Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

Chương 81: Đêm thứ hai, Ma Nữ đi săn

Phía bắc trung tâm thành phố.

Trên mái của một tòa nhà cao ngất, một bóng người vạm vỡ rơi xuống, gã giẫm phía trên mặt sân thượng.

Một dáng người uyển chuyển đội mũ trùm và áo choàng tối màu che khuất một nửa cơ thể xinh đẹp bước ra từ sau lưng người đàn ông.

Bên dưới mũ trùm đầu, Ma Nữ hé một nụ cười mỉm kinh tâm động phách, giọng nàng nhỏ nhẹ như có ma lực.

"Đuổi ta một đêm, còn không có ý định lộ diện sao?"

Trên sân thượng tối om không có tiếng trả lời.

Nhưng Ma Nữ vẫn treo nụ cười thần bí như cũ, lẳng lặng chờ lấy.

Thế rồi, tiếng bước chân vọng ra từ trong bóng tối.

Cạch cạch, cạch...

Từ ba phía khác nhau truyền đến tiếng bước chân của sáu người!!!

Ròng rã ba tổ đội bỗng xuất hiện ở đây.

Bọn họ chặn tất cả các phía chung quanh Mã Nữ!

Do chênh lệch chiến lực rất xa nên Ma Nữ cũng không hoảng hốt.

Nàng nghiêng đầu cười một tiếng giống như rất bất ngờ, rồi nói một cách thản nhiên.

"A a, đều là kẻ không quen biết đây."

"Ba mươi bảy năm trước, từ phạm vi hoạt động của ngươi chuyển tới Châu Á thì ta được phái tới đây."

Một nam nhân từ từ bước ra ở tổ đội chính giữa, năm người còn lại nha nhào cúi đầu tỏ vẻ kính trọng với gã.

Dù mang trên mình dòng máu lai, tướng mạo cũng không xuất chúng, nhưng chỉ

Dù cho tựa như là hỗn huyết, hắn tướng mạo cũng không xuất chúng, tại chỉ bằng vào dung mạo liền có thể trong nháy mắt nhường phổ thông nam tính trầm luân ma nữ trước mặt.

Gã mặc áo sơmi màu xám trắng đơn giản, bình thường không đáng chú ý.

"Đi chung với ta ít nhất có một trăm người."

"Ba mươi bảy năm, chúng ta tiến vào tràng cảnh tổ đội năm mươi ba lần, biết được ngươi xuất hiện chỉ có hai lần."

Ấy vậy khi gã lên tiếng lại mang cảm giác thâm trầm không tương xứng với bề ngoài bình thường của mình.

Làm cho bất kể kẻ nào nghe được hắn nói chuyện trong chớp mắt, nhất định tưởng gã thuộc những đại nhân vật cao cao tại thượng kia.

"Nhưng hai lần đó chúng ta chỉ có hai tổ đội nên không cách nào hành động được."

Gã nhìn chằm chằm vào Ma Nữ, hiện tại nàng đang đứng sát bên cạnh người đàn ông vạm vỡ hệt như chim non nép mình vào lòng mẹ nó.

Giọng gã trở nên thâm trầm.

"Nhưng lần này thì khác, cuối cùng chúng ta cũng đợi được cơ hội khó được này."

"Cho nên? Các ngươi muốn lấy cái gì từ chỗ của ta?"

Ma nữ nói bằng chất giọng đặc biệt quyến rũ như cũ.

"Chờ ba mươi bảy năm, rốt cục chờ đến cơ hội lần này để gặp ngươi."

"Tự nhiên là..."

Người đàn ông lên tiếng, năm người khác nhao nhao kích hoạt năng lực của mình!

"Nắm lấy cơ hội lần này để giết ngươi!"

Một người phụ nữ chừng hơn ba mươi tuổi vọt ra đầu tiên!

Hai tay ả bám vào nham thạch, hung mãnh tung ra một quyền về phía Ma Nữ!

Ầm!

Người đàn ông vạm vỡ bên cạnh đứng dậy ngăn cản!

"Dừng lại"

Sắc mặt người phụ nữ trở nên khó coi, nhoáng một cái, ả bị gã đàn ông vạm vỡ ném ra ngoài!

Cùng lúc đó, những người khác cũng không rảnh rỗi, nhao nhao tấn công về phía Ma Nữ!

