[ĐỒNG NHÂN]ABO Ma Đạo Tổ Sư - Cố Chấp Nhân Sinh

CHƯƠNG 4: BỈ NGẠN CUNG

Tu chân giới gần đây có một môn phái nổi lên gọi là Bỉ Ngạn Cung, dù mới nổi nhưng đã có chỗ đứng không nhỏ, không thua gì các thế gia khác. Không ai biết môn phái này như thế nào? Ai là người đứng phía sau lưng họ. Dù có bất mãn cũng không ai dám ngang nhiên đi hỏi họ, vì môn phái này nằm trong Vân Mộng, đặc biệt sau sự kiện Trần gia diệt môn, nhiều thế gia căm phẫn cũng không dám lại gần, đành chờ Thanh Đàm Hội hướng ngũ đại gia tộc hỏi.

Sau khi từ Vân Mộng trở về, Lam, Nhiếp, Kim, Giang, Ngu đều nhận được thư của các tộc nhỏ đang nương nhờ họ cầu cứu, nói đúng hơn là nhờ họ ra mặt hỏi tội Bỉ Ngạn Cung. Lam gia Lam Hi Thần mượn cớ xuất quan để tổ chức Thanh Đàm Hội cũng mời đến Bỉ Ngạn Cung.

- Cung chủ - Tại Bỉ Ngạn Cung một cô gái nhỏ nói – Lam gia có Lam Cảnh Nghi đưa tới bái thiếp

- Cho họ vào – Cô gái đeo mặt khăn che màu đỏ nói

- Lam Cảnh Nghi, chào Bỉ Ngạn cung chủ

- Không biết Lam công tử đến tìm cung chủ chúng tôi có chuyện gì? – Cô gái đeo khăn che mặt màu vàng hỏi

- Dạ, Cảnh Nghi được tông chủ dặn dò đưa thiệp mời gửi đến Cung chủ, mời cung chủ đến dự Thanh Đàm Hội

- Đây là sợ Hồng Môn Yến – Cô gái khăn che màu vàng nói

- A Linh, không được thất lễ - Cô gái đeo khăn che mặt màu đỏ quát – Lam công tử mời nhắn với Lam tông chủ là tiểu nữ và muội muội nhất định sẽ đến.

- Vâng – Cảnh Nghi định đi về thì

- Khoan đã Lam công tử - Cung chủ nói

- Không biết cung chủ còn gì dặn dò – Cảnh Nghi nói

- Không dám, chẳng qua muốn nhờ Lam công tử nói với Lam tông chủ là cứ sắp xếp hai tiểu nữ vào chỗ Vân Mộng, ngồi cạnh Giang tông chủ là được

- Vậy – Cảnh Nghi đang định từ chối thì – Vâng Cảnh Nghi sẽ về báo với Lam tông chủ

- Đạ tạ Lam công tử

- Không còn gì Cảnh Nghi mạn phép

- Tỷ - Cô gái khăn che màu vàng sau khi thấy Cảnh Nghi đi

- Sao?

- Đây là người khẩu nghiệp nhất Lam gia sao?, đây là người sư thúc để tâm à, hôm nay uống nhầm thuốc hay bị đoạt xá.

- Ta sao biết được – Cung chủ nói – Thay vì lo chuyện đó muội nên lo cho mình đi, Giang tông chủ mà nổi giận ta không dám bảo đảm.

- Thì đi Thanh Đàm Hội thôi, chứ ta sợ giờ này bên Giang tông chủ đã nhận được tin rồi

- Đi thì vẫn đi, nhưng ta là sợ cái chân của ta và muội a.

Cả hai thấy lạnh cả người, đầu cũng muốn đau như búa bổ. Khi giết Trần gia kia cũng không nghĩ nhiều lắm, cô đã ghét Trần gia từ nhỏ gió chiều nào ngả chiều ấy, hồi nhỏ cô và muội muội mình ăn đủ, giờ có giết họ cũng không có quá đáng, cộng thêm họ lại có gan bày mưu dùng Kim tông chủ để giết Giang tông chủ, nhưng thế trận giờ chưa ổn, lỡ tính sai bước này coi như hại đến việc phục đan cho Ngụy tiền bối thì phải làm sao?

Đến ngày Thanh Đàm Hội, tất cả các thế gia đã có mặt đầy đủ, Giang Trừng cũng ngồi im lặng uống trà nhìn kế bên mình có kê thêm cái bàn đôi đủ chỗ hai người ngồi, Giang Trừng không cần nghĩ cũng biết bàn này giành cho ai, từ khi hay tin Trần gia là hắn đã muốn xử lý bên Bỉ Ngạn cung rồi, hắn là bận bịu không dứt ra được hôm nay cũng sẽ xử luôn.

Tam Độc Thánh Thủ là người bao che khuyết điểm, tuy nói là sẽ xử lý Bỉ Ngạn Cung nhưng thử trên đây có ai đụng tới Bỉ Ngạn Cung xem đó cũng thuộc quyền cai quản của hắn.

