(ĐN BnHA) Tôi không muốn trở thành anh hùng

Chương 21: Armis

"Nè nè, mấy cậu đã quyết định đến văn phòng của anh hùng chuyên nghiệp nào chưa?" Ashido mệt nhọc hỏi, có vẻ cổ khá khó khăn trong việc chọn lựa nơi mình thực tập.

"Tui đến chỗ Mt.Lady này!" Mineta hào hứng nói.

"Mineta, cậu lại nghĩ đến chuyện bậy bạ đúng không?" Đi ngang qua nghe thấy được chuyện này, Asui không mặn không nhạt phỉ nhổ lời nói cậu bạn.

Mineta: "Méo có nha!!" Cậu oan ức quá mà. Sao ai cũng nghĩ xấu cậu vậy?

"Ashido nữa, cậu cũng có được thứ hạng cao mà? Không nhận được đơn nào thì đúng là lạ thật ha." Ojiro thắc mắc.

"Chuẩn đấy." Ashido chán nản than. Tại sao ông trời bất công như vậy.

Mọi người xung quanh đành phải an ủi cô bạn. Ashido-san đúng là rất xui xẻo.

"Deku đã quyết định được chưa?" Uraraka tò mò hướng Midoriya hỏi thăm. Nhưng đáp lại cô lại là những lời nói phân tích tình huống của cậu ấy.

"U oa... Midoriya lại chứng nào tật nấy rồi." Uraraka nghĩ thầm.

Cô quay sang phía Yuno hỏi: "Yu-chan, cậu đã chọn được chưa?"

Có lẽ cô bạn cũng đã chọn được cho mình 1 văn phòng nổi tiếng và uy tín rồi, dẫu sao thì cũng có rất nhiều lượt đề cử Yuno.

"Thực ra thì tôi cũng không biết nhiều về các anh hùng này, nên là vẫn chưa chọn được." Yuno thừa nhận sự thiếu hiểu biết của mình.

Trước đó cô không quan tâm về vấn đề này nên cũng không tìm hiểu. Luận về thông tin anh hùng, cô khẳng định đứng bét của lớp, trái ngược hoàn toàn với Midoriya.

Ojiro: "Mà... cậu ấy cũng phân vân vì có nhiều lựa chọn mà. Thôi thì cứ để cậu ấy tự nghĩ đi."

"Ừm." Uraraka cũng không truy xét nữa, cô cũng đã tìm được văn phòng mình muốn đến rồi.

Về phía Yuno, cô lướt qua nhiều lần danh sách đề cử. Chuyên môn của cô là sử dụng vũ khí. Ở đây khá nhiều nơi đề cử đáp ứng điều đó. Nhưng quan trọng mấy nơi đó lại chú trọng vào khả năng cường hoá vũ khí bằng năng lực.

Thứ cô cần chính là 1 nơi giúp khả năng chiến đấu của cô được tăng lên khi đối đầu trực diện với tội phạm. Liệu có nơi nào có thể đáp ứng không?

.....

Hôm nay là 1 ngày mưa tầm tã, đến trưa tiếc thời vẫn chưa khá lên. Yuno đành phải tới 1 ban công rộng rãi để thưởng thức bữa trưa thay vì lên sân thượng như mọi ngày.

"A, xin lỗi. Tôi tưởng chỗ này không có người." Không để ý phía dưới có người đang ngủ, Yuno đã lỡ vấp chân vào người ta.

"Là cậu ta?" Yuno mơ hồ nhớ lại người con trai trước mắt đã từng đấu với mình ở hội thao.

Người con trai chậm rãi mở mắt. Nhìn thấy cô, vẻ mặt cậu ta có chút biến đổi, duy chỉ 1 giây trong trở lại bộ dáng lười nhác ban đầu, "Lớp 1-A, khoa anh hùng."

Tông giọng khàn đặc ngập tràn tư vị căm ghét, nhưng Yuno lại cảm thấy có chút u buồn.

"Cậu ở khoa phổ thông đúng không? Nghe nói cậu là "siêu sao" của cả khoa." Yuno khẽ cười, miệng cong lên 1 độ hoàn hảo.

Shinso: "..." Không dính chiêu ư? Còn hỏi ngược lại mình.

"Tôi sẽ sớm cướp được 1 vị trí khoa anh hùng thôi." Cậu lười nhác đáp.

Yuno trầm mặc, cuối cùng cũng phải lên tiếng: "Này, cậu có thể ngừng sử dụng năng lực được không? Tôi có hơi nhạy cảm với năng lực của cậu."

"Cậu ta nhận thấy?"

"Lần trước tôi có chút trục trặc với 1 năng lực thôi miên tương tự, nên hiện tại nhận thấy được những năng lực thôi miên áp dụng lên tôi." Yuno giải thích.

Ồ một tiếng, Shinso không ngần ngại huỷ bỏ năng lực đang tính sử dụng lên Yuno, "Tại sao lần trước cô có thể thoát được năng lực của tôi?"

Lần này không còn cảm giác bị nguy cơ khống chế, Yuno mới an tâm đáp: "Một sự may mắn nhỏ thôi. Nhưng lần tới cậu sử dụng năng lực lên tôi thì tôi không thoát được đâu."

Cô công nhận năng lực của Shinso rất mạnh, lại hiếm, nhưng thay vì sử dụng nó cho việc phạm tội, cậu ta lại muốn dùng nó để trở thành anh hùng.