Một người rút ra một thanh kiếm laser, Một người khác cũng cầm lên một cây trường đao Đa-mát!

Hai người tấn công phía trước!

Mà nam nhân kia cũng không nhúng tay vào, hai người còn lại nhanh chóng lùi về sau một bước!

Lấy ra ma trượng, bắt đầu niệm phép!

Thế công của bốn người chớp mắt ập đến, nhưng Ma Nữ không chút nào hoang mang, nàng giờ lên tay phải của mình lên.

Ông!

Lá chắn phép thuật như màn nước ngăn quanh thân nàng!

"Xem ra quả thật các ngươi đã chuẩn bị rất lâu rồi."

Ma Nữ nhìn tổ hợp cực đoan này nhắm vào mình, nàng nhếch miệng cười khẽ.

"Chúng ta đều chuẩn bị sẵn sàng mỗi loại năng lực mấy người, vì có thể ngay lúc hệ thống chọn trúng vẫn có đủ lực lượng nhằm vào ngươi."

Nam nhân chậm rãi giải thích, gã vẫn đứng nguyên tại chỗ như cũ, nhìn năm người vây công Ma Nữ, hai người phía trước chiến đấu càng ngày càng kịch liệt!

Ma Nữ phất tay bắn ra một đạo hắc quang, ép lui hai người cầm kiếm laser và trường đao, nàng thuận thế đánh gãy một người đang niệm phép ở đằng sau.

"Vậy thật đúng là vất vả các ngươi rồi."

Dưới mũ trùm đầu, bờ môi nàng khẽ cong lên thành hình bán nguyệt.

Chiến đấu càng diễn ra dữ dội hơn!

Xem ra Ma Nữ rất mạnh, tên to con kia cũng chẳng phải hạng vừa, nhưng đối mặt với ưu thế về nhân số, chênh lệch vẫn từng chút từng chút hiện ra!

Ầm!

Trường đao Đa-mát và trọng quyền nham thạch hung hắn bức lui gã đàn ông vạm vỡ!

Gã cắn răng dùng sức chống đỡ thân thể, đứng lên lần nữa, mà ở bên kia.

Ma Nữ nhìn lá chắn pháp thuật của mình đã vỡ vụn một góc, nàng phất phất tay lên tiếng.

"Đủ rồi, trở về đi, Teddy."

Thân hình gã đàn ông vạm vỡ vừa định vọt ra như mãnh thú bỗng ngừng lại, động tác chẳng hề tự nhiên giống như một con rối bị người khác điều khiển.

"Ngươi còn không có ý định xuất thủ sao?"

Ma Nữ ngoảnh đầu hỏi nam nhân vẫn chưa nhúc nhích từ nãy đến giờ.

"Ta đang chờ ngươi xuất thủ."

Gã nói với ý vị không rõ.

"Ha ha ~ "

Ma Nữ bật cười ngặt nghẽo như thể rất vui vẻ.

"Xem ra ngươi hiểu ta rất rõ, muốn làm con rối của ta hay không?~"

Tiếng cười trở nên điên dại, lúc này quanh thân Ma Nữ ngập tràn hắc vụ đen đủi khiến cho toàn thể người vây công nàng hoảng sợ lùi lại!

Bởi vì bọn họ chợt nhận ra trong tầm mắt mình, khí tức của Ma Nữ thấp thoáng sau màn hắc vụ hoàn toàn biến đổi.

Bí ẩn, quỷ dị, điên cuồng!

Còn có dòng tin tức biểu hiện:

Cấp bậc: A

"Trở thành con rối của ngươi, làm công cụ chỉ biết tăm tắp nghe theo lệnh của ngươi giống như gã sao?"

Nam nhân nói trong khi liếc mắt nhìn người đàn ông vạm vỡ bên cạnh, giọng gã đều đều, không hoảng hốt chút nào.

"A a, nhưng ta không hề coi bọn họ thành công cụ nha."

Trên mặt nàng vẫn treo nụ cười quỷ dị, nàng đi tới bên người "con rối", giơ bàn tay trắng bệt nhẹ nhàng sờ lên mặt nó.

"Bọn họ, tất cả đều là bạn bè của ta trong suốt khoảng thời gian dài dằng dặc, là những con rối ta yêu quý nhất nha."

Không riêng gì năm người khác, dù cho gã đàn ông vẫn luôn giữ bình tĩnh từ nãy giờ đều bởi vì câu nói này mà ánh mắt run rẩy.