Năm nay chuyện lạ không nhiều, nhiều nhất là có người tìm chết, sau khi Lam gia tuyên bố Thanh Đàm Hội bắt đầu thì có người tiên phong đi chết nói

- Lam tông chủ -Nguyễn Thanh Vân tông chủ Nguyễn gia nói – Tại hạ có chuyện muốn hỏi

- Nguyễn tông chủ cứ nói – Lam Hi Thần nói

- Không biết tông chủ cùng các vị có biết về chuyện Trần gia diệt môn không ạ?

- Có nghe nói qua – Lam Hi Thần nói

- Vậy không biết Lam tông chủ có mời Bỉ Ngạn Cung không? – Từ Tham Chiếu tông chủ Từ Gia nói

- Lam mỗ có gửi thiệp mời, Bỉ Ngạn cung chủ có nói là cô ấy với muội muội nhà mình sẽ đến

- Cô ta còn dám đến sao – Diêu tông chủ nói

- Sao nó lại không dám đến – Giang Trừng nói

- Giang tông chủ - Diêu tông chủ nói – Cô ta diệt Trần gia mà còn dám đến không sợ chúng ta báo thù

- Báo thù – Bỉ Ngạn cung chủ nói – Ai có gan thử

- Cô là…. – Lam Hi Thần nói khi thấy hai cô gái mặc tử y mà trên tử y không giống Giang gia thuê hoa sen mà thuê Bỉ Ngạn đỏ thẫm một cô gái đang nói khăn che mặt màu đỏ, còn lại là cô gái che khăn màu vàng.

- Lam tông chủ - Bỉ Ngạn cung chủ nói – Ta là Bỉ Ngạn cung chủ A Nguyệt, còn đây muội muội ta A Linh phó cung chủ của Bỉ Ngạn Cung

- Vậy mời nhị vị vào chỗ - Lam Hi Thần nói – Theo như yêu cầu của hai vị Lam mỗ sắp xếp bàn kế Giang tông chủ

- Đa tạ - A Nguyệt nói – Giang Tông chủ, Nhiếp tông chủ, Kim tông chủ, Ngu tông chủ, các vị tông chủ, thứ lỗi vừa rồi ta trên đường đến gặp chút chuyện nên chậm trễ mong các vị thứ lỗi

Nói là thứ lỗi mà hai cô gái không cần ai thứ lỗi cứ ngồi vào chỗ đã được đinh. A Nguyệt cười cười đối Giang Trừng đáp lễ, A Linh đi theo sau cũng chỉ lè lưỡi sợ hãi theo tỷ tỷ mình ngồi vào chỗ kế bên Giang tông chủ

Khi ngồi vào chỗ xong đã có người tìm chết lần nữa mà nói

- Chỉ là hai cô gái mà diệt được Trần gia sao? – Nguyễn tông chủ nói – Một là tà ma ngoại đạo hai là có người chống lưng – Vừa dứt lời nhìn Giang Trừng

- Nguyễn tông chủ có muốn thử không?...- A Nguyệt vừa nói đã bị chặn lại

- Ý Nguyễn tông chủ là Giang mỗ là kẻ đứng sau? – Là câu hỏi nhưng là câu khẳng định

- Nếu không Giang tông chủ thử nói xem hai cô gái này sao lại ngồi cùng với ngài

- Nguyễn tông chủ, thận ngôn – Ngu Tử Hạo nói bị chặn lại

- Vừa hay, Giang mỗ cũng định nói là bảo hộ cho Bỉ Ngạn Cung, không biết Nguyễn tông chủ có ý kiến gì? – Giang Trừng cười mỉm vuốt Tử Điện làm ai cũng nuốt nước bọt

- Giang tông chủ nói vậy là có ý gì – Diêu tông chủ nói

- Ý trên mặt chữ - Giang Trừng nâng nhẹ chén trà uống nói

- Giang Trừng, ngươi đừng tưởng không ai dám đụng đến ngươi – Nguyễn tông chủ thẹn qua hoá giận

- Ngươi dám.

Là tiếng của cả sáu người, Ngụy Vô Tiện, Nhiếp Hoài Tang, Kim Lăng, A Nguyệt, A Linh và Ngu Tử Hạo.

Mọi người giật mình thầm nghĩ hai cô gái Bỉ Ngạn Cung không nói, Kim Lăng không nói, Ngu Tử Hạo không nói, ai không biết họ là một phe, nhưng Di Lăng Lão Tổ không phải là đã phân rõ với Giang gia sao, sao lại lên tiếng, ừ thì thôi cũng chấp nhận đi. Nhưng mà Nhiếp tông chủ cái người “hỏi một không biết ba” kia từ khi nào thân với Tam Độc Thánh Thủ thế.

- Các vị - Lam Hi Thần thấy không ổn lên tiếng – Các vị bình tĩnh, chúng ta có thể hay không mời hai tiểu thư nói rõ Trần Gia đã làm gì đắt tội hai vị.

