[ĐỒNG NHÂN]ABO Ma Đạo Tổ Sư - Cố Chấp Nhân Sinh

CHƯƠNG 10: SINH TỬ ĐAN

Sau sự kiện của Kim Bàng ai làm việc của của người ấy. Kim Quang Dao ngoài việc giúp Kim Lăng xử lý công vụ thì cũng chỉ chay qua Bất Tịnh Thế cùng đại ca, nhị ca chơi cờ đánh đàn. Kim Lăng vẫn thế hay chạy đi săn đêm cùng các tiểu bối của Lam, Nhiếp, Âu Dương gia. Giang Trừng vẫn phải bận rộn xử lý công vụ của Giang gia, lại hay bị sư huynh nhà mình làm phiền. Tống Lam, Ôn Ninh và Tống Thiến cũng cùng săn đêm với đám tiểu bối. Tiết Dương ngày ngày chạy xuống phố làm lưu manh tốt, Hiểu Tinh Trần cũng chạy theo dọn dẹp hậu quả kiêm luôn nhân viên đi mua kẹo cho hắn. Tu chân giới khó khăn lắm mới có những khung cảnh yên bình đẹp đẽ này, ai ai cũng hài lòng không chút oán.

Nhưng người ta nói nhàn hạ cư vi bất thiện, có một người rất là nhàn hạ, thân là cung chủ một phái lại không có gì làm, công vụ thì lợi dụng muội muội nhà mình mà ăn hiếp. Tất nhiên cô không có gì làm rồi và chuyện gì sẽ xảy ra khi bản thân mình quá nhàn rỗi? Đó chính là cô chạy đông chạy tây, chạy tới chạy lui làm những người khác đều nghĩ cô bị bệnh hoặc là bị ai đó đoạt xá. Đã có lúc mọi người bao gồm cả Giang tông chủ đại nhân chúng ta từng muốn thử dùng Tử Điện xem xem là nhân vật nào đã đoạt xá của cô.

Cô chạy qua chạy lại hai tháng từ Cô Tô dụ Ngụy Vô Tiện, sau khi nhiều lần cô bán đứng Giang tông chủ uy vũ đã thành công lấy máu và tóc của Cô Tô Song Bích, Di Lăng Lão Tổ, cũng tiện chạy đi xin một ít râu, tóc và máu của Lam lão tiên sinh.

Sau Kim Lân Đài không nói không rành lấy máu và tóc của Kim Lăng và Kim Quang Dao khiến cho Tam Tôn cũng phải thịnh nộ.

Mà bên Giang Trừng, Hiểu Tinh Trần và Kim Linh đều như nhau, đến ngay cả Ôn Ninh một hung thi mà cô cũng không bỏ qua.

Sau khi làm xong tất cả cô không nói một lời liền bỏ chạy tới Nghĩa Thành trốn vì chắc chắn sẽ không ai nghĩ cô đi đến đó. Làm Giang Trừng vừa lo vừa tức điên cũng phải đưa thiệp gửi quà xin lỗi cho những người bị cô quậy phá.

Còn cô đi Nghĩa Thành mượn oán linh, phong thủy không tốt ở nơi đây, lại có nhiều âm khí ở nơi đây cô thử nghiệm nghiên cứu của mình chính là hồi sinh người chết. Mấy người trước hồi sinh đơn giản hơn vì họ người thì còn hồn phách, người thì còn nguyên thể, nên cô hồi sinh họ đơn giản. Nhưng lần này khiến cô muốn nhức điên đầu là hồi sinh những người đã chết lúc mà cô còn chưa sinh ra hay là lúc cô còn quá nhỏ. Sau khi cô suy nghĩ và tra y thư thì cô thấy có một cách rất hữu dụng đó là Sinh Tử Đan.

Cô lấy máu và tóc của Cô Tô Song Bích và Lam lão tiên sinh tạo ra hai viên kim đan màu trắng.

Cô lấy máu và tóc của Kim Quang Dao tạo ra một viên kim đan màu vàng, lấy máu và tóc của Kim Lăng tạo ra một viên kim đan màu tím nhạt.

Cô láy máu của Giang Trừng kết hợp với máu và tóc của Kim Linh lại tạo ra hai viên kim đan màu tím.

Còn máu của Ôn Ninh và Tư Truy lại tạo ra một kim đan màu đỏ.

Cô lấy máu và tóc Ngụy Vô Tiện tao ra một kim đan màu tím, còn máu và tóc của Hiểu Tinh Trần lại là kim đan màu trong.

Cô đặt tất cả vào pháp trận để hút âm khí và mượn dương khí nhân gian triệu hồi người chết, rồi sau đó cô phong ấn nó lại để đi trộm đồ vì còn thiếu một món rất quan trọng.

Cô lại đột nhập Vân Thâm từ đường trộm bài vị của vợ chồng Thanh Hành Quân khiến cho Lam Khải Nhân không thể chịu nổi nữa mà quyết định đi Liên Hoa Ổ nói chuyện, sẵn tiện ghé núi Di Lăng trộm bài vị của Ôn Nhu khi Ôn Ninh hay cũng đi qua Liên Hoa Ổ xin lại bài vị. Cuối cùng cô đi từ đường Vân Mộng trộm bài vị của Giang Phong Miên, Ngu Tử Diên, Giang Yếm Ly, Kim Tử Hiên, Ngụy Thường Trạch và Tàn Sắc Tán Nhân. Sau khi cô trộm xong liền gửi cho Giang Trừng nói ba ngày sau gặp tại Nghĩa Thành.