Shinso rất thông minh, từ hội thao hôm ấy cậu đã ngầm ngậm biết rằng cô đã từng có 1 ấn tượng không mấy tốt đẹp với nghề anh hùng. Có lẽ đến lúc này, cô gái nhỏ vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận nó.

Yuno ngồi xuống 1 góc đối diện, nhìn ra bầu trời âm u đang mưa tầm tã, "Tại sao cậu muốn trở thành anh hùng vậy?"

"Tôi trở thành anh hùng vì muốn bảo vệ đời sống của người dân." Shinso trả lời, ngắt quãng 1 lúc rồi lại hỏi: "Còn cô?"

"Chà... Tôi cũng không chắc nữa." Yuno ngẩng lên nhìn áng mây dần xua tan đi, dần dần lộ ra ánh mặt trời.

"Lúc đầu tôi bị ép buộc..." nói đến đây Yuno lại mỉm cười rạng rỡ, cứ như đã xua tan mọi phiền muộn trong lòng, "Bây giờ tôi cũng muốn bảo vệ những người tôi yêu như cậu."

Shinso mở to mắt ngờ vực nhìn cô. Nụ cười ấy lại rất đơn thuần, trong sáng như ánh nắng, đối với ấn tượng ban đầu của anh về cô là hoàn toàn trái ngược.

Chả biết đã bao lâu trôi qua, tiếng chuông reo lên như báo hiệu giờ học bắt đầu. Cô đứng dậy và chuẩn bị về lớp lại thấy người đằng sau lên tiếng: "Tôi có thể gặp cô lần nữa không?"

Đây là lần đầu tiên Shinso thấy 1 người con gái đặc biệt như Yuno. Trong lòng trào dâng cảm giác kì lạ mà chính cậu cũng không biết nó là gì. Có lẽ... cậu cảm thấy hứng khởi khi tìm được 1 người giống mình, muốn trở thành anh hùng để mang lại nụ cười.

Yuno: "Tất nh..."!!!

Shinso: "..." A, dính rồi này.

"Đến gần đây." Shinso ra lệnh, lập tức Yuno máy móc di chuyển lại gần cậu ta.

Lại nói giơ tay lên, Yuno cũng làm theo, "Hửm, năng lực của tôi vẫn hoạt động bình thường mà?"

Yuno trong lòng thầm hét lớn: "Chúc mừng nhé! Năng lực của cậu vẫn hoạt động tốt đẹp. Giờ thì mau thả tôi ra để tôi về lớp! Tôi mà muộn thì mất hình tượng lắm đấy."

Ăn ở thế nào mà xui thay, Shinso nảy ra 1 ý tưởng muốn trêu chọc cô. Cậu ta trói cô lại bằng dây thừng quanh người. Cậu ta thoả mãn với tác phẩm của mình, môi khẽ nhếch, nhẹ nhàng về lớp học trước. Chẳng bao lâu thì hiệu lực [Thôi miên] được phá giải.

Yuno: "..." Tên thối tha, tôi thoát kiểu gì giờ? Xung quanh không có vật dụng nhỏ để cô hoán đổi. Biết kiếm đâu ra vật?

Ngồi 1 lúc suy nghĩ, "Hay là... cô dùng chậu hoa trong lớp gần đây để đổi nhỉ?"

Nghĩ thế nào hành động thế đó. Cô mở căn phòng, vùng màu đỏ đã bao trùm cả lớp học đối diện ban công.

Có ai đó trong lớp nhìn thấy 1 cô gái tóc đen xinh đẹp ngồi cạnh cửa sổ nơi họ trang trí bằng những bình hoa mini. Mọi người cứ tưởng mình hoa mắt nên lấy tay dụi dụi, sau đó thì mọi thứ đều trở về nguyên trạng thái ban đầu.

"Ủa... cô gái ban nãy đâu? Chẳng lẽ chúng ta bị ảo tưởng vì thời tiết thay đổi?"

.....

Kết thúc giờ học, thầy Aizawa có cho gọi cô lên phòng giáo viên đưa cái gì đó, hình như là thư đề cử muộn.

"Đây là văn phòng của anh hùng Armis, 1 vị anh hùng đã nghỉ hưu. Khi còn trẻ, ông ấy là bậc thầy kiếm thuật." Thầy Aizawa tường thuật.

Yuno nghiêng đầu khó hiểu: "Anh hùng kim tinh - Armis?"

Aizawa bộ dáng lười nhác nhỏ nước mắt, "Đây từng là vị kiếm sĩ giỏi nhất thế giới và là anh hùng số 1 trước khi All Might trở nên nổi tiếng. Kỹ năng của ông ấy có thể sẽ hợp với em nên đây cũng là 1 lựa chọn khá cân nhắc."

Yuno: "Em hiểu rồi, cảm ơn thầy. Em sẽ cân nhắc." Một vị anh hùng chuyên về sử dụng vũ khí, lại còn là kiếm thuật. Đây đúng là lựa chọn cô đang cần.

"Vậy em về trước đây."

"Ừm, thầy còn 1 số chuyện."

——————————————————————

Giới thiệu nhân vật mới:

Tên: Shinomiya Juichi (Armis)

Nghề nghiệp: Kiếm sư

Tuổi: 76

Lưu ý: Không có siêu năng lực