Định Mệnh Cục Súc Muốn Giết Người!

Chương 3: Gặp gỡ

Dưới ánh nắng ban trưa chiếu xuống từng ngõ ngách, những cánh hoa bàng trắng sữa đung đưa theo chiều gió, nhẹ rơi xuống sân trường vắng lặng, tiếng giảng bài vang vọng giữa bầu không khí yên tĩnh. Thật là một cảnh tượng thanh bình tuyệt đẹp của chốn học đường thanh tĩnh, khiến người ta cảm thấy hoài niệm biết bao, muốn giữ cho khoảnh khắc này bình yên mãi. Đó cũng chính là truyền thống yêu cái đẹp của nhân dân ta

Nhưng, có những con người lại không đủ tâm hồn thơ ca để nghĩ đến những đạo lí sâu xa như vậy

Tại một góc nào đó,  một bóng người chạy bán sống bán chết đi giải quyết nỗi buồn tâm sự. Làm vang vọng cả một thứ âm thanh không mấy êm tai cùng mùi hôi hỗn tạp khắp phòng toilet. Phá vỡ bức tranh phong cảnh học đường yên bình giản dị

Được rồi, cũng đừng trách cô như thế, không phải cô cố ý có được không?

Tào Tháo không bao giờ đứng trước mặt bạn và nói: Hello, it's me! Do you still remember me?  We should vào mấy giờ mấy giây mấy phút hôm nay cùng dạo quanh toilet đàm đạo chuyện dân sinh, nhớ chuẩn bị sẵn giấy nha, ahihi.

Lau đi vệt mồ hôi trên trán, khoé miệng cô co rút, ngửa mặt ai oán nhìn gạch bông

Bốn mắt nhìn nhau khổ nỗi lòng

Giấy thì đã hết, vòi cũng không

"Đường đường là một thanh thiếu niên học tập tốt lao động tốt, ăn ở tốt chưa hại đời ai, thực hành theo tấm gương đạo đức, một lòng yêu nước và theo Đảng. Làm sao lại có thể rơi vào cảnh chiến trường đau thương tay không vũ khí như thế này?! Bác lao công à, bác làm ăn cũng quá thất trách đi!"

...

Chẳng lẽ giờ mặc thẳng đồ vào luôn, giả tưởng như mình chỉ đi xè xè?

Never!

"Dẫu biết giấy được làm từ gỗ, chúng ta cần phải tiết kiệm giấy để bảo vệ một môi trường xanh sạch đẹp. Nhưng cũng có cần phải tiết kiệm giấy vệ sinh đến thế không?"

"Biết là nước đang bị ô nhiễm, cần hạn chế tiêu hao, nhưng không dùng giấy thì chí ít cũng cho người ta cái vòi nước để rửa đi chứ!"

"Lại nói bác lao công làm việc không đến nơi đến chốn! Chỉ vì có những bạn học sinh ý thức kém chơi chọi giấy nhau trong nhà vệ sinh, tạt nước nhau giữa ánh bình minh, đi vệ sinh không xả nước để lại một đống chình ình, thì bác cũng không thể nhẫn tâm đến nổi 6 phòng chỉ dùng chung một cuộn giấy, một vòi nước trước cửa kèm theo một cái xô, chờ đợi nước đổ đầy rồi tự túc đi xả thành quả thế chứ!"

"Thế xây cái bồn cầu với cái gạt nước làm gì mà gạt không ra nước? Để cho có tính thẩm mỹ hiện đại hoá nhà cầu hoá thôi à?!"

"Bản thân mình cũng chẳng ra gì! Chỉ lo sự buồn chất chứa tràn bờ đê mà gấp gáp chạy đi quên mang giấy"

"Nhưng bản thân, tôi sẽ tha thứ cho cậu, vì cậu cũng chỉ là một trong số những chiến hữu được Tào Tháo ghé chơi quên đặt lịch hẹn trước mà thôi, cho nên quên đem giấy là điều khó tránh khỏi"

"Thế giờ không lẽ cứ ngồi ở đây? Không ổn, cứu tiếp tục tu luyện ở đây chẳng mấy chốc mình sẽ bị mùi hôi tạp chất này hun cho đắc đạo thành tiên mà một bước lên tây thiên mất"

"Hay là mặc quần vào và làm như chưa từng có việc gì xảy ra?"