Quả nhiên nàng không bình thường.

Bộ phận xinh đẹp mê người kia nhất định là nơi sản sinh sự điên cuồng, bệnh hoạn của nàng.

"Cho nên, ngươi cũng trở thành con rối của ta đi..."

Ma nữ nhìn về phía gã, lộ ra nụ cười xinh đẹp nhưng đầy bệnh hoạn.

Sau đó một khối tinh thạch hình thoi đen nhánh lơ lửng trên hư không.

Tiếng cười khanh khách của nàng ngân lên như tiếng chuông bạc, người đàn ông vạm vỡ rên rỉ trong khốn khổ, hắc quang rút ra ma lực từ trong thân thể của gã, hội tụ lại.

Ma Nữ đưa tay chỉ ra, một cái bóng đen ngòm bắt đầu ngưng tụ trong màn đêm!

Cơ thể nó cao lớn lộ ra khí tức vô cùng kinh khủng!

Trước đó năm người còn tràn đầy lòng tin vây công Ma Nữ thì giờ khắc này chỉ biết run lẩy bẩy, bọn họ có người vẫn luôn là cấp B tinh anh, nhưng khi nhìn cảnh này, trong lòng chỉ còn vô tận tuyệt vọng!

Đó là một con quái vật khổng lồ, nó cao hơn cả tòa nhà sáu tầng, cơ thể đen ngòm tròn lẳn như một quả cầu thịt, không những trông không có chút nào đáng yêu, ngược lại bởi vì hình dạng to tổ chảng càng làm nó trở nên đáng sợ!

Không tay chân, không lỗ tai, nó chỉ có một cặp mắt đỏ bừng giấu trong bóng tối với cái miệng to tướng lởm chởm đầy răng như những lưỡi cưa!

Tựa như một cái con rối.

"Muốn ~ ~ Ăn!..."

Quái vật to lớn ngoác cái miệng đầy răng cưa của nó, tiếng kêu âm trầm vang lên làm người ta phải sởn gai óc!

Năm người bị dọa đến hồn lìa khỏi xác, lần đầu tiên bọn được chứng kiến thủ đoạn thật sự của Người Tham Gia cấp A!

Oanh!!

Cơ thể to lớn đen ngòm che khuất ánh sáng, cặp mắt đỏ lỏm như hai lồng đèn lơ lửng trong màn đêm, cái miệng rộng toát đầy răng cưa há lớn về phía sân thượng!

Ngoạm một cái!

Oanh!!!!!!!

Tiếng nổ vang vọng trong màn đêm!

Không biết bao nhiêu người ngẩng đầu kinh dị, thắc mắc tiếng ầm ầm này đến từ nơi nào!

Bụi mù mịt, tòa nhà hoàn toàn biến thành phế tích, chỉ còn mỗi Ma Nữ, người đàn ông vạm vỡ và nam nhân kia.

Tinh thạch hình thoi đen nhánh lơ lửng trước mặt nàng, con quái vật khổng lồ vừa rồi biến mất tăm, lúc này, nàng cười mỉm nhìn nam nhân thổ huyết quỳ dưới đất, nàng khẽ cười đề nghị lần nữa.

"Trở thành con rối của ta đi."

"A!"

Nam nhân nôn ra một ngụm máu, vẻ mặt gã dữ tợn nhưng giọng đầy chế giễu.

"Ngươi thật sự cho rằng tràng cảnh lần này chỉ có một mình ngươi là cấp A ư?"

Ma Nữ nghe thế ngoảnh đầu lại, nàng mỉm cười dường như hơi nghi hoặc:

"Như vậy, ngươi cũng là cấp A sao? Thế nhưng cấp A bình thường không đánh lại ta nha."

"Tất nhiên không phải là ta, có điều..."

Nam nhân cúi đầu lộ ra nụ cười lạnh lùng khó hiểu, gã giãy dụa đứng lên.

Đúng lúc này! Người đàn ông vạm vỡ đứng bên cạnh Ma Nữ bỗng dưng chụp lấy tinh thạch hình thoi màu đen, rồi trong tích tắc, tung ra một quyền về phía nàng!

Máu tươi phun ra, mũ trùm đầu bằng vải đen trượt xuống lộ ra ánh mắt kinh dị không tin nổi của nàng.

"Chính là hắn!"

Giọng nam nhân lạnh lẽo vang lên!