Độc Hoa

Chương 40: Rượt đuổi trên không

"Lewis..." - Ethan khẽ gọi tên cậu. 

"Được rồi, được rồi." 

Thiếu niên tóc đen nhún vai sau đó chạm nhẹ vào gáy mình. Trong nháy mắt, gương mặt bình thường của thiếu niên thay đổi, gương mặt quen thuộc của Lewis hiện ra. Dù đã làm tốt chuẩn bị nhưng Ethan vẫn bị kinh sợ. Hắn muốn hỏi cậu rất nhiều điều nhưng nhận ra hai người đang đứng trên hai chiến tuyến khác nhau, hắn đành nhịn xuống. 

Ethan đứng thẳng lưng, ánh mắt trở lại vẻ sắc bén như mọi khi. Hắn ra lệnh cho một tên lính bên cạnh mình: 

"Đưa hắn về hoàng gia. Mọi hình phạt sẽ do hoàng gia định đoạt." 

"Nhất thiết phải như vậy sao, Ethan?" - Lewis rũ mắt khiến người đối diện không tài nào nhìn rõ được biểu cảm của hắn lúc này. 

Một thoáng qua bàn tay cầm súng của Ethan run rẩy, hắn nhắm mắt rồi nhanh chóng mở ra kiên định mà nói với người bạn thơ ấu của mình. 

"Chống lại hoàng gia... là chống lại Sutherland..." 

"Nếu cậu đã nói vậy..." - Khóe môi Lewis khẽ cong lên. - "Tạm biệt!" 

Cậu vừa dứt lời, một quả bom khói từ trên cao được thả xuống. Ethan phản ứng nhanh chóng muốn giữ Lewis lại nhưng đã quá muộn, xung quanh hắn đã bị bao phủ toàn khói là khói. 

Khi khói tan, Lewis đã yên vị trên một chiếc phi hành khí. Qua lớp kính trong suốt, chàng trai làm động tác chào tạm biệt sau chiếc phi hành khí vút bay đi. 

"Thiếu tướng..." - Một cấp dưới khẽ gọi hắn. 

"Cho người đuổi theo!" 

*****

"Trời đất! Anh thật sự là Lewis sao? Không ngờ người bạn bấy lâu nay của em chính là nhân vật nổi tiếng của Liên Minh Đế Quốc." 

Ferd dùng ánh mắt sùng bái mà nhìn Lewis. 

"Cậu không lo lắng sao? Tôi là tội phạm truy nã đấy." - Chàng trai tóc đen bật cười.

"Chúng ta chẳng phải một đội sao?" - Ferd khó hiểu đáp lại. Cậu chỉ vào chiếc huy hiệu trên ngực mình. - "Nếu một thành viên gặp khó khăn thì chúng ta phải ra tay giúp đỡ. Đó là điều hiển nhiên mà!" 

"Bớt nói mấy lời xàm xàm đi!" 

Theo vươn chân đá thiếu niên tóc đỏ một cái sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ quan sát của mình. Lewis ở vị trí lái chính hơi nghiêng đầu nhìn Theo. 

"Em không có gì muốn hỏi anh sao?" 

"Em sẽ hỏi sau. Điều quan trọng nhất bây giờ là đưa anh đến nơi." 

Theo lạnh lùng đáp lại. Khi nghe Ryan tiết lộ Liam là Lewis, hắn đã rất bất ngờ. Biết rõ tính cách cổ hủ của Lewis chắc chắn sẽ không để cho cậu nhúng tay vào. Theo chỉ có chủ động xin Ryan cho cậu tham gia vào kế hoạch của Frey, không ngờ tên ngốc Ferd phát hiện. Giờ thì mọi việc thành ra như vậy. 