"NGÀN VẠN LẦN KHÔNG ỔN!!! Chưa nói đến hôm nay là thứ hai, một thân áo dài trắng tinh tươm thuần khiết, nếu làm vậy thì việc bị lộ ra ngoài chỉ là sớm muộn!  Phải biết còn tiết chào cờ tắm nắng có tổ chức kia, giữa một ngàn mấy trăm người, mình một thân mùi hôi khó ngửi, nhất định sẽ rất nhanh bị phát hiện. Chưa cần mượn đến loa để thông báo, thì cả trường cũng sẽ biết mình đi đàm đạo chuyện chính sự với Tháo huynh, nhưng lại không vệ sinh mà còn dám mặc quần lại và một lòn diễn sâu ta cái gì cũng không biết, ta chỉ là đi tè tè thôi, không phải đi hàn duyên tâm sự với người mà ai cũng biết kia đâu!"

"Danh dự cấp ba của bản thân sẽ mất hết đó a a a a a!!!!"

"Bộp"

Đang mãi lo toan cho tương lai của mình thì một vật từ ngoài cửa được ném vào trong phòng của cô, chăm chú nhìn dị vật vừa xâm nhập chốn riêng tư của mình, hai mắt cô đột nhiên sáng chói loá.

Đó là một thứ hình trụ được bao bọc bởi độc một màu trắng tinh khôi, chất liệu giấy mỏng, đưa tay ra vò lại có thể thấy rõ vài hạt bụi giấy bay nhẹ trên không trung - Toilet Paper - giấy vệ sinh chân nhân đã tới.

Mô Phật

Con được cứu rồi!!!

Sau khi công tác thủ tục vệ sinh sạch sẽ đã xong xuôi, với một tâm trạng phấn khởi niềm vui phơi phới đẩy cửa ra, toan bước đi thì bỗng nhiên bước chân cô sững lại, lùi về sau hai bước, nhìn sang

Một chàng thanh niên với cặp mắt nhỏ dài cuốn hút, lông mi dày cong vút lấp lánh ánh nước, tóc nâu bồng bềnh được vài giọt nước bám vào, chảy qua xương gò má cao cùng làn da vàng có chút trắng, cuối cùng đọng lại tại chiếc cằm nhọn rồi rơi xuống nền đất, chiếc răng khểnh hé ra hướng về phía cô mà cười. Quả là một nam thanh niên soái mĩ

Không gian bỗng chốc trở nên kì lạ

Nam thanh, nữ sắc hơi hơi

Điều này chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ đây chính là một thằng biếи ŧɦái vào nhà vệ sinh nữ với mưu đồ bất chính tâm địa thối nát có tơ tưởng ngắm con gái đi wc!!!!!

NHÂN DANH CÔNG LÍ, TA TRỪNG TRỊ NGƯƠI!!!

Mắt mở to bốc lửa nhìn người trước mắt, hận không thể một cái liếc mắt đâm chết gã kia, hai tay bắt đầu thủ thế, sau đó...

"Biếи ŧɦái! Bố đây ném chết ngươi!"

Chớp mắt, đồ vật bay tán loạn với sát khí bức người. Đủ các loại vũ khí từ giày dép, xô nước, gáo nước cho đến băng vệ sinh (?) cùng chung một hướng mà nhắm thẳng vào người thanh niên kia, anh ta cật lực tránh né, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào thoát khỏi, đành bất lực hết chạy tới núp chỗ này né được chiếc gáo đang bay tới, đến dùng cửa cản đòn tránh chỗ kia nơi một chiếc dép vừa bay qua.

Nhà vệ sinh phút chốc biến thành chiến trường hỗn loạn, nồng nặc mùi hôi cùng sát khí, cô gái kia rất có khí thế dùng hết sức ném về phía chàng trai kia, đang chuẩn bị ném đi sọt rác trên tay mình

"Cạch"

Tiếng cửa khẽ vang lên, một người con trai vừa loay hoay kéo dây tia quần vừa mở cửa bước ra, ngay lập tức đập vào mắt anh là một người con gái tà áo dài thướt tha đang trơ mắt ngạc nhiên nhìn mình, tay ném chiếc sọt rác dừng lại giữa không trung, mà nằm rạp trên nền đất đầy nước cùng hỗn tạp giữa các vật dụng sinh hoạt hàng ngày là một thanh niên với cái đầu sưng vài khối u to nhỏ khác nhau rất có tính đa dạng và phong phú đang chật vật đứng dậy, ánh mắt ngạc nhiên cùng sợ hãi nhìn người con gái phía đối diện

Gió lạnh thổi qua, ba chấm chạy dài

Đây là cái gì? Đại chiến trong wc giữa một đại tỉ mang lốt ngoài mỏng manh bắt nạt bạo hành một đứa con trai vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng bản chất lại là tiểu thiếu niên trái tim bé bỏng dễ tổn thương?

