(Đồng Nhân Harry Potter) Xuyên Không Vào Harry Potter, Liệu Đây Có Phải Là Định Mệnh?

Chương 1

Đó là một ngày ảm đạm với bầu trời mây đen vần vũ trên đầu, trong một căn biệt thự sang trọng, có một cô bé đang thảnh thơi uống trà và tận hưởng không khí ướt át mà mát mẻ này. Trong khi người anh của cô thì trông có vẻ không thích thú lắm với thời tiết này, Draco Malfoy khinh khỉnh nhìn đóng mây đen trên bầu trời qua một khung cửa sổ, cà khịa cô em gái:

"Mưa? Cái thời tiết nhạt nhẽo này mà em còn thích được đấy à?"

"Đó là một phần của sở thích, ai thích gì chả được!" Cô bé Everline nhẹ nhàng nói sau một ngụm trà thảo mộc thơm ngát. Mặc một bộ đầm nhẹ nhàng với đường chỉ thêu cầu kì cô là em gái song sinh của Malfoy nhưng lại có màu tóc của Lucius, đôi mắt màu xanh ngọc bích lườm anh trái qua cái tách trà. Ngồi trên một chiếc ghế gần cửa sổ, nơi có thể dễ dàng nhìn khung cảnh bên ngoài, làn khỏi mỏng từ tách trà nóng hổi của cô như đặc lại trong không khí, khẽ mỉm cười vui vẻ, cô hướng mắt ra bên ngoài. Trong khi ông anh thì có vẻ không tán thành lắm với câu trả lời ấy. Lặng lẽ đứng lên, Draco rời khỏi căn phòng yên ắng và căng thẳng này. Tiếng đóng cửa tuy đã vang lên từ lâu nhưng cô bé ấy chẳng có vẻ gì là nào núng so với một đứa em 11 tuổi cả. Khẽ nở một nụ cười quái dị, cô bé trầm ngâm suy nghĩ, rồi vung vẩy hai tay với vẻ hết sức khoái chí, không giống phong thái lịch sự và nhã nhặn của một quý tộc tí nào:

"Chỉ cần chờ thêm một chút nữa thôi là ngày đến trường Hogwarts sẽ đến! Phải chờ mới được, mong quá đi!" mưa đã bắt đầu rời rả rích bên ngoài, từng hạt mưa nặng nề vỗ mạnh lên khung kính của cánh cửa sổ, tạo thành một khung cảnh thật buồn rầu.

(Giải thích:

Xin chào mọi người, mình là con Au đang viết truyện đây, và bây giờ mình sẽ giải thích cho mọi người tại sao Everline lại ở đây nhé! Vốn cô bé tên thật là Everline Roseward, sinh ra trong một gia đình quý tộc sang chảnh nhưng sau một biến cố xảy ra do kẻ thù chính trị của cha mẹ cô mà cả nhà đã bị giết một cách dã man, khi tỉnh lại thì cô chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, cạnh đó là thằng anh Draco của mình. Tất cả những gì cô nhớ được là cô cũng từng có một gia đình và là một Potterhead.)

*Hôm sau"

"Dậy đi, hay là em muốn phân loại sau khi mọi người đã lên giường?" Malfoy đánh thức em gái với một chất giọng nhừa nhựa thường ngày. Everline ngái ngủ nói:

"Thật là một buổi sáng 'yên bình'! Em dậy rồi, anh cứ đi xuống dưới ăn sáng trước đi!"

"Không! Má kêu anh trông cho đến khi nào em bò ra khỏi giường mới thôi!" Anh chàng đơn giản nói. Kêu lên một tiếng đầy giận dỗi, Everline quẳng cái chăn bông ấm áp ra khỏi giường rồi lao vào nhà vệ sinh trong khi Malfoy chỉ đơn giản là đi lòng vòng rồi chờ cho đến khi cô nàng ra khỏi WC mới thôi và đi xuống chung với cô. Dưới phòng ăn, Narcissa đang cao giọng ra lệnh cho Dobby khuân mấy cái rương nặng nề của lũ trẻ xuống xe trong khi Malfoy với Everline ăn sáng. Ăn sáng xong, cả hai được một lái xe riêng chở đến nhà ga Ngã Tư Vua cùng ba má tụi nó. Bánh xe lăn trên con đường trải nhựa, bắn lên không trung những chiếc lá phong xỉn màu. Đến sân ga, Everline thể hiện sự háo hức tột độ khi vừa há hốc mồm vừa chăm chú ngắm nghía những thiết bị của dân Muggle. Malfoy huých nhẹ vào khủy tay cô, hạ giọng:

"Đám người hạ đẳng đó chẳng có gì thú vị đâu, đi!" Khiến cô bé vội vàng ngậm miệng lại, chỉn chu phong thái rồi nắm nắm lấy chiếc xe đẩy trên đó là chiếc rương cùng cái chuồng cú, cô bé cùng mẹ nó lao qua cái hàng rào để vào sân ga Chín-ba phần tư một cách tốt đẹp. Vừa chạy qua hàng rào, Everline đã bị choáng ngợp bởi hơi nước, tiếng trò chuyện của hàng trăm đứa học trò và tiếng rúc của hàng trăm con cú khác nhau. Cạnh cô, Malfoy thì chẳng tỏ vẻ ngạc nhiên gì trước sự đông đúc của cái sân ga này cả, trái lại, còn có vẻ khó chịu nữa kìa.