Tuy nhiên Theo không ân hận về quyết định giúp Lewis của mình. Cũng như 6 năm trước, cậu lựa chọn giúp Lewis và Sofia bỏ trốn, lừa dối anh trai mình. Khi ấy cậu chưa từng ân hận. Bởi vì cậu tin tưởng người này sẽ đem lại một Liên Minh Đế Quốc tươi đẹp hơn. 

Rầm. Một tiếng nổi vang lên. Theo giật mình nhanh chóng phục hồi tinh thần. 

"Chuyện gì vậy?" 

"Là phi hành khí. Đằng sau chúng ta có rất nhiều phi hành khí." - Theo nhíu mày quan sát bảng điều khiển của mình. - "Là kí hiệu của hoàng gia. Bọn chúng do hoàng hậu điều tới." 

"Chúng ta có vũ khí không?" - Lewis hít một hơi thật sâu rồi hỏi.

"Có, ở đằng sau. Từ từ, anh định sử dụng nó? Nhưng ai sẽ lái phi hành khí?" 

"Trong lúc các em luyện tập, ai đã học qua lái chính?" 

Theo trầm mặc một lúc rồi buông ra một cái tên: 

"Ferd." 

"Nhóc con, lên đây anh nhờ." - Lewis ngoắc tay gọi thiếu niên to con còn đang chăm chú theo dõi bảng nhiên liệu. 

Ferd ngơ ngác vươn người về phía trước. Lewis liền dùng một tay xách cậu lên rồi đặt vào vị trí của mình. Cả Ferd lẫn Theo đều bị hành động của chàng trai tóc đen dọa sợ. Trong lúc hai người còn ngơ ngác, Lewis đã nhảy ra đằng sau cầm lấy hai khẩu súng trông có vẻ hiện đại nhất. 

"Mở cửa phi hành khí ra." - Cậu ra lệnh.

Ferd lúng túng làm theo sau đó trơ mắt nhìn thần tượng của mình nhảy lên trên nóc phi hành khí. 

"Mau điều khiển phi thuyền đi. Tính mạng của anh giao hoàn toàn vào tay nhóc đấy." - Lewis từ bên trên hét xuống. 

"Anh ấy... bảo tớ lái?" - Ferd kinh ngạc quay sang hỏi thiếu niên bên cạnh. - "Anh ấy thật sự bảo tớ lái?" 

"Lewis nghĩ cái gì mà để tên ngốc này ngồi vào vị trí lái chính cở chứ." - Theo khẽ lầm bầm. Tuy nhiên hắn vẫn mở miệng hướng dẫn thiếu niên tóc đỏ. - "Nắm lấy cần điều khiển đi. Tôi sẽ theo dõi đường bay của các phi hành khí đằng sau. Cậu có thể tránh được?" 

"Như game bắn nhau phải không?" 

"Đại loại như vậy. Cậu đã đọc qua về cách điều khiển phi hành khí rồi, đây chính là lúc cậu thực hiện nó đấy."

Ferd nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy cầm lấy cần điểu khiển. Phía bên trên phi hành khí, hàng trăm chiếc móc câu từ các phi hành khí hoàng gia được tung ra bám lên thân của phi hành khí của cậu tạo thành một đường kết nối giữa hai phi hành khí với nhau. Một đám người mặc đồ đen xuất hiện có ý định nắm lấy sợ dây nối với móc câu để đu sang.  Lewis bình thản dùng súng bắn nát sợ dây cắt đứt ý định nhảy sang phi hành khí của bọn chúng. Tuy nhiên số móc câu xuất hiện ngày một nhiều, trong lúc Lewis không để ý đã có vài kẻ nhảy nhảy lên được phi hành khí của cậu. 

"Xem ra hoàng hậu thật sự muốn bắt sống mình." - Lewis nhếch môi giơ súng bắn vào tên trước mặt mình. Tay còn lại vươn ra sau hướng giữa trán kẻ đang âm thầm tiến về phía mình mà nổ súng. 

Rầm. 