- Chỉ vì thấy hắn đáng chết – A Linh nói

- A Linh – A Nguyệt nói – Trước mặt các vị tiền bối không được như thế

- Còn không nói, chờ ta thỉnh sao? – Giang Trừng mất kiên nhẫn nói

- Thứ nhất – A Nguyệt đứng dậy ra chính giữa nói – Hắn ỷ mình là tu giả đi khắp nơi trong khu vực của hắn đàn áp, bắt những cô gái con nhà lành về làm thiếp, nhưng hắn là bị điên hay thấy mệnh dài giang tay quá rộng qua tới Vân Mộng cụ thể bày trò định cưỡng bức ta

Sau tiếng nói của A Nguyệt chính là tiếng ly vỡ lên tại hai nơi là Tam Độc Thánh Thủ và Nhiếp Hoài Tang, mọi người không hẹn cùng nuốt nước bọt cầu phúc cho Trần gia, một người thì mưu mẹo tính cả tu chân giới, một kẻ thì Tử Điện quất cả tu chân giới hai người này mà hợp lại thầm nghĩ Trần gia bị diệt môn ít ra là phúc do Bỉ Ngạn Cung ban cho, tưởng chừng chỉ thế mà đến khi A Nguyệt nói tiếp thì

- Hắn còn rảnh đến nỗi, muốn giết Giang tông chủ, nên đã bày không ít yêu thú cùng cạm bẫy dùng Kim tông chủ để dụ Giang tông chủ mà giết

Cả phòng im không ai dám lên tiếng sợ chính mình lên tiếng sẽ là người xui xẻo, im lặng có khi chỉ một cây kim rơi xuống cũng nghe tiếng vang vội, bởi vừa dứt câu đồng loạt có tiếng vỡ ly rất nhiều, ngoài những vị hồi đầu ra lại nhận ra Lam gia cũng có rất nhiều người làm vỡ ly trong đó có Cô Tô song bích và tiểu song bích (lý do à, ta ko nói đâu nha >3<).

- Cung chủ đa tạ - Ngu Tử Hạo nói – Đa tạ cung chủ đã ra tay giúp Giang tông chủ

- Ngu tông chủ khách sáo đây là bổn phận – Nói xong A Nguyệt lại chạy đi ôm chân chó với Giang Trừng – Giang tông chủ, tuy diệt cả nhà Trần gia mà không báo là sai, nhưng cũng hết cách a, lúc đó tức giận quá mức mà thui

- Đúng, đúng – A Linh cũng lập tức phối hợp đem ly trà đang uống rót thêm trà đem qua đưa cho Giang Trừng nói – Là bất đắc dĩ

- Còn Bỉ Ngạn Cung – Giang Trừng nhíu mày nói

- Chỉ là nơi trú cho những nữ nhi bất hạnh thôi, ngài không cần lo, do ta thích loài hoa đến từ địa ngục nên mới đặt tên như thế. – A Nguyệt nói

- Ba năm trước về tới giờ không chịu ở yên là lo lập Bỉ Ngạn Cung sao? – Giang Trừng hờ hững nói

- Giang tông chủ - Nhiếp Hoài Tang nói – Hai đứa chỉ nhàm chán kiếm chút việc làm, Giang tông chủ không cần lo

- Đây là có sự trợ giúp của Nhiếp tông chủ sao

- Ta không biết, ta không biết, ta thật sự không biết

- Lại nữa – Giang Trừng quay qua nói – Chuyện Bỉ Cung đã nói rõ với các vị, việc Trần gia tự tạo nghiệp tự chịu, còn nếu các vị tông chủ không phục thì cứ hướng Giang mỗ nói, Bỉ Ngạn Cung là nằm trong Vân Mộng cũng mong các vị cho ta chút mặt mũi

- Được rồi các vị - Lam Hi Thần nói – Sự việc lần này dù Bỉ Ngạn cung chủ có quá tay, nhưng suy cho cùng là Trần gia làm chuyện bất dung trước, việc này đến đây chấm dứt

- A… - đang có người định nói Lam Hi Thần cắt ngang

- Thầm nghĩ đến giờ dùng cơm chiều, để ta phân phó người đem thức ăn lên, sự việc này chấm dứt tại đây, chúng ta nên ăn thôi dùng thiện xong các vị trở về nghĩ ngơi mai chúng ta tổ chức săn bắn.

Ngũ đại gia tộc đồng loạt cho qua thì bọn họ còn gì để nói, sáng hôm sau tham gia săn bắn nếu là tông chủ không được tham gia nên Kim Lăng ngồi trên khán đài.

Giang Trừng lần này đi dắt theo bốn môn sinh xuất sắt nhất là bốn đệ tử đứng đầu, nhiệm vụ của họ ngoài khiến cho Giang gia điểm số tốt, thì cũng giúp cho Bỉ Ngạn Cung có thành tích tốt nhất.

Sau khi Thanh Đàm Hội kết thúc Thanh Đàm Hội cả đám ra về nhiều ý kiến riêng nhưng ai cũng như ai có ý nghĩ là Bỉ Ngạn Cung không dễ đụng vào, khoan nói Giang Trừng, Nhiếp Hoài Tang bảo hộ, thì rõ ràng hai cô nương trước mắt tuy tuổi nhỏ như tu vi lại rất cao không phải ngươi bình thường có thể bì kịp