"Ha ha ha nhìn này nhìn này."
Thiếu nữ trong chiếc váy xòe màu trắng vui vẻ chạy trên cánh đồng cỏ.
"Tiểu thư! Tiểu thư! Ngài chạy chậm thôi không ngã."
Người máy hớt hả chạy theo sau thiếu nữ. Đột nhiên cô biến mất khiến người mày hoảng sợ bắt đầu tìm xung quanh.
"Òa~"
Thiếu nữ từ trong bụi cây nhảy ra dọa người máy sợ hãi ngã xuống đất. Sau đó cô liền bật cười khúc khích kéo người máy chạy cùng mình.
Ở phía xa, Ivan hứng thú dựa vào thân cây nhìn Sofia nô đùa vui vẻ đến quên cả trời đất. Sau đó hắn quay sang nhìn người thanh niên đang bên cạnh mình:
"Trông cậu có vẻ không vui."
"Không, tôi rất vui." - Carol mỉm cươi ánh mắt vẫn không rời thiếu nữ váy trắng. - "Trước đây cậu chủ cùng cô chủ thường nô đùa như vậy. Mọi cảm xúc của Lewis vẫn luôn thể hiện hết lên mặt. Nhưng hiện tại cậu ta giấu nhẹm mọi suy nghĩ của bản thân vào sau nụ cười ngả ngớn."
"Tên ngốc này vẫn luôn thích âm thầm chịu đựng mọi thứ." - Ivan thở dài vuốt ngược mái tóc ra sau. - "Nhiều lúc tôi nghĩ Sofia bị như vậy thật tốt. Không bị ràng buộc bởi quá khứ luôn vô tư sống. Quả thật một tên Lewis đã đủ khổ rồi nếu thêm em ấy nữa chắc tôi sớm nghỉ hưu."
"Rốt cuộc 6 năm trước đã xảy ra chuyện gì?"
Trước ánh mắt khó hiểu của Carol, nhị hoàng tử chỉ cười buồn ánh mắt nhìn về xa xăm. Tưởng như hai người duy trì không khí này mãi thì hắn đột nhiên lên tiếng:
"Đi thôi, tôi biết cậu bên cạnh tôi mấy hôm nay là để giám sát tôi."
"Đi đâu?"
"Đi làm mục đích thật sự của tôi khi đến đây."
****
Lewis chán nản ngắm nghía cổ mình trước gương. Ngày hôm qua sau khi cho tặng cho Ryan một cú đấm đầy yêu thương, cậu dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến phòng Ferd rồi nhắn tin cho Lucas nói mình sẽ ở cùng Ferd qua đêm. Tất nhiên thiếu niên tóc đỏ không hề nghi ngờ gì trước lý do đầy vô lý của Lewis. Ngược lại cậu ta còn vui mừng không ngừng lôi kéo cậu trò chuyện.
"Aiz, thật tệ."
Lewis thở dài sờ lên vết thương của mình. Để tránh Ferd nghi ngờ mà ngày hôm qua cậu chỉ sử dụng thuốc trị thương loại nhẹ nhưng không ngờ tên biến thái Ryan lại cắn sâu như vậy. Dù cảm giác đau đã hết nhưng mỗi lần sờ vào lại khiến cậu cảm thấy hơi ngứa.
"Ây dà~ học sinh ngày nay thật mạnh mẽ~"
Một giọng nói đầy nữ tính vang bên tai Lewis khiến thiếu niên giật mình.
"Robert, anh đừng có xuất hiện ngờ như vậy chứ!" - Lewis vuốt ngực ai oán trừng mắt nhìn tên bác sĩ vô nhân đạo trước mặt.
"Trong lúc anh đang vật lộn với tên nhóc Will thì chú lại thảnh thơi hú hí với người tình."
Nghe Robert nói vậy, thiếu niên liền quay ngoắt 360 độ, cung kính bê nước dâng lên trước mặt người đàn ông.
"Đại ca vất vả rồi. Vậy Will thế nào rồi ạ?"
"Còn thở." - Robert lườm người trước mặt một cái nhưng vẫn cầm lấy ly nước. - "Tên nhóc nhà cậu muốn nhờ tôi cái gì phải không?"
"Vài món thuốc thôi mà. Em biết anh sẽ không hà khắc với hậu bối của mình đâu."
"Cho chú mượn cũng không phải khó nhưng mà..."
"Em có quen một cô nhóc rất sành về đồ trang điểm."
"Thành giao!" - Ngay lập tức, Robert liền đồng ý. Sau đó gã đứng dậy mở hộp dụng cụ của mình ra. - "Nhưng trước tiên chú phải xử lý viết thương sau cổ đã."
Gã đưa mắt đánh giá vết cắn sau cổ. Như Lewis nói, vết cắn rất sâu tựa như chủ nhân của vết cắn muốn để lại ấn kí lên người thiếu niên này. Xung quanh vết cắn còn có vài vết xanh tím, người từng trải như Robert làm sao không nhận ra đó là dấu hôn cơ chứ.
Giới trẻ thật là!
Gã thở dài xoa thuốc lên vết thương.
Thôi kệ đi. Tình thú của bọn trẻ gã không có quyền can thiệp.
*****
" Giải đấu kiếm Liên Minh Đế Quốc?"
Lewis nhướn mày nhìn một đám học sinh đang vây quanh bàn mình.
"Đúng vậy, thông thường thì quán quân giữa các trường sẽ tham gia giải đấu này." - Theo gật đầu rồi mở diễn đàn của trường ra. - "Tôi đã đăng kí cho cậu tham gia rồi."
"Vì sao lại là tôi? Chẳng phải quán quân là cậu sao?"