Dù là cái gì thì cũng không phải là thứ mình nên thấy

"Quấy.....quấy rầy rồi. Tôi chưa thấy gì hết, cái gì cũng chưa thấy, các cậu cứ tiếp tục, tiếp tục đi. ..."

Nói rồi tiến nhanh về phía ngoài cửa, còn rất lịch sự không quên đóng cửa lại, sau đó ba chân bốn cẳng chạy nhanh về lớp học.

Một thoáng yên lặng

WTF? Cái gì đây? 2 thằng đực rựa trong wc nữ?

Mà khoan, cấu trúc nơi này hơi lạ

....Hình như có cái gì đó sai sai ở đây....

Chân lùi về sau ba bước dài, đứng trước cửa phòng vệ sinh, ngước mắt nhìn lên, bỗng câm nín.

Một chiếc bảng xanh nhỏ quen thuộc, trên đó là một hình que trắng toát không váy

Lại nhìn sang phòng wc đối diện

Một hình que tương tự đang mặc váy, còn không quên có hai cái bính tóc kèm theo trên đỉnh đầu như muốn nói lên tôi là nữ, là nữ đấy, không phải nam cải nữ trang mà là phụ nữ chính tông đấy!

Cô: "..."

Haha...

Chết mịa rồi

"A, bạn học này, cậu cũng biết đấy. Trong cuộc sống, ai cũng mắc phải những sai lầm, cũng như tôi đây cũng vì trục trặc kĩ thuật mà vào lộn wc nam không dành cho phái nữ, sau lại nhầm bạn học đây thành một tên biếи ŧɦái. Thật sự rất xin lỗi, cậu nam tử hán đại trượng phu, mong đừng chấp nhất, đừng chấp nhất ...ahaha..."

Sắc mặt cô xám xịt, chân lại không dấu vết di chuyển về phía cầu thang, giọng nói càng ngày càng xa, cuối cùng chỉ còn vang vọng lại tiếng cười ngượng nghịu. Sau đó, liền không thấy bóng người đâu

Người nào đó đã rất nhanh phủ sạch sẽ mọi tội lỗi mình gây ra mà chạy mất, bỏ lại người con trai kia da mặt co rút mắt toé lửa nhìn về phía bóng trắng kia vừa chạy đi. Khoé môi cố nhếch lên một nụ cười cứ tưởng như nguy hiểm nhưng thật ra khó coi đến cực điểm đau mắt người nhìn khiếp sợ người coi

Vào lúc này nên nói gì?

"Cô gái này thật thú dzị"

.

.

.

Có cái *beep*!

Tay nắm chặt chiếc thẻ học sinh bóng loáng như muốn nghiền nát ra thành từng mảnh, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía dòng chữ đen cùng tấm ảnh thẻ nhỏ gọn được dán lên trên, tức giật hét lớn:

"Nhân Nhi! Thù này không trả thì cái tên Bảo Minh này tôi viết ngược!"

Nghe học sinh đồn rằng, ngày thứ hai hôm ấy, vô cùng kì lạ. Một nữ sinh lướt đi như bóng trắng bay nhanh vào phòng hiệu trưởng, làm ông ngạc nhiên mà lần đầu mất tác phong đánh đổ cả ly trà đang đưa lên miệng, nghe đâu xung quanh vang lên tiếng cãi nhau ồn ào, có người bảo rằng nữ học sinh kia cò kè mặc cả với hiệu trưởng xin nghỉ phép 1 tháng vì ảnh hưởng tâm lí và mạng sống đe doạ, nhưng cuối cùng cũng chỉ đổi được 1 tuần 4 buổi.

Lại bảo trời trưa nắng gắt chảy cả mỡ, nướng da người, một nam thanh niên nhàm chán không việc làm hét toáng lên giữa nhà vệ sinh làm mất trật tự an ninh, gián đoạn nhiệm vụ trọng trách giáo dục thiêng liêng của thầy cô giáo, trong công cuộc truyền đạt những tinh hoa của trời đất từ một thế giới không thuộc phạm trù của nhân loại. Liền sau đó nam học sinh kia được thầy giám thị ưu ái dắt tay nhau đi về chốn riêng tư, cùng thưởng trà bánh cùng tâm sự.

Cũng ngay tại lúc đó, bác lao công sau một trận vô duyên vô cớ hắt xì hơi liền đâm ra cảm lạnh, xin nghỉ phép vài ngày tịnh dưỡng.  Thế là trọng trách cao cả dọn cả trường học cùng với nhà vệ sinh được giao cho nam học sinh xấu số kia

Thật đáng thương