì để quảng bá phim mới của Hàn đạo được thuận lợi cũng sẽ tận lực nâng đỡ y.
Hơn nữa sau khi profile và video tốt nghiệp của y được phát tán, một số lượng khán giả cũng đặc biệt khen ngợi y – rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc nổi tiếng nhưng lại một mực cố gắng trau dồi tài năng, đây cũng là chuyện rất hiếm thấy.
Sau khi xuống máy bay, ngoại trừ những người hâm mộ ào tới quanh đám người Chu Trạch Khải Tô Mộc Tranh, cũng có vài fan tới muốn xin chữ ký của y, còn thật lòng khen y diễn xuất rất tốt, khiến cho Hoàng Thiếu Thiên nhất thời không biết làm sao mới phải, còn quay sang hỏi Lô Hãn Văn những fan này có phải do công ty tìm người đến diễn hay không.
Lô Hãn Văn lắc đầu, "Như Ngụy lão đại có lẽ sẽ không làm chuyện này đâu."
Hoàng Thiếu Thiên nghĩ lại thấy cũng hợp lý, đây vốn không phải phong cách của Ngụy Sâm.
Bọn họ phải ở lại vài ngày, cùng tham gia một chương trình thực tế rất hot và mấy tiết mục khác.
Hoàng Thiếu Thiên vốn cảm thấy tham gia show tống nghệ rất ổn, các tiết mục của y cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại y đang mang thai hơn bốn tháng, tuy chưa thấy rõ bụng nhưng cũng không thể thực hiện các hoạt động thể lực quá mạnh mẽ.
Mà hiện tại, có chương trình thực tế nào không phải liều mạng cố sức?
Hơn nữa, bởi vì Hoàng Thiếu Thiên tham gia phim võ hiệp, chương trình đặc biệt an bài cho y một nhiệm vụ có độ khó rất cao.
Chuyện này cũng không có gì lạ, ở đây ngoài y ra, những người khác đều có ngàn vạn fan hâm mộ, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không phải bọn họ sẽ chết đuối trong nước miếng của fan hay sao?
Nếu là bình thường y cũng sẽ nhiệt tình tham gia, nhưng hiện tại mà nói, y thật sự không làm được.
Cũng may nhóm Dụ Văn Châu vẫn luôn chăm sóc y, thấy y khó xử liền chủ động giúp y hoàn thành.
Một kỳ này, Dụ Văn Châu và Chu Trạch Khải phải làm thêm rất nhiều nhiệm vụ, bản thân Hoàng Thiếu Thiên cũng thấy ngại ngùng.
Hôm sau Hoàng Thiếu Thiên và Chu Trạch Khải cùng tham gia một tiết mục, Dụ Văn Châu và hai người Tô Mộc Tranh Sở Vân Tú tham gia tiết mục khác, vì vậy bọn họ chia thành hai nhóm đến hai nơi khác nhau.
Kết quả Hoàng Thiếu Thiên lại gặp phải oan gia ngõ hẹp là Cố Trường Phong!
Hoàng Thiếu Thiên theo nguyên tắc hảo tụ hảo tán, sau khi chia tay sẽ không can thiệp đến chuyện của đối phương, nhưng y coi như không quen biết hắn, Cố Trường Phong lại cố ý chặn Hoàng Thiếu Thiên trước phòng vệ sinh.
-.