"Nhưng cậu đã thắng Theo." - Một nữ sinh đột nhiên lên tiếng. - "Lần này chúng ta phải thắng học viện Quân đội Đế quốc."
"Học viện Quân Đội Đế Quốc? Là trường nào vậy?"
Ferd ngơ ngác lên tiếng. Ngay lập tức cậu nhận được ánh nhìn như nhìn một kẻ ngốc. Cuối cùng vẫn là Lizzy tốt tính mở miệng giải thích:
"Trong Liên minh Đế quốc có hai học viện nổi tiếng nhất là học viện Liên Minh Đế Quốc và học viện Quân Đội Đế Quốc. Cả hai học viện này đều có chất lượng ngang nhau nhưng Liên Minh Đế Quốc thiên về trí tuệ còn Quân Đội Đế Quốc thiên về thể lực. Nói một cách dễ hiểu là học sinh sau khi tốt nghiệp Quân Đội Đế Quốc sẽ được vào quân đội."
Lizzy vừa dứt lời người khác liền bổ sung:
"Trong tứ đại gia tộc có hai người là cựu học sinh bên Quân Đội Đế Quốc là trung tướng Arthur và thiếu tướng Ethan. Hơn nữa trường bên đấy còn được thực hành nhiều hơn chúng ta nghe nói lớp B (trung học cơ sở) đã thành thạo hết phi hành khí rồi."
Sau đó mọi đề tài của các nữ sinh bắt đầu xoay quanh về nam sinh trường quân đội. Lewis thở dài nhìn vẻ mặt hào hứng của các cô nàng.
Cũng phải thôi. Đa số học sinh của trường Liên Minh Đế Quốc sau khi tốt nghiệp sẽ tiếp quản cơ nghiệp gia đình hoặc tiếp tục học lên để đầu quân cho hội nghiên cứu Đế Quốc. Ngược lại bên Quân Đội Đế Quốc sẽ phải học tập khắc khổ hơn để trở thành lực lượng bảo vệ 8 khu. Nhớ đến khoảng thời gian làm học sinh trao đổi sang trường quân đội Lewis nhịn không được rùng mình.
Trong lúc mải mê suy nghĩ ánh mắt cậu lơ đãng nhìn về phía Theo. Dù bề ngoài hắn tỏ ra bình tĩnh nhưng cái siết chặt tay cũng đủ nêu rõ tâm trạng hắn lúc này.Không cam tâm. Đôi mắt nâu nhạt của thiếu niên ánh lên một ngọn lửa căm tức.
"Được rồi nào các cô nàng." - Lewis mỉm cười cắt ngang cuộc trò chuyện của đám nữ sinh. - "Chúng ta nên ủng hộ trường mình chứ nhỉ."
"Tất nhiên rồi. Dù trường quân đội có nhiều trai đẹp đi chăng nữa tôi vẫn ủng hộ trường mình. Liam cậu nhất định phải giành chức vô địch cho tôi." - Một nữ sinh tóc ngắn trừng mắt đe dọa thiếu niên. Bất đắc dĩ cậu đành làm giơ tay chịu thua.
"Nhưng trường quân đội mạnh đến vậy sao?" - Ferd khó hiểu. Dù mù tịt về kiếm đạo nhưng xem cách đánh của Liam, Theo và Lucas cũng đủ biết họ rất giỏi. Rốt cuộc bên Quân đội Đế quốc mạnh cỡ nào vậy?
"Grant Morstan tên kiêu ngạo thích gáy to đấy." - Nick khó chịu ngoáy ngoáy lỗ tai. - "Năm ngoái hắn may mắn thắng Lucas và giành chức vô địch. Mỗi lần thấy học sinh trường chúng ta là cái miệng bẩn thỉu của hắn lại nhắc lại vụ này. Nghe điếc cả tai!"
"Hắn biết võ không? Tôi muốn tỉ thí với hắn một lần." - Chỉ nghe thôi cũng đủ làm Ferd khó chịu nhăn mặt. Cậu giơ nắm đấm làm tư thế chiến đấu khiến vài cô gái bật cười.
"Mày sẽ được gặp sớm thôi."
Lucas từ ngoài cửa bước vào trên tay hắn là một tờ thông báo. Hắn trừng mắt cốc đầu Lewis một cái:
"Tên nhóc này đã bảo đợi tao rồi cơ mà."
Con gái: Chua choa tình anh em thật đẹp ~
"Ý cậu là sao?" - Theo nhíu mày nhìn Lucas.
"Đấu giao hữu. Tuần sau chúng ta sẽ đấu giao hữu với học viện Quân đội Đế quốc." - Lucas ném tờ giấy trên tay mình cho Theo rồi quay sang thiếu niên đang xoa xoa trán. - "Dù nghỉ học vài hôm nhưng tao cũng thừa biết mày bỏ tập kể từ hôm thi đấu với thằng nhãi mặt trắng kia. Để củng cố lại cho mày tao và Theo sẽ luân phiên bồi luyện."
"Thật trùng hợp là tôi cũng có ý đó." - Theo gật đầu tán thành.
"Aiz, mấy người thật là..." - Lewis cười đầy bất đắc dĩ. Mấy tên nhóc này cũng phải hỏi ý kiến chính chủ một chút chứ. - "Được rồi, tôi sẽ tham gia và nhất định sẽ đem lại vinh quang cho trường học chúng ta. Tuy nhiên tôi cũng có một điều kiện..."
Thôi kệ đi, dù sao lúc này cậu cũng không phải Lewis của Hỏa Lang mà là Liam của học viện Liên minh Đế quốc. Điên một chút cũng được.
Thiếu niên đột nhiên nở nụ cười nhìn Lucas và Theo:
"Tôi muốn 2 người tham gia phi hành khí."