Chiếc phi hành khí đột nhiên nghiêng sang trái, một bên cánh của nó quét vào một tòa nhà cao ốc. 

"Nhóc con, lái cẩn thận vào!" - Lewis suýt nữa bị hất văng ra, nghiến răng hét xuống. 

"Xin lỗi đại ca!!!" 

Lewis thở dài vội đứng dậy. Tuy nhiên trong lúc cậu giữ thăng bằng lại thì trên nóc phi hành khí đã xuất hiện thêm vài mặc đồ bảo hộ. Chúng giơ súng laze lên đồng loạt ngắm về phía cậu. Chàng trai tóc đen cong người né tránh, trong lúc bất cẩn vô tình để khẩu súng của mình văng ra xa. 

"Chết tiệt!" - Cậu nghiêng người trái tia laze âm thầm tiến đến lấy súng. Ngay khi cậu sắp chạm vào khẩu súng thì một tia laze xuất hiện bắn tan nó. 

"Ferd, nghiêng cánh sang bên trái!" 

Lewis đột nhiên ra lệnh. Đám người kia còn chưa hiểu chàng trai trước mặt đang nói cái gì đã bị sự đổi chiều đột ngột của phi hành khí hất văng ra. 

"Làm tốt lắm." - Lewis đứng dậy lau vệt máu trên mặt, không quên khen ngợi thiếu niên đang điều khiển phi hành khí. 

"Theo, cậu nghe thấy gì không? Lão đại vừa khen tôi. Vừa khen tôi đó!" - Ferd hưng phấn kêu lên. Nếu đằng sau cậu lúc này có một cái đuôi chắc chắn nó sẽ vẫy liên tục. 

"Tập trung lái đi!" - Theo khó chịu lên tiếng. Rõ ràng hắn chỉ đạo tên này vậy mà...

"Nút này là gì vậy?" 

Ferd tò mò chỉ vào một nút đỏ. Theo chưa kịp ngăn cản, cậu đã ấn vào nó. Ngay lập tức cả khi hành khí chấn động kéo theo đó là một loạt tiếng nổ. 

Khi tiếng nổ kết thúc, thiếu niên tóc đỏ sợ hãi nhìn sang người bên cạnh mình: 

"Chuyện... chuyện gì vậy?" 

"Cậu hỏi tôi làm sao tôi biết được." - Theo mệt mỏi ôm trán. Hay rồi, hắn cùng tên nhóc này đã gây ra tai họa. 

Lewis từ trên nóc phi hành khí nhảy vào trong, từ đầu đến chân cậu đều dính một đống bụi bẩn.

"Lão đại... em..." - Ferd run rẩy ôm lấy đầu. 

"Các cậu làm tốt lắm." 

Lewis mỉm cười giơ ngón cái ra. Không ngờ phi hành khí mà Ryan đưa cho hai người này lại là phi hành khí chiến đấu có chức năng thả đạn 4 phía. 

"Hiện tại chúng ta đã cắt đuôi được nữ hoàng tiếp theo sẽ đi đâu?" 

"Lucas, Daisy và Rin đang ngồi trong phi hành khí thứ hai đợi anh. Khi anh lên phi hành khí thứ hai, em cùng Ferd sẽ bay thêm một lúc nữa để dụ chúng đi hướng khác." - Theo nghiêm túc trả lời. 

"Mấy nhóc nhớ cẩn thận." - Lewis cong môi rồi vươn tay xoa đầu cả hai. 

"Anh làm cái gì vậy! Em không quan sát được đằng sau bây giờ!" - Theo xấu hổ hất tay chàng trai ra. - "Anh cũng phải cẩn thận đấy." 

"Tất nhiên rồi." 

Chàng trai tóc đen tự tin vỗ ngực. 

Phi hành khí ngày càng chậm lại rồi dừng trước một sân thượng bỏ hoang. Lewis nhanh chóng nhảy xuống rồi đi về chiếc phi hành khí khác.