Mộc Linh hơi thảng thốt bởi câu nói của em gái, cô khẽ cười,giọng điệu có chút ngạc nhiên:- Chà xem ra mấy năm không gặp em gái chị cũng trưởng thành ra đáo để đấy!!thôi được rồi đợi ở đó chị về với cưng ngay đây!- ừmMộc Trà tắt điện thoại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào những bức hình,những dòng chữ đầy tình cảm của Vũ. Thực ra, cô đâu ngốc nghếch đến vậy. Chỉ là khi nhớ đến chị gái,đến nụ cười rạng rỡ của chị thì cô tự dưng lòng cô se lại, nó khiến cô phủ nhận những dấu hiệu quá rõ ràng của Vũ cũng như tự lãng quên cảm xúc thật từ chính trái tim mình Lần đầu gặp nhau ở nhà vệ sinh đã bắt đầu biết thích cậu rồi. Có một cậu bé rất ngốc, rất tốt bụng đưa cô đi vệ sinh, có cậu bé rất bối rối rất ngại ngùng khi khốn đốn đứng chờ cô trước cửa nhà vệ sinh nữ.Nhưng mà vừa đúng lúc cô bước ra ngoài.. Cậu bé đó đang nói chuyện xì xào với một bé gái.. Thật vui vẻ:- Cậu đẹp trai sao lại đứng đây thế? - Không phải chuyện của cậu! Biến dùm cái!- hề, tôi sẽ không nói với ai Chuyện xấu hổ này đâu, nhưng mà phải có điều kiện nha!- hừ, cái gì? - Cậu đẹp trai như thế, sau này cậu phải trở thành bạn trai của tôi đấy!! - Con nhỏ phiền phức, chỉ giỏi nói linh tinh! - tôi tên Mộc Linh, ko phải con nhỏ nghe chưa, nhớ đó, cậu nhất định phải trở thành bạn trai tôi!!! Cô bé ngày ấy là chị gái cô, và hình như chị cũng thích Vũ từ buổi gặp đầu tiên ấy