[Đồng Nhân Harry Potter] HP Chi Xin Hỏi Malfoy

Chương 2: Đi thăm người bạn cũ

Sáng sớm hôm nay, nói sớm cũng đã qua 10h sáng, văn phòng công ty cố vấn tài vụ Malfoy mới bắt đầu hoạt động.

Nhưng văn phòng vốn ngay ngắn sạch sẽ chỉnh tề hôm nay lại xuất hiện vài hộp giấy lớn.

Chúng chất đống bên lò sưởi như vừa mới bị khuân vác đến đây.

Một trong những chủ nhân của văn phòng, Draco Malfoy28 tuổi, lúc này cởi áo choàng, xắn tay áo sơmi lên khửu tay, cúi thân hình cao gầy kiểm tra một hộp đã được mở ra.

Cho nên chủ nhân thứ hai của văn phòng Blaise Zabini, chủ nhân văn phòng kỳ thật cũng chỉ có hai người, một tay cầm bữa sáng, một tay cầm công văn tối hôm qua mang về nhà đi ra từ lò sưởi thiếu chút nữa đá vào Draco.

“Hey! Coi chừng một chút…” Blaise chạy nhanh lui lại cân bằng thân thể, “Cậu làm cái gì vậy?”

Draco đứng thẳng dậy chào hỏi, “A, sớm a Blaise.” Vừa nói vừa dùng chân đá hộp giấy nặng nề đến thuộc chân bàn công tác của mình để tránh chắn khách sử dụng lò sưởi đến.

Blaise còn không buông bữa sáng và công văn trong tay, anh thăm dò nhìn nhìn thứ trong hộp giấy, “Cái gì vậy? Vụ kiện mới?” Rồi nhìn đến có chút quần áo và đồ dùng tư nhân bên trong nên anh sửa lại, “Lại chuyển nhà?”

Draco vuốt những sợi tóc rủ xuống trán làm cho chúng được cố định chỉnh tề rồi nhún vai nói, “Oliver tháng sau kết hôn cho nên…”

“Kết hôn!? Không phải hai người…?” Blaise kinh ngạc nhìn anh.

Draco đi trở về chỗ ngồi vứt mình vào ghế dựa nhìn một đống hộp bên cạnh, “Đúng vậy, 2 năm 6 tháng, xem như một mốc mới, khó trách nhiều thứ như vậy.”

Blaise ngừng vài giây rồi hỏi, “Không phải tối hôm qua anh ta mới với cậu chứ?”

“Chúc mừng, cậu đoán đúng rồi.” Draco cười.

“Tháng sau kết hôn tỏ vẻ anh ta đã bắt cá hai tay thật lâu, nếu không phải ngày hôm qua tôi về sớm vừa vặn thấy anh ta ăn mặc như đang định ra ngoài, có lẽ thẳng đến trước hôn lễ một ngày anh ta mới nguyện ý nói cho tôi biết.”

“Tên khốn kiếp.” Blaise ghét bình luận, “Cần giúp gì không?”

Blaise nhớ Oliver Wood rời khỏi kiếp sống Quidditch thì đến vùng ngoại thành nam bộ một khu nhà tiểu học pháp thuật kiêm nhiệm bảo vệ và giáo sư dạy thay phi hành khóa, tiền lương cũng không ổn định.

Nhưng Draco chỉ phất tay tỏ vẻ không cần quá để ý, “Đã sớm biết, lúc trước cho anh ta chút tiền cho vay thuê nhà trọ, chỉ cần cầm về là được rồi, cũng coi như một món quà cưới nho nhỏ.”

“Cậu lại làm chuyện này?” Blaise nhíu mày, “Tôi đã nhắc nhở cậu đừng làm cho tiền xen lẫn vào quan hệ hai người, cũng đừng đối xử với bạn trai rất tốt, như vậy sẽ không thấy rõ dụng ý của anh ta.”

“Bọn họ không phải coi trọng tiền mà là gương mặt của tôi, ok?” Draco không vui nói.

“Hiển nhiên không đẹp bằng vị hôn thê Wood.” Blaise bình luận, “Phụ nữ gì chỉ cần có cái bụng to là có thể thắng vương tử gợi cảm Slytherin.”

Nhưng cho dù Blaise nói như vậy, Draco 28 tuổi tuấn mỹ hơn thời còn là học sinh là chuyện thật, khó có thể phủ nhận điều đó.

Bỏ đi ngây ngô, tươi cười tự tin với thân hình thon dài, đường cong mềm dẻo tuyệt đẹp lại không gầy yếu, gia tộc và thưởng thức tốt đẹp không thua người cha Lucius hoa lệ của mình.

Draco nhếch miệng, “Chỉ là mấy tháng gần đây tôi bận quá không có thời gian ở cùng anh ta, cậu có biết, cha lại quyết định như vậy.” Anh nói, “Nhưng Oliver lại vẫn lựa chọn hôn nhân, tôi thật sự thực ngoài ý muốn, anh ta từng thề từng nói qua mình khiêng được cha mẹ, nói còn không cứng rắn được với phụ nữ.”

Blaise nhìn Draco nói như vậy nhưng anh biết Draco vẫn bị thương vì Wood, hiện tại là đang cậy mạnh.

Mà đây không phải lỗi của Draco, có người không chịu được áp lực từ xã hội hoặc gia tộc, người có thể kiên trì như Draco không nhiều lắm cho nên Blaise nhẹ nhàng nói, “Cậu sắp xếp công tác quá đầy, tôi đề nghị cậu nên đi tìm học trị liệu.”

“Học cái kia làm gì?” Draco nhướng mày không hiểu, “Tuy rằng trị liệu sư có vẻ tự do nhưng không kiếm được nhiều lắm.”

“Không, rất kiếm a.” Blaise trở lại chỗ ngồi mở bữa sáng, “Gay hẹn hò với cậu cuối cùng đều đi vào hôn nhân, hiển nhiên cậu trị liệu thoả đáng. Nếu có thể làm trị liệu sư, sinh ý khẳng định rất lớn.”

Draco đột nhiên cười xấu xa, “Giống như cậu? Cậu thật sự không lo lắng hợp lại với tôi? Chúng ta ở trên giường rất hợp.”

Kỳ thật bọn họ cũng không tính thật sự hẹn hò, chỉ là tuổi trẻ tò mò, có một thời gian ngắn quan hệ thân thể thuần túy. Cho nên Blaise nghe vậy cũng chỉ mở công văn, cắn Sandwich bình tĩnh tuyên bố, “Không, hiện tại phía trước và mặt sau của tôi đều thuộc loại vợ tôi, tôi rất vừa lòng.”

“A — nghe xem.” Mắt Draco sáng lên, rất có hứng thú nói, “Thì ra Pansy thân ái còn có được mặt sau của cậu?” Anh kích động chạy đến hộp giấy tìm, “Vừa lúc có món quà cậu nhất định giúp tôi đưa cho cô ấy!”

Chỉ thấy Draco lật lật rồi lấy ra một hộp giấy dài. Draco mở ra nhìn, lấy ra vung vẩy cho Blaise nhìn như hiến vật quý nói, “Xem, đây là Oliver thật lâu trước kia cho tôi, nghe nói là sản phẩm Muggle… A, đừng lo lắng, thứ này vẫn mới hoàn toàn, dưới hình như có chốt mở, chờ tôi tìm xem…” Nói xong anh cẩn thận tìm.

Mà Blaise trừng mắt, một lần nữa dừng lại hành vi nhấm nuốt bữa sáng của mình. Vì thứ Draco lấy ra một giả phân thân lớn.

Nhưng chỉ chốc lát sau Blaise kinh ngạc dần chuyển sang đồng tình, anh an ủi nói,

“Sớm rời khỏi Wood là đúng, nghe nói năng lực vận động viên theo cơ thể thoái hóa mà héo rút, lần sau cậu đừng tìm vận động viên …”

Đồng thời gian thứ trong tay Draco tạch tạch tạch tạch chấn động.

Cho nên Draco không nghe rõ ràng Blaise nói gì, anh vừa nghiên cứu vừa hiếu kì nói, “Thì ra thứ này còn có những cái nút khác nhau, thật thú vị…” Nói xong anh lại chuyển nút, thứ trên tay bắt đầu xoay tròn.

Mà bọn họ tán gẫu thật là vui, không chú ý đã có tiếng đập cửa hai ba lần.

Ngoài cửa Hermione chờ không kiên nhẫn, quyết định tự đẩy cửa tiến vào thì nhìn đến cảnh tượng này.

Cửa bị mở ra, Draco và Blaise cũng phát hiện có khách, đồng thời chuyển mắt đến cửa.

Lúc này thứ Draco trong tay vẫn tạch tạch tạch tạch vang không ngừng.

“…”

Hermione cứng lại ở cửa vài giây sau đó cô quyết đoán lui lại quay đầu nhìn, xác nhận là công ty cố vấn tài vụ Malfoy.

Nhưng Draco bình tĩnh hơn Hermione như không có chuyện gì ngồi ở bàn công tác gật đầu mỉm cười nói với Hermione, “Hy vọng không ảnh hưởng gì đến cô, đây chỉ là đánh giá thương phẩm.” Vừa nói anh vừa hào phóng nhấc thứ trên tay lên rồi tao nhã ấn nút, đứng lên, lễ phép nói, “Nhưng thật sự là một bất ngờ đúng không? Cô Weasley, đã lâu không thấy, dường như đây là một sự ghé thăm không hẹn trước?”

Malfoy gặp biến không sợ hãi như vậy làm sắc mặt Hermione cũng tốt không ít.

Cô bước vào văn phòng, đầu tiên chào hỏi rồi nói, “Không, không phải, khụ, ý tôi là tôi có hẹn trước, là Green Gringotts giúp tôi hẹn trước, 11h sáng hôm nay, tôi đến quá sớm?”

“A,” Draco nhíu mày, đi đến gần Hermione đưa khách đến bên ghế tiếp khách, “Vậy mời bên này, tha thứ tôi không nghĩ tới ngài Green hẹn trước là vì cô Weasley.”

“Gọi tôi Granger là được rồi.” Hermione gật gật đầu, nhanh chóng đánh giá Malfoy đã lâu không thấy, đồng thời không được tự nhiên đi theo.

Nhìn người đàn ông tóc bạch kim vuốt gọn, áo sơmi quần dài phẳng phiu phát ra hơi thở chuyên nghiệp giỏi giang, đối thoại cũng như bình thản vô hại, không có địch ý nhưng trên tay Malfoy còn cầm thứ thương phẩm kia, Hermione không xác định anh ta quên hay là cố ý muốn làm mình không được tự nhiên.

Nhưng Hermione quyết tâm xem nhẹ điều này, cô nhanh chóng ngồi xuống rồi vào chủ đề.

“Đây là ý tốt của ngài Green, ông ấy nói khách hẹn trước phải chờ một hai tháng nên ông ấy lấy tên mình giúp tôi hẹn trước để tôi tới gặp anh, hy vọng anh sẽ không để ý.”

Draco cũng ngồi vào sô pha chuyên dụng của mình nghe Hermione giải thích, có chút đồng ý gật đầu,

“Không thể phủ nhận, ngài Green là vị yêu tinh nhiệt tâm, tôi cũng được ông ấy giúp rất nhiều, những vụ có thể để ông ấy nhiệt tâm giúp đều rất khó bỏ qua, không biết chúng tôi có thể cống hiến sức lực vào việc gì?”

Hermione nhìn Malfoy mỉm cười như muốn tìm ra dấu vết làm bộ, cô mở miệng, “Quả thật là có chút chuyện, tôi muốn nhờ hỗ trợ, mặc dù có ngài Green dẫn đến nhưng tôi không xác định có thích hợp ủy thác mấy anh không cho nên tôi đến trước nhìn…”

Draco vòng vo đảo mắt, lúc này Blaise cũng vì tò mò đi tới vì thế Draco giới thiệu,

“Đây là người hợp tác với tôi, Blaise Zabini, cô cũng gặp qua.”

“Đương nhiên đã gặp.” Blaise ngồi xuống một sô pha khác, cũng hướng Hermione gật đầu thăm hỏi rồi nói giống như ôn chuyện, “Trong cuộc chiến tôi và Granger được phân cùng tổ phân tích mật mã tử thần thực tử truyền cho nhau, khi đó cậu ở bên ngoài tiến hành nhiệm vụ đánh bất ngờ cho nên không rõ lắm.”

“Thật sao?” Draco kinh ngạc, “Như vậy hai người rất quen thuộc a?”

“A, cũng không quá quen, từ sau cuộc chiến đến bây giờ, có một đoạn thời gian rất dài không liên lạc…” Hermione có chút xấu hổ tiếp lời.

Này phải nói đến có bộ phận Slytherin mặc dù thời kì chiến tranh từng hợp tác với hội phượng hoàng đối kháng chúa tể hắc ám [vì chuyển trận doanh] nhưng là sau cuộc chiến, những Slytherin vẫn vì giai đoạn trước chiến tranh tham dự tử thần thực tử bị bộ pháp thuật hung hăng xử lí, tịch thu tài sản đổi lấy tự do vô thời hạn.

Thậm chí ngay cả gia tộc Malfoy cũng như vậy.

Trang viên gia tộc Malfoy sau cuộc chiến bị phán định vì từng bị tử thần thực tử sử dụng mà bị bộ pháp thuật tịch thu, vài năm này đều từ bộ pháp thuật giám thị. Tài sản Malfoy gia ở Anh cũng vậy. Hermione biết vài năm sau cuộc chiến nhà Malfoy chuyển đến Pháp sống vì nơi đó bọn họ còn có chút đầu tư, nước ngoài bộ pháp thuật không xử phạt được.

Cho nên bộ pháp thuật tại sự kiện này lật lọng, có thể nói là hội phượng hoàng không làm được lời hứa, tuy rằng không phải Hermione có thể thay đổi nhưng đạo đức vẫn làm cho cô xấu hổ đối mặt với những người hợp tác trong chiến tranh, ít liên lạc nên thật sự thất lạc tình bạn ngắn ngủi.

Nhưng Blaise như không chú ý tới Hermione không được tự nhiên, thực tự nhiên hàn huyên, “Quả thật sau cuộc chiến cuối cùng chúng ta đều làm gì để không bị đuổi ra cửa nhà, kéo dài, thời gian qua thật là nhanh.”

Sắc mặt Hermione lại càng không tự tại.

Draco cũng tràn đầy đồng cảm sờ sờ cằm phụ họa,

“Đúng vậy, ngay cả tôi cũng không có thời gian đùa giỡn Potter, thật là đáng tiếc, anh ta có cặp mông và cơ ngực rất tuyệt.”