Lúc Lam Khải Nhân cùng Cô Tô Song Bích tới Liên Hoa Ổ theo sau là Tam Tôn, Kim Lăng, đám tiểu bối, Nghĩa Thành và Ôn Ninh thì cũng được tin Vân Mộng cũng bị mất bài vị, mà mấy vị ở đây ai cũng nhận được phong thư nói tụ Liên Hoa Ổ lấy lại bài vị mà.

Giang Trừng sắc mặt không tốt sợ rằng cô đã bị ai đoạt xá, hoặc bị ai đó điều khiển rồi.

- Các vị - Giang Trừng nghiêm mặt nói – Khi phát hiện ra A Nguyệt các vị cứ lấy bài vị về, để ta đối phó Bỉ Ngạn cung chủ, nếu có trách tội hoặc muốn bồi thường Giang Trừng ta nguyện cùng các vị tạ tội A Nguyệt tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện nên mong các vị bỏ qua

- Giang Trừng – Ngụy Vô Tiện trạng thái nghiêm túc hiếm nói – Bỉ Ngạn cung chủ cùng ngươi quan hệ gì mà ngươi phải nhất quyết bảo vệ.

- Ngụy huynh – Nhiếp Hoài Tang cũng không còn trạng thái hoa hoa công tử nói – Nếu Trừng Trừng không đủ, ta Nhiếp Hoài Tang cũng xin chịu thay cung chủ bồi tội.

- Hoài Tang – Nhiếp Minh Quyết nói.

- Đại ca – Nhiếp Hoài Tang nói – Cung chủ là người quan trọng với ta và Trừng Trừng nên hai chúng ta nhất quyết không để ai tổn thương đến.

Mọi người theo đuổi suy nghĩ của riêng mình mà ngự kiếm đến Nghĩa Thành. Tất nhiên sẽ không ai đi tính toán với một cái tiểu cô nương cộng thêm được hai vị đại nhân này che chở dù có không muốn cũng sẽ không làm càng. Nhưng có một chuyện là tất cả bọn họ dù muốn hay không thì đều tỏa ra sát khí rất nặng, cực kỳ nặng đến nỗi người đi đường cảm thấy lạnh cả người, ai cũng nghĩ họ từ diêm vương điện được phái lên trần gian đòi mạng.

Cô lấy bài vị vợ chồng Thanh Hành Quân đến chỗ hai kim đan màu trắng. Bài vị của Ôn Nhu là kim đan màu đỏ, bài vị Kim Tử Hiên đặt ở kim đan màu vàng, bài vị Ngụy Thường Trạch, Ngu Tử Diên, Giang Phong Miên, Giang Yếm Ly đặt vào những kim đan màu tím mỗi bài vị một viên. Còn của Tàn Sắc Tán Nhân là kim đan màu trong.

Sau khi cô đặt xong bài vị, cô lập tức niệm pháp chú lần nữa để khởi động pháp trận. Trải qua một ngày một đêm sắp thành công trời dần rạng sáng thì đột nhiên pháp trận bị hỏng, A Nguyệt không còn cách nào đành cắt tay lấy máu của mình để vá lỗ hỏng. Vừa định thần lại thì pháp trận lại xảy ra chuyện không còn cách nào khác cô đánh một chưởng về phía đan điền của mình tách ra một viên kim đan để hiếm tế trận. Dù là cô có hai viên kim đan nhưng tách đan là đau đớn xuất huyết, cô vẫn cố gắng kiên trì đến khi pháp trận thành công. Các kim đan luyện ra hiện lên hình dáng người cần hồi sinh thì cũng là lúc kim đan tách ra của A Nguyệt tách ra đã vá lỗ hỏng bị nổi tung. Kim đan của A Nguyệt nổ cũng là đánh tang oán khí, âm khí tại Nghĩa Thành đồng thời A Nguyệt bắn pháo cầu cứu lên trên vì cô biết cô không thể trụ lâu hơn chỉ hi vọng trước khi cô ngất đi họ sẽ tới kịp.

Đang ngự kiếm cả đoàn người ngạc nhiên khi thấy pháo hiệu cầu cứu. Giang Trừng lòng như lửa đốt và đau lòng khiến hắn ngự kiếm nhanh hơn. Tới nơi đập vào mắt tất cả là một nỗi kinh hỉ khi những người mà họ nghĩ không gặp lại được nữa đâu đang nằm trên đất. Riêng Giang Trừng cũng thấy A Nguyệt toàn thân là máu khiên Giang Trừng đứng hình.

- Mọi người đứng đó chi – A Nguyệt thây họ đến nói – Giúp ta di chuyển bọ và ta đến nơi an toàn mau, nơi này sắp bị hủy rồi.

Khi tiếng cô vừa dứt thì họ bừng tĩnh liền người thân nhà người nấy cõng chạy ra khỏi đó. Giang Trừng bế lấy A Nguyệt. Giang Trừng rất cẩn thận chăm sóc cho cô tuy nhiên không mở mặt nạ cô ra.

Khi họ vừa ra khỏi Nghĩa Thành thì nơi này trở thành hoang tàn, oán khí, âm khí bị A Nguyệt thanh trừ hắn

- A Linh mau đưa ta về mật thất, trong đó ta đã bày sẵn trận xong hết rồi, để ta trong đó chín ngày đừng cho ai quấy rầy, - A Nguyệt nóí

Sau đó Lam Hi Thần đem cả đoàn người về Vân Thâm Bất Trì Xứ để họ được chữa trị, tuy có nhiều chuyện cần hỏi nhưng ai cũng biết lúc này không phải là lúc hỏi, riêng Giang Trừng và Kim Linh đưa A Nguyệt về Bỉ Ngạn cung theo lời